- Buồn cười! Ta liều mạng với ngươi!
Hách Thiếu Hoa bị Bạch Nhạc sỉ nhục lần nữa, liền rút kiếm ra, chém về phía mặt Bạch Nhạc.
- Chậm, quá chậm, chậm như vậy ngươi dùng kiếm để làm gì, dùng để nhóm lửa còn được.
Bạch Nhạc không ngừng châm chọc khiêu khích, mãnh mẽ nhảy khỏi ghế đá, nhưng vẫn thả lỏng hai tay phía sau, một chút ý định đánh trả cũng không có, cứ như vậy nhẹ nhàng nghiêng người, dễ dàng tránh được công kích của Hách Thiếu Hoa.
Hách Thiếu Hoa cũng nảy sinh ác độc, một kiếm không ăn thua, liền không có bất kỳ do dự nào, lập tức biến chiêu, kiếm quang băng lãnh như bóng với hình, tiếp tục chém về phía Bạch Nhạc.
Chỉ tiếc, bây giờ thực lực Tinh Cung Cảnh ở trong mắt Bạch Nhạc thực sự quá yếu.
Cho dù không sử dụng Tinh Hải, không xuất kiếm đánh trả, cũng có thể dễ dàng nhìn thấu kiếm thế của đối phương, ung dung né tránh.
Đây căn bản không phải là chiến đấu gì, mà chính là đang bắt nạt người.
- Mọi người cùng nhau xông lên, đừng nói quy củ với loại tiện nhân này!
Mắt thấy Hách Thiếu Hoa không chạm được vào một góc áo của Bạch Nhạc, rốt cuộc những người khác cũng hiểu ra.
Thực lực mọi người cũng chỉ kẻ tám lạng người nửa cân, không ai mạnh hơn ai cả, nếu như đơn đả độc đấu, sợ rằng không ai làm tốt hơn Hách Thiếu Hoa được.
Nếu là ngày xưa, có thể bọn hắn không bỏ xuống được mặt mũi này, nhưng hôm nay, bọn họ bị Bạch Nhạc làm tức điên, huống chi Bạch Nhạc còn tự mình nói bọn hắn cùng tiến lên.
Kể từ đó, bọn họ làm gì còn do dự, tám chín người cùng đánh về phía Bạch Nhạc!
- Đã sớm bảo các ngươi cùng tiến lên rồi, cái này xem như còn có chút ý tứ.
Mí mắt Bạch Nhạc hơi nhảy, cười lớn một tiếng, mở miệng giễu cợt nói.
Cùng lúc đó, bàn tay một mực để ở sau lưng của Bạch Nhạc chợt lộ ra.
Nhanh như điện giật, đệ tử cách Bạch Nhạc gần nhất, chỉ cảm thấy mắt hoa lên một cái, cái gì cũng không nhìn rõ, cổ tay đã chợt đau xót, kiếm trong tay không bị khống chế rời khỏi tay.
Một kiếm nơi tay, khí thế trên người Bạch Nhạc, lập tức biến đổi.
- Nào nào, đừng nói tiểu gia bắt nạt các ngươi, ta chỉ dùng một cánh tay này, các ngươi ai có thể ép ta lấy tay kia ra, coi như ta thua!
Đổ thêm dầu vào lửa!
Câu nói này, lập tức khiến mọi người tức điên.
Trong lúc nhất thời, mỗi người đều lấy ra tuyệt học, cũng mặc kệ cái gì điểm đến thì ngưng, trong đầu chỉ có một suy nghĩ là đập về phía Bạch Nhạc.
Từ bên ngoài đến xem, dường như Bạch Nhạc vẫn là dáng vẻ ngang ngược muốn ăn đòn, nhưng trên thực tế, lại hoàn toàn không phải vậy.
Bạch Nhạc đâu có thời gian rảnh rỗi, làm mấy chuyện buồn chán này.
Hắn cố ý khích nộ những người này, cũng chỉ là muốn thăm dò Chúng Tinh Tiểu Thế Giới một chút mà thôi.
Những người này đều là đệ tử Chúng Tinh Điện, mặc dù không dám nói là đỉnh phong, nhưng ít nhất, bất kể là xuất thân hay thiên phú, đều có thể tính là xuất sắc, giao thủ cùng những người này, cũng đủ để nhìn ra một ít mánh khóe.
Hải Thần nói, thiên địa quy tắc nơi đây càng hoàn chỉnh hơn một điểm, mặc dù thiếu khuyết Thế Giới Chi Tâm, không có khả năng sinh ra cường giả thần linh, nhưng cường giả Hóa Hư và bán thần, sợ rằng không ít!
Huống chi, nơi đây còn có truyền thừa của chúng thần.
Địa vị Chúng Tinh Điện hiển hách như vậy, những đệ tử này càng dễ dàng thu được truyền thừa của chúng thần hơn mới đúng.
Bạch Nhạc khống chế tu vi ở trình độ Tinh Cung Cảnh, chỉ bằng một thanh kiếm, gặp chiêu phá chiêu, vừa hóa giải vừa cảm thụ chỗ bất phàm trong công kích của đối phương.
Mặc dù thực lực những người này không mạnh, nhưng cũng có thể khiến Bạch Nhạc cảm thụ được sự bất phàm bên trong!
Nói không khoa trương chứ, tùy tiện đặt một người nào đó trong này, lên Đạo Lăng đại hội trước đây, đều có hi vọng bước lên tốp một trăm thiên tài.
Nhưng ở nơi đây, mỗi người bọn hắn đều bừa bãi vô danh.
Cảnh giới Bạch Nhạc bây giờ quá cao, đã sớm không cùng một cái cấp bậc, bằng không, một lần trêu chọc nhiều người như vậy, chỉ sợ người xui xẻo sẽ chính là hắn!
Trong chốc lát, bên này còn chưa phân ra thắng bại, Bạch Nhạc đã cảm giác được, có một ánh mắt rơi vào trên người mình.
Bạch Nhạc không cần cảm ứng, cũng có thể khẳng định, tất nhiên là vị sư tôn kia của Sở Hân.
Nếu như trước đó, Bạch Nhạc còn chưa hẳn dám khẳng định nên làm như thế nào, thì hôm nay giao thủ với những thứ đệ tử này xong, trong lòng Bạch Nhạc lại có rất nhiều.
Nếu so với ngoại giới, thực lực tổng hợp của tu hành giả trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới càng mạnh hơn một cấp bậc.
Dưới tình huống này, căn bản không cần phải cố ý giấu dốt.
Trung niên nhân đứng cách đó không xa, quan sát Bạch Nhạc giao thủ với những đệ tử này, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh dị.
Trước đó, hắn từ trong miệng Sở Hân biết được Bạch Nhạc sở hữu tu vi Tinh Hải Cảnh, cũng đã rất giật mình.
Bây giờ, Bạch Nhạc hoàn toàn không dựa vào tu vi, chỉ dựa vào kiếm đạo đã áp chế được những đệ tử này không ngốc đầu lên được, phần tu vi kiếm đạo này, cũng không phải thiên tài bình thường có khả năng bằng được!
Kết hợp với những lời Bạch Nhạc nói tới trước đó, liền không khó suy đoán ra, phía sau đối phương tồn tại một vị cao thủ hàng đầu.