- Công tử... Ngươi đừng nghe Thanh Vương điện hạ nói lung tung, ta không có những tâm tư này, hơn nữa, ta cũng không làm được! Tô Nhan chỉ nguyện vĩnh viễn hầu ở bên người công tử, làm một nha hoàn là được.
Trên mặt Tô Nhan có chút ửng hồng, nhẹ giọng giải thích.
Bạch Nhạc nhìn Tô Nhan, trong lòng có chút cảm động, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Thanh Vương điện hạ nói không sai, ta nên cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng...
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, tiếp tục nói:
- Tâm ý của ngươi ta biết, nhưng phương diện tình cảm, ta thực sự không thể đưa ra hứa hẹn! Ngày mai ta sẽ tuyên bố, ngươi tiếp nhận chức vụ phủ chủ Thanh Châu... Nếu lần này ta không về được, Thanh Châu sẽ do ngươi tiếp chưởng!
Bạch Nhạc cấp cho Tô Nhan một câu trả lời thỏa đáng, hơn nữa, không chỉ là một cái phủ chủ Thanh Châu đơn giản như vậy.
- Thế giới này thực lực vi tôn, thân phận gì cũng không bằng thực lực tuyệt đối.
Bạch Nhạc nhìn Tô Nhan, nhẹ giọng nói:
- Ngày xưa, ta từng thay Thiên Thu đại sư truyền thụ Huyễn Thuật Chi Đạo, thần thông Đại Mộng Thiên Thu cho Hà Tương Tư! Trong quá khứ ngươi cũng đã từng tu luyện mị thuật, huyễn thuật, coi như rất có căn cơ, bây giờ ta sẽ truyền thụ Đại Mộng Thiên Thu cho ngươi, ngươi có bằng lòng hay không?
Nghe được lời này của Bạch Nhạc, Tô Nhan không khỏi nao nao:
- Công tử, Đại Mộng Thiên Thu do Thiên Thu đại sư sáng tạo, ta không phải là người Thất Tinh Tông, có chỗ không tiện?
Bạch Nhạc khẽ lắc đầu, giải thích:
- Mục đích của Thất Tinh Tông vốn là bao dung tịnh súc, ngày xưa ta đã từng vào Thất Tinh Tháp, thu được truyền thừa của Thất Tinh Tông! Tinh Hà lão tổ vẫn lạc, bây giờ Thất Tinh Tông chỉ dựa vào Hà sư tỷ gắng gượng chống đỡ, mặc dù nàng đã bước vào Tinh Hải... Thế nhưng, trong lòng ta và ngươi đều biết rõ, nàng mạnh mẽ đột phá, chỉ là cử chỉ bất đắc dĩ, thực lực và nội tình, đều chưa đủ, chỉ sợ rất khó gánh vác cái gánh nặng này.
- Mặc dù ngươi không phải là người Thất Tinh Tông, nhưng nếu được Thiên Thu đại sư truyền thừa, cũng coi như là có một phần khói lửa chi tình với Thất Tinh Tông! Hơn nữa cùng ở Thanh Châu, nên phần nhân tình này, sẽ có hy vọng trả lại.
Bạch Nhạc dừng một chút, ngẩng đầu lên tiếp tục nói:
- Huống chi, bất kể là vâng theo nguyện vọng của Diệp Huyền đại sư, hay là bản tâm của ta, đều hy vọng có thể đánh vỡ góc nhìn môn hộ, ranh giới đạo ma! Ta hy vọng về sau Thanh Châu sẽ không phân biệt hai loại thân phận đạo ma... Nếu không ngại việc này liền do ngươi và Thất Tinh Tông đến làm đi!
- Sau này, chờ cơ hội chín muồi, ngươi có thể dùng thân phận đệ tử Thiên Thu đại sư, bái nhập Thất Tinh Tông! Dùng cái này triệt để đánh vỡ ranh giới đạo ma!
Qua lần giải thích này, nhất thời khiến Tô Nhan hoàn toàn hiểu được tâm tư của Bạch Nhạc.
Tô Nhan hơi trầm ngâm một chút, sau đó quỳ gối:
- Tô Nhan nguyện bái nhập làm môn hạ của Thiên Thu đại sư!
..
Ba ngày thời gian rất ngắn.
Ngoại trừ tận tâm chỉ điểm Tô Nhan tu luyện Đại Mộng Thiên Thu ra, Bạch Nhạc cũng hẹn gặp Hà Tương Tư, cùng với tông chủ các tông môn lớn nhỏ ở Thanh Châu, bên trong bao gồm cả Huyết Ảnh Ma Quân.
Thứ nhất là tuyên bố, Tô Nhan tiếp chưởng Thanh Châu, trở thành tân nhậm phủ chủ Thanh Châu.
Ở một phương diện khác, chính là nói cho những người này biết, mình sẽ đi xa.
Bây giờ sự tình Lục Âm Sơn, đã náo sôi sùng sục, so với việc giấu giếm, chẳng bằng thẳng thắn nói cho người khác biết, mình muốn đi Lục Âm Sơn.
Nói rõ ràng mục đích, cũng khiến những người này đỡ phải suy đoán, ngược lại giảm được không ít phiền phức.
Đương nhiên, Bạch Nhạc không có nói ra tin tức Bất Tử Thanh Vương trở về.
Bất Tử Thanh Vương ở lại Bạch phủ, chính là không muốn bại lộ thân phận quá sớm, tùy tiện tiết lộ tin tức Bất Tử Thanh Vương, tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.
Bạch Nhạc cũng âm thầm nói ra chuyện mình truyền Đại Mộng Thiên Thu cho Tô Nhan với Hà Tương Tư, trong đó bao gồm cả dự định sau này.
Sau khi làm xong tất cả, Bạch Nhạc âm thầm rời khỏi Thanh Châu cùng Bất Tử Thanh Vương.
Đi dứt khoát, không chút dài dòng nào.
...
Lục Âm Sơn nằm ở tận cùng bắc phương cửu châu, thậm chí đã ra ngoài cửu châu, tại phía bắc Ký Châu.
Cái gọi là Lục Âm, cũng không phải chỉ bên trong Lục Âm Sơn có sáu tòa núi, mà là chỉ sáu cái âm hà vờn quanh Lục Âm sơn mạch!
Trên thực tế âm hà chính là sông ngầm, thủy ôn cực hàn, lại ẩn dưới đất, suốt năm không thấy ánh mặt trời, lộ ra một cỗ âm hàn chi ý.
Lục Âm Sơn cực kỳ hoang vắng, sinh vật thưa thớt, bên trong có nhiều oan hồn, hơn nữa địa thế cực kỳ hiểm yếu, vùng đất lạnh bao trùm phía dưới, nếu như sơ sẩy một cái, là có thể rơi vào âm hà, chết không minh bạch!
Cũng chính bởi vậy, Lục Âm Sơn mới được gọi là tuyệt địa.
Đương nhiên, đối với Bạch Nhạc và Bất Tử Thanh Vương mà nói, những thứ gọi là nguy hiểm này, còn lâu mới được là uy hiếp.
Bởi vì cường giả Hóa Hư Cảnh cũng không thể bước vào cái bí tàng không gian kia, nên Bạch Nhạc không có quấy rầy Bạch Cốt phu nhân.
Lại nói Bất Tử Thanh Vương vẫn luôn ghi hận vị Hoa Gian cư sĩ kia ở trong lòng, làm sao có thể để người bên ngoài nhúng tay.