- Nói khoác mà không biết ngượng!
Sở Hân tỏ vẻ khinh thường châm chọc nói.
- Nếu không chúng ta đánh cược một cái?
Khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên vẻ mỉm cười, tự nhiên nói.
- Đánh cuộc gì?
- Cược mười năm này, nếu như mười năm sau, ta còn kém hơn hắn! Ta sẽ biến thành tiểu trư cho ngươi cưỡi, nhưng nếu là ta thắng thì sao?
Bạch Nhạc giang tay ra, liếc mắt hỏi ngược lại.
- Vậy ta sẽ thừa nhận ta mới là tiểu trư có mắt không tròng! Mặc cho ngươi xử trí!
Sở Hân vênh đầu, không do dự hồi đáp.
- Thôi đi, ta còn tưởng rằng ngươi cũng cho ta cưỡi nữa chứ!
Khóe miệng Bạch Nhạc khẽ nhếch, thuận miệng trêu trọc.
Sở Hân nao nao, trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng:
- Cái gì mà cho ngươi cưỡi...
Một lát sau, nhìn thấy nụ cười bỉ ổi trên khóe miệng Bạch Nhạc, lúc này Sở Hân mới hiểu ra.
- Bạch Nhạc, ta muốn giết ngươi! ! !
......
Mặc dù không quá tình nguyện, nhưng Sở Hân vẫn ở lại trong tiểu lâu.
Hoàn cảnh nơi đây so với chỗ ở trước kia tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa, mặc dù Bạch Nhạc thường xuyên mở miệng chế giễu, nhưng Sở Hân cũng biết, Bạch Nhạc không phải loại lưu manh háo sắc kia, hơn nữa, đối với nàng căn bản không có ý tứ này, có lý do rồi, tự nhiên cũng yên tâm thoải mái ở lại.
Đừng thấy Hách Thiếu Hoa quen biết nàng từ nhỏ, nhưng chỉ cần tiếp xúc trong khoảng thời gian này, đã khiến Sở Hân cảm giác, dường như Hách Thiếu Hoa còn không thân cận với nàng bằng Bạch Nhạc.
Chuyện này rất khó hiểu, nhưng hầu hết chuyện trên đời này, làm gì có nhiều đạo lý để giảng giải như vậy.
So với Sở Hân, Bạch Nhạc càng không quan trọng, cũng không lâu lắm, hắn thậm chí quên còn có một người tên là Sở Hân.
Nghe Sở Hân nói về sự tình tinh tượng, Bạch Nhạc liền đi ra ngoài sưu tập rất nhiều tư liệu về tinh tượng trở về nghiên cứu.
Đối với người khác mà nói, có lẽ đây là một quá trình cực kỳ khô khan, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, lại không tính là gì.
Bạch Nhạc tiêu tốn thời gian không đến nửa tháng, lúc này mới hiểu rõ một vài vấn đề liên quan đến tinh tượng.
Làm xong tất cả chuyện này, Bạch Nhạc mới bước vào Thiên Tinh Tháp lần nữa.
Lần này, có kiến thức về tinh tượng rồi, Bạch Nhạc rất dễ dàng tìm được phương hướng bên trong Thiên Tinh Tháp.
Lúc Tinh Biến mạnh mẽ ghi lại tinh tượng đồ, men theo những nôi sao không ngừng biến đổi này, sau đó so sánh với tư liệu tinh tượng mình học được xác minh lẫn nhau, kể từ đó, tìm được cửa vào đi đến tầng thứ hai, cũng không khó khăn gì.
Bạch Nhạc cũng không có gấp bước vào tầng tiếp theo, mà mượn thời gian này, không ngừng thôi diễn, tìm hiểu.
Bạch Nhạc giống như là một cái đại hải mênh mông, điên cuồng hấp thu tất cả tri thức, đề thăng nội tình của chính mình.
Chỉ là, cùng lúc đó, tin tức Bạch Nhạc không dám bước vào tầng cao trong Thiên Tinh Tháp cũng tràn lan ra, từ lúc đánh bại Đinh Hạo tỏa sáng cho tới bây giờ bị người đùa cợt, chế nhạo là chuột nhắt nhát gan, cũng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi không đến hai tháng mà thôi.
Bây giờ khắp nơi đều có lời đồn, đường đường là cao thủ Tinh Hải Cảnh, lại chỉ dám quanh quẩn ở tầng thứ nhất Thiên Tinh Tháp, chuyện này gần như đã trở thành trò cười.
Thậm chí còn, sự tình Sở Hân và Bạch Nhạc ở cùng nhau trong tiểu lâu, cũng bị người móc ra.
Thế là, lại có một phiên bản lời đồn khác, nói cái gì mà mỗi ngày Bạch Nhạc đều ghé vào trên người nữ nhân, tha hồ thanh sắc, đã sớm bị hút khô, đắm mình các loại.
Ngay cả Sở Hân cũng không chịu nổi, tới chất vấn Bạch Nhạc, đáng tiếc, ngay cả lời cũng chưa nói xong, đã bị Bạch Nhạc trợn mắt một cái, trực tiếp đuổi ra khỏi phòng.
Ngay cả Sở Hân đứng trước mặt chất vấn hắn cũng không để ý, chứ đừng nói tới chủ động đứng ra giải thích với người khác.
Đối mặt với tất cả lời đồn đãi, Bạch Nhạc đều không nhúc nhích chút nào, chỉ đơn giản dựa theo kế hoạch và bước đi của mình tu luyện, thể ngộ.
- Thì ra là thế!
Sau khi lại trải qua một lần Tinh Biến, Bạch Nhạc nhìn thấy tinh đồ trong tinh không, thì trong lòng như hiểu ra, nhẹ giọng nói.
Hơn hai tháng tìm hiểu, cũng làm cho Bạch Nhạc hoàn toàn hiểu được.
Trên thực tế tinh đồ trong Thiên Tinh Tháp, dựa theo tinh tượng Chúng Tinh Tiểu Thế Giới mà xây dựng thành, mặc dù tinh tượng Chúng Tinh Tiểu Thế Giới cũng tồn tại một ít biến hóa, tuy nhiên cuối cùng vẫn là hữu hạn, thua xa tinh không mênh mông ở thế giới chân thật.
Kể từ đó, nghiên cứu một bộ phận tinh tượng này, dĩ nhiên dễ hơn nhiều.
Thậm chí trong lòng Bạch Nhạc có một suy đoán mơ hồ, nếu có thể nghiên cứu triệt để tinh tượng bên trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, đồng thời dùng cái này để định hình Tinh Hải của mình, thậm chí sau khi bước vào Hóa Hư, dùng nó để xây dựng hư không, liền có thể đạt được đến gần cảnh giới Thần Linh Cảnh.
Lúc trước chúng thần liên thủ sáng chế Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, chính là muốn coi đây là căn cơ, sáng tạo một cái thế giới chân thật!
Có thể chúng thần cũng đã thử lấy Thế Giới Chi Tâm, dung nhập vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, đắp nặn một cái thế giới chân thật hoàn mỹ, đáng tiếc vẫn thất bại.
Mà chuyện này đối với Bạch Nhạc mà nói, không thể nghi ngờ chính là một cái gợi ý thật lớn!