Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1771 - Chương 1771: Một Kiếm

Chương 1771: Một Kiếm Chương 1771: Một Kiếm

- Đinh huynh, mời!

Bạch Nhạc tự tay làm một cái thủ thế mời, bàn tay đặt ở trên Nghịch Ma Kiếm, bình tĩnh mở miệng nói.

Giống như trận chiến trước đây, lần này, Bạch Nhạc vẫn lựa chọn để Đinh Hạo xuất thủ trước.

- Vù vù!

Không có bất kỳ lời nói dư thừa nào, trong nháy mắt, Đinh Hạo đã rút kiếm ra khỏi vỏ, trực tiếp chém về phía Bạch Nhạc.

Khoái kiếm!

So với nửa năm trước, kiếm của Đinh Hạo nhanh chừng gấp đôi!

Không chỉ bởi vì kiếm đạo của hắn tiến bộ cực đại, mà còn có một bộ phận nguyên nhân, là hắn cũng tham khảo thủ đoạn dùng ngu kiếm, đưa phản ứng thân thể vào một kiếm này.

Bản thân ngu kiếm rất đơn giản, trước đây Bạch Nhạc còn yếu ớt, đã có thể ngộ ra từ Tiêu Hành Nhất xuất thủ, lấy thực lực của Đinh Hạo muốn ngộ ra tự nhiên không khó.

Chỗ khó nhất của ngu kiếm, chính là chỗ lặp lại cứng nhắc, và sức phản ứng cường đại của thân thể.

Mà những cái này đã được Đinh Hạo trở về khổ tu nửa năm bù vào toàn bộ!

Gần như trong nháy mắt, Bạch Nhạc đã hiểu ra, bây giờ đối mặt với Đinh Hạo, chỉ dựa vào ngu kiếm thì mình không chống đỡ được.

Trong tích tắc, Tinh Hải sôi trào!

Lần này, Bạch Nhạc triển khai Tinh Hải trước một bước!

Trong tích tắc, bảy chuôi kiếm quang chợt xuất hiện ở xung quanh thân thể Bạch Nhạc, tự nhiên hóa thành Bắc Đẩu Kiếm Trận, phong tỏa không gian, ngăn cản một kiếm này!

Trong nháy mắt, dưới đài lập tức xôn xao!

Bắc Đẩu Kiếm Trận!

Hơn nữa còn là một mình thi triển Bắc Đẩu Kiếm Trận!

Trước đó, Bạch Nhạc ở bên trong Thiên Tinh Tháp, dùng Bắc Đẩu Kiếm Trận ngăn địch, dù sao cũng có rất ít người nhìn thấy, còn bây giờ, ở ngay trước mắt tất cả mọi người, lần nữa thi triển ra Bắc Đẩu Kiếm Trận, không thể nghi ngờ khiến cho mọi người đều trở nên hưng phấn.

- Tốt!

Trong mắt Đinh Hạo lộ ra vẻ hưng phấn, chẳng những không có mảy may bất mãn, ngược lại càng trở nên phấn chấn.

Trước khi tới, Đinh lão đã từng nói với hắn, chỉ lấy tốc độ xuất kiếm mà nói, phía dưới Hóa Hư, thiên hạ có một không hai, cho dù Bạch Nhạc nhanh như thế nào, cũng không có khả năng nhanh hơn hắn!

Bây giờ, Bạch Nhạc buông tha dùng ngu kiếm đối phó hắn, đã xác minh lời Đinh lão nói.

Lúc này, hắn mới chính thức có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào!

Bất kể Bạch Nhạc có thủ đoạn gì nữa, hắn đều có lòng tin, dựa vào kiếm trong tay, dựa vào tốc độ thiên hạ vô song này, chiến thắng.

- Kiếm trận thật là lợi hại!

Bắc Đẩu Kiếm Trận vừa ra, liền khiến rất nhiều người tán thán.

- Kiếm đạo kết hợp cùng tinh tượng, thủ đoạn này có chút giống quốc sư!

Lạc Cửu U nhìn Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói.

Mặc dù đoạn thời gian này, nhìn như gió êm sóng lặng, nhưng trên thực tế, hắn vẫn một mực âm thầm điều tra thân phận Bạch Nhạc, chỉ là, tất cả điều tra đều không có kết quả gì.

Bây giờ nhìn thấy Bạch Nhạc xuất thủ, cũng không khỏi khiến hắn hiếu kỳ.

Hắn cũng muốn nhìn một chút, khi Bạch Nhạc bị buộc đến cực hạn, sẽ bộc lộ ra thủ đoạn dạng gì.

Nếu nói đến tìm hiểu và ứng dụng tinh tượng, thì không ai trong thiên hạ có thể so với vị quốc sư tọa trấn Quan Tinh đài kia.

Đổi thành tình cảnh khác, thậm chí hắn còn hoài nghi, Bạch Nhạc có liên quan cùng quốc sư.

Chỉ là, ở dưới tình huống này, tuyệt đối không có khả năng.

- Kiếm trận rất lợi hại, nhưng cái này còn chưa đủ!

Trong mắt Đinh Hạo lộ ra một đạo tinh mang, trầm giọng nói.

Tinh Hải theo đó mở ra, một khắc sau kiếm của Đinh Hạo trở nên mơ hồ, vẽ ra một một chữ ở trong Tinh Hải!

Một chữ khoái kiếm!

Thời điểm trước đây gặp phải Đinh Hạo, Bạch Nhạc cũng đã biết, Đinh Hạo có ngoại hiệu như vậy!

Từ trước tới giờ chỉ có đặt sai tên, chứ không có đặt sai biệt hiệu.

Thời điểm một kiếm này chân chính thi triển ra, cho dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi kinh ngạc!

Bắc Đẩu Kiếm Trận trải qua vô số lần thay đổi, uy lực đã đề thăng rất nhiều, lúc trước đối mặt Trương Liệt, chỉ dựa vào Bắc Đẩu Kiếm Trận, cũng đã đủ để đè chết đối phương, nhưng hôm nay, khi đối mặt Đinh Hạo một lần nữa, Bạch Nhạc lại phát hiện ra, đối với Bắc Đẩu Kiếm Trận mà nói, kiếm nhanh như vậy là thiên địch!

Quá nhanh!

Bên trong thế tục có câu nói.

Thiên hạ võ công, duy khoái bất phá!

Cho dù đối với tu hành giả, ý nghĩa lời này không quá lớn, nhưng khi nhanh tới trình độ nhất định, đạo lý này vẫn tương thông.

Lúc trước, Bạch Nhạc ngộ ra ngu kiếm, đã từng nói qua lời như vậy với Tiêu Hành Nhất.

Chỉ là, tốc độ ngu kiếm tồn tại cực hạn.

Sau khi đạt tới trình độ nhất định, tốc độ sẽ không thể đột phá, chuyện này cũng đưa tới tính cực hạn của ngu kiếm!

Sai cũng không phải là nhanh, mà là chưa đủ nhanh!

Lần này gặp phải Đinh Hạo, Bạch Nhạc mới ý thức tới, hóa ra kiếm còn có thể nhanh hơn, không phải dựa vào thân thể và phản ứng, mà là ẩn chứa đạo.

Lúc này, một kiếm của Đinh Hạo càng là trong nháy mắt xé rách Bắc Đẩu Kiếm Trận!

Không phải Bắc Đẩu Kiếm Trận không mạnh, mà là thời điểm đối mặt một kiếm này, bất kỳ biến hóa gì cũng không kịp thi triển ra, thì kiếm của đối phương đã đến.

Dưới tình huống như vậy, tự nhiên Bắc Đẩu Kiếm Trận cũng mất đi ý nghĩa.

- Đinh!

Bình Luận (0)
Comment