Vân Mộng Chân thì cũng thôi đi, nhưng Bạch Cốt phu nhân là bán thần, bước vào bí tàng không gian, chẳng những không chết, hơn nữa còn sống đi ra, thì làm sao có thể không khiến cho hắn kinh hãi.
- Bái kiến Thanh Vương điện hạ!
Vân Mộng Chân hạ thấp người làm lễ, nhẹ giọng nói.
- Trận thiên biến một tháng trước là do các ngươi dẫn tới sao?
Tâm niệm Bất Tử Thanh Vương thay đổi thật nhanh, lập tức phản ứng kịp, trầm giọng hỏi.
- Vâng!
Vân Mộng Chân không có bất kỳ do dự nào, lập tức mở miệng nói:
- Ngày đó, Dạ Nhận thu được truyền thừa của Dạ Nhận đời đầu, cũng chính là truyền thừa của Sát Thần, mới đột nhiên phát hiện Sát Thần vẫn chưa chết, hơn nữa còn muốn mượn Dạ Nhận trọng sinh...
Vân Mộng Chân nói liên tục, gần như kể lại sự tình nàng và Dạ Nhận tiến vào bí tàng không gian gặp phải một lần.
Cộng thêm Bạch Cốt phu nhân xác nhận, liền sâu chuỗi toàn bộ sự tình lại.
Vấn đề duy nhất ở chỗ, Vân Mộng Chân ẩn dấu thân phận Hải Thần, đẩy vị Mộ Vũ Thần Linh đã chết kia ra, coi như là bia đỡ đạn, nói với Bất Tử Thanh Vương rằng, Sát Thần đã đồng quy vu tận với Mộ Vũ Thần Linh.
- Bạch Nhạc đâu?
Mí mắt Bất Tử Thanh Vương hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân trầm giọng hỏi.
Lời nói này của Vân Mộng Chân, hắn đã tin năm phần, vấn đề duy nhất ở chỗ, Bạch Nhạc đâu? !
Không biết rõ ràng hướng đi của Bạch Nhạc, Bất Tử Thanh Vương rất khó tin tưởng đám người Vân Mộng Chân.
Vân Mộng Chân hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói:
- Đây chính là nguyên nhân lần này chúng ta đến tìm Thanh Vương.
Vân Mộng Chân nhìn Bất Tử Thanh Vương, trầm giọng nói:
- Dạ Nhận thu được truyền thừa của Sát Thần, hơn nữa chúng ta từ trong miệng Mộ Vũ Thần Linh biết được, bên trong bí tàng không gian, cất dấu một bí mật lớn! Bên trong bí tàng không gian, có cửa vào một cái tiểu thế giới... Tiểu thế giới kia được xưng là Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, do rất nhiều thần linh thời thượng cổ liên thủ sáng tạo ra!
- Hiện tại, thế giới của chúng ta, đại đạo đoạn tuyệt, quy tắc thiên địa thiếu sót, căn bản không có cách nào đột phá Hóa Hư... Cách duy nhất giải quyết vấn đề ẩn giấu ở trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới! Bây giờ Bạch Nhạc đang bị vây ở chỗ cửa vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới!
- Gần một tháng nay, chúng ta dùng hết tất cả biện pháp, cũng không thể khiến hắn thoát khốn, tối đa mấy ngày nữa, Bạch Nhạc sẽ bị ép tiến vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới!
- Mộ Vũ Thần Linh từng nói, bên trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, tồn tại truyền thừa của chúng thần, có thiên địa quy tắc càng hoàn chỉnh, đủ để người đột phá Thế Giới Cảnh! Chỉ là, bên trong cũng ẩn chứa nguy hiểm cực lớn, chỉ dựa vào một mình Bạch Nhạc, sợ là không có cách ứng phó.
- Chúng ta mượn truyền thừa của Sát Thần, rời đi bí tàng không gian! Chính là vì mời Thanh Vương hỗ trợ!
- Đương nhiên, đối với Thanh Vương mà nói, tiến vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới cũng là một lần cơ duyên vô cùng lớn! Không biết Thanh Vương có nguyện bước vào không?
Nghe thế, cho dù là Bất Tử Thanh Vương, cũng không khỏi rơi vào trong trầm tư.
Những lời này giả giả thật thật, cho dù là Bất Tử Thanh Vương có thể phân biệt ra được thật giả hay không.
Nhưng có một điểm!
Đại đạo đoạn tuyệt, thiên địa quy tắc không được đầy đủ, tuyệt đối không phải Vân Mộng Chân và Bạch Cốt phu nhân có khả năng bịa đặt ra được.
Còn có Chúng Tinh Tiểu Thế Giới nữa!
Những thứ này, không phải ai cũng có thể biên tập đi ra.
Chỉ bằng điểm này, cũng đã đủ để Bất Tử Thanh Vương động tâm.
Mặc dù hắn có thể đoán được, có thể những lời này của Vân Mộng Chân vẫn có chỗ giấu giếm, thế nhưng không thể không nói, những lời này đã khiến cho hắn động tâm.
- Các ngươi có muốn theo bản vương bước vào bí tàng không gian một lần nữa không?
Trong đầu Bất Tử Thanh Vương hiện lên vô số ý niệm, chậm rãi mở miệng nói.
Vừa nói, Bất Tử Thanh Vương vừa nhìn chằm chằm vào mắt Vân Mộng Chân.
Có rất nhiều chuyện, hắn khó làm ra phán đoán, nhưng lại có thể từ vấn đề trực tiếp nhất này, đạt được đáp án mình muốn.
- Không được, lối ra đã bị phong bế, nếu bây giờ bước vào bên trong, sẽ phải bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới! Nhưng tình hình Đạo Lăng Thiên Tông ta bây giờ, Thanh Vương càng rõ ràng hơn so với ta, ta thân là Đạo Lăng Thánh Nữ, ta có trách nhiệm của chính mình, lúc này không thể bước vào bên trong.
Ánh mắt Vân Mộng Chân không nháy một chút, trực tiếp đưa ra lời hồi đáp.
Câu trả lời này khiến Bất Tử Thanh Vương hơi có chút lưỡng lự, nhưng lại không thể không thừa nhận được, Vân Mộng Chân nói là tình hình thực tế!
Khoảng cách từ trận chiến Đạo Lăng Sơn đến giờ, đã đi qua lâu như vậy, nếu như Vân Mộng Chân vẫn không trở về, chỉ sợ Đạo Lăng Thiên Tông sẽ thật sự trở thành lịch sử.
- Ta cũng vậy, trước khi ra ngoài, Bạch Nhạc đã dặn dò chúng ta! Hắn không thể đi ra, ta phải giúp hắn duy trì Thanh Châu ổn định, thôi động đạo ma nhất thống, đây là tâm nguyện của Diệp Huyền đại sư, cũng là mộng tưởng của Bạch Nhạc.
Bạch Cốt phu nhân cũng giải thích theo.
Con mắt Bất Tử Thanh Vương hơi nhíu lại, trầm giọng nói:
- Các ngươi đều không muốn bước vào bên trong, nhưng lại muốn bản vương mạo hiểm bước vào? Ngươi cho rằng bản vương có đáp ứng không?