Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1677 - Chương 1677: Hoa Gian Cư Sĩ (2)

Chương 1677: Hoa Gian Cư Sĩ (2) Chương 1677: Hoa Gian Cư Sĩ (2)

Bất Tử Thanh Vương không có vòng vo gì, trực tiếp mang theo Bạch Nhạc, bước vào nơi ẩn cư của Hoa Gian cư sĩ.

Đừng thấy Lục Âm Sơn cực kỳ hoang vắng, trong sơn cốc của Hoa Gian cư sĩ, lại là linh khí đầy đủ, khắp nơi chim hót hoa nở, lộ ra sinh cơ bừng bừng, hình thành tương phản rõ rệt với cảnh vật xung quanh.

Nếu như không biết, sợ rằng còn tưởng đây là một chỗ phúc địa.

- Oanh!

Bất Tử Thanh Vương căn bản không có chút khách khí nào, vừa bước vào sơn cốc, Thanh Vương Kiếm trong tay đã lộ ra một đạo kiếm quang khủng bố, xa xa chém về phía bụi hoa trong sơn cốc!

- Tử Nhân Yêu, lăn ra đây cho bản vương!

Một tiếng quát to, như xuân lôi rền vang, chấn cho toàn bộ sơn cốc run rẩy một hồi.

- Bất Tử Thanh Vương, tên bại tướng như ngươi, vẫn dám đến cửa sao? Nếu không phải lần trước ngươi trốn nhanh, ta đã sớm băm ngươi làm phân bón hoa rồi!

Một khắc sau, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

Mặc dù vẫn chưa thấy người, nhưng chỉ cần nghe cái giọng nói này, cũng đã khiến Bạch Nhạc có một loại cảm giác toàn thân nổi da gà.

Một thân váy đỏ thướt tha như giẻ lau nhà, một khuôn mặt thậm chí còn tinh xảo hơn so với nữ nhân, trên mặt toàn là son phấn, quả nhiên đúng như Bất Tử Thanh Vương nói, tô son điểm phấn.

May là Bạch Nhạc đã có chuẩn bị tâm lý nhất định, nhưng thời điểm nhìn thấy đối phương, vẫn không khỏi sinh ra một loại cảm giác khó chịu khó diễn tả được.

"Ai u, tiểu gia hỏa này là ai, ngược lại rất khiến người ta ưa thích, làm sao, Thanh Vương đây là nam sủng ngươi chuyên môn bắt tới bồi tội với ta sao?

Hoa Gian cư sĩ cười khanh khách một tiếng, che miệng nói.

Thế nhưng Bạch Nhạc lại có thể rõ ràng cảm thụ được, sát khí lạnh như băng ở chỗ sâu trong mắt đối phương.

Loại ánh mắt này, cũng làm cho Bạch Nhạc chợt tỉnh ngủ.

Bất kể đối phương ăn mặc như thế nào, nói ra lời nói gì, cũng không thể thay đổi sự thực, đối phương là cường giả Hóa Hư.

Nếu ai bởi vì chuyện này mà coi khinh đối phương, sợ là sẽ chết đến mảnh xương vụn cũng không còn.

Thế nhưng, lời nói nam sủng này cũng vẫn khiến Bạch Nhạc có một loại cảm giác buồn nôn.

Chân mày Bạch Nhạc chợt nhíu lại, lạnh lùng mở miệng nói:

- Vãn bối Bạch Nhạc, bái kiến Hoa Gian cư sĩ!

Nghe thấy Bạch Nhạc tự giới thiệu, chân mày Hoa Gian cư sĩ cũng không khỏi nhíu lại, nhẹ giọng nói:

- Hóa ra ngươi chính là Bạch Nhạc, ngược lại cũng có vài phần danh tiếng, làm nam sủng của ta, cũng không tính thiệt thòi.

- Đúng là buồn nôn, nếu hôm nay bản vương không cho ngươi một bài học, ngươi thật sự coi mình là nhân vật số một! Nếu là trước đây, bản vương dùng một tay cũng có thể bóp nát cái loại buồn nôn như ngươi!

Bất Tử Thanh Vương không có chút khách sáo nào, Thanh Vương Kiếm trong tay vẫy một cái, trực tiếp chém một kiếm về phía Hoa Gian cư sĩ.

- Tử Nhân Yêu, tới phiên ngươi tiếp bản vương một kiếm thử xem!

Hiển nhiên trước đó thua Hoa Gian cư sĩ, đã khiến Bất Tử Thanh Vương canh cánh trong lòng, bây giờ khôi phục tu vi Hóa Hư, đâu còn bình tĩnh nói nhảm với hắn, gặp mặt là trực tiếp hạ sát thủ.

Đây cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc nhìn thấy sau khi Bất Tử Thanh Vương khôi phục tu vi Hóa Hư xuất thủ.

Chỉ vẻn vẹn một kiếm, đã khiến nội tâm Bạch Nhạc rùng mình, nghiêm túc nhìn.

Mặc dù Bạch Nhạc được xưng là phía dưới Hóa Hư, nhân gian vô địch.

Nhưng khi gặp phải cường giả Hóa Hư, thực lực vẫn còn thiếu rất nhiều.

Lúc trước ở Đạo Lăng Sơn, có thể giết chết Ma Thi Vương Triều Bằng Phi, là bởi vì có Bạch Cốt phu nhân và đám người Vân Mộng Chân phối hợp, nói trắng ra, đó là một trận vây giết! Bằng không, nếu như chỉ có một mình Bạch Nhạc, bất kể như thế nào cũng không có khả năng giết chết Triều Bằng Phi.

Bây giờ, bất kể là Bất Tử Thanh Vương, hay là Hoa Gian cư sĩ, đều là cường giả Hóa Hư chân chính, hơn nữa còn là loại cường giả không biết sống bao nhiêu năm kia, đối với Bạch Nhạc mà nói, tự nhiên trận chiến này rất có ý nghĩa.

Huống chi, Bất Tử Thanh Vương cũng sử dụng kiếm, chuyện này sẽ trợ giúp Bạch Nhạc tiến thêm một bước trên con đường kiếm đạo.

- Hóa Hư? ! Không ngờ ngươi lại khôi phục lại Hóa Hư Chi Cảnh nhanh như vậy?

Vừa mới động thủ, Hoa Gian cư sĩ đã nhận ra được thực lực Bất Tử Thanh Vương có biến hóa, mí mắt hơi nhảy, kinh dị mở miệng nói.

- Tử Nhân Yêu, nhận cái chết đi!

Trong mắt Bất Tử Thanh Vương lộ ra sát cơ, kiếm trong tay trực tiếp chém xuống, giống như trong nháy mắt, bổ ra thiên địa.

Một kiếm này, lúc chậm lúc nhanh, nhìn như còn rất xa, nhưng không chờ ngươi kịp phản ứng, một kiếm này đã rơi xuống.

Chỉ bằng một kiếm này, Bạch Nhạc đã có thể hiểu ra, lĩnh ngộ của Bất Tử Thanh Vương trên kiếm đạo, càng tinh thâm hơn nhiều so với mình.

Không nói quá chút nào, chỉ một kiếm này, Bạch Nhạc đã không có cách đón đỡ.

Hơn nữa, còn dưới tình huống đối phương chưa dùng thực lực Hóa Hư Cảnh áp chế.

Khoảng cách như vậy, cũng khiến cho Bạch Nhạc tỉnh ngủ lần nữa.

Cao thủ trên đời này xuất hiện lớp lớp, chính mình cũng không có vốn liếng gì để kiêu ngạo, đối mặt với loại cường giả Hóa Hư này, càng không thể có mảy may sơ suất.

Bình Luận (0)
Comment