Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1818 - Chương 1817: Bí Mật Thất Tinh Tháp (2)

Chương 1817: Bí mật Thất Tinh Tháp (2) Chương 1817: Bí mật Thất Tinh Tháp (2)

Chỉ là đối với có nên tiếp nhận điều kiện của tiểu Nhã hay không, trong lòng hắn không khỏi có chút quấn quýt.

Hắn vốn giả mạo thân phận Đái Chấn, giờ nếu lại lần nữa bái nhập Quan Lan, chẳng phải bằng với mua việc vào người?

Chỉ là, nếu cự tuyệt... Vậy thì hơi có vẻ kỳ quái!

Đang yên đang lành, lại không có bối cảnh gì thâm hậu, trên đời này mấy ai có thể cự tuyệt Quan Lan thỉnh mời?

Tâm niệm điện chuyển, sau cùng Bạch Nhạc vẫn quyết định trước hồ lộng qua cửa này cái đã.

- Đa tạ tiểu Nhã tỷ đề huề, tiểu đệ nguyện ý!

Thấy bộ dạng đó của Bạch Nhạc, trong lòng tiểu Nhã khó miễn có chút chán ghét, lạnh lùng nói:

- Đừng vội cao hứng, ta chỉ thôi tiến ngươi lên trên thôi, có thể thông qua hay không còn phải xem ý của Hàn Tinh đại nhân.

Gật đầu gật, Bạch Nhạc không nói gì thêm.

Tiểu Nhã nói tiếp:

- Còn nữa, nếu ngươi là người của Quan Lan, còn có chút chuyện cần phải nói cho ngươi biết.

- Chuyện gì?

Bạch Nhạc ngạc nhiên hỏi.

- Về Thiên Tinh Tháp!

Thần tình Tiểu Nhã có chút trang trọng, nghiêm mặt nói:

- Mặc dù Thiên Tinh Tháp có tổng cộng bảy tầng, nhưng ta có thể rõ ràng nói cho ngươi biết, hạch tâm chân chính của Thiên Tinh Tháp nằm hết ở tầng thứ bảy!

- Ngươi hẳn đã tu hành đến Tinh Hải đỉnh phong, đúng không?

- Vâng!

Gật đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp.

- Muốn đột phá Hóa Hư, tầng thứ bảy Thiên Tinh Tháp chính là nơi tu luyện tốt nhất! Trước đây, chỉ cần có thể bước đến tầng thứ bảy Thiên Tinh Tháp, không ai không là hạng người kinh tài tuyệt diễm, người đột phá trong đó, chưa từng có tiền lệ thất bại!

Nghe vậy, Bạch Nhạc không khỏi sợ hãi thất kinh.

Người đột phá Hóa Hư trong tầng thứ bảy Thiên Tinh Tháp chưa từng có tiền lệ thất bại, thế này có phải quá khoa trương rồi không?

- Tiểu Nhã tỷ, lấy thực lực của ngươi, lẽ nào cũng không thể bước đến tầng thứ bảy?

Sắc mặt có chút khó coi, tiểu Nhã lạnh lùng đáp:

- Sau cùng rồi ta cũng sẽ tới đó.

Nghe vậy, khóe miệng Bạch Nhạc không khỏi co quắp, lại cũng đã hiểu ra, chí ít hiện tại nữ nhân này còn không cách nào bước đến tầng thứ bảy, độ khó ở tầng thứ bảy này, sợ rằng sẽ gian nan vượt xa tầng trước đó.

- Ngươi tưởng dễ dàng lắm chắc?

Cười lạnh một tiếng, tiểu Nhã không đáng nói:

- Độ khó trong bước đến tầng thứ bảy, nếu so với tầng thứ sáu trước đó thì hơn xa đâu chỉ gấp bội! Bởi vì, tầng thứ bảy này đồng thời là một không gian khác ... Có người nói, đây là nơi gần nhất với tinh không!

Nơi gần nhất với tinh không?

Bạch Nhạc hơi ngớ, lập tức liền như chợt ý thức được điều gì, sắc mặt khẽ biến!

- Tầng thứ bảy có thể dung mấy người tu hành?

- Một người!

- Chỉ một người?

Nhịp thở Bạch Nhạc không khỏi gấp rút mấy phần, lần nữa xác nhận nói.

- Vâng!

Tuy khó chịu với thái độ này của Bạch Nhạc, song tiểu Nhã vẫn nghiêm túc hồi đáp:

- Mỗi một tòa Thất Tinh Tháp đều chỉ có thể đủ cho một người bước vào tầng thứ bảy tu hành, hơn nữa, một khi có người bước vào bên trong, toàn bộ Thất Tinh Tháp liền sẽ đóng lại! Toàn bộ tinh lực Thất Tinh Tháp đều chỉ cung cấp cho người kia tu hành! Thẳng đến khi đối phương ly khai, Thất Tinh Tháp mới sẽ lần nữa mở ra!

- Thậm chí nghiêm cách mà nói, sáu tầng trước đó chẳng qua chỉ là sàng tuyển, chỉ có người xông vào tầng thứ bảy mới tính là thực sự mở ra Thất Tinh Tháp!

- Một khi mở ra, mặc ai cũng không cách nào xông vào?

- Đương nhiên, nghe đồn Thất Tinh Tháp là do thần linh kiến tạo, dù là cường giả Hóa Hư cũng không cách nào cường hành xông đến tầng thứ bảy!

Bỗng nhiên biến sắc!

Giờ này khắc này, Bạch Nhạc mới thực sự cảm thấy hít thở không thông!

Không phải bởi vì bản thân Thất Tinh Tháp, mà là bởi vì ý nghĩa cất chứa sau chuyện này.

Nếu nói, mới đầu Bạch Nhạc cho rằng tiểu Nhã tìm tới chính mình chỉ là một loại xảo hợp, như vậy nghe được câu nói này, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên hiểu ra, thân phận mình đã bị Giang Nhược Hư đoán được, để tiểu Nhã tìm đến mình chẳng qua là cố ý thử thăm dò mà thôi!

Đương nhiên, bản thân tiểu Nhã hẳn căn bản không biết nội tình!

Chẳng qua cái đó không quan trọng, quan trọng là ... Giang Nhược Hư đến cùng có dụng ý gì!

Giờ này khắc này, Bạch Nhạc chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát!

Qua nhiều năm vậy rồi, nhưng hắn chưa từng có cảm giác đè nén đến vậy, dù là trước đây lúc đối mặt Hải Thần, Bạch Nhạc cũng chưa từng có cảm giác khó mà giãy dụa như thế.

Tên Giang Nhược Hư này mang đến cho hắn áp lực thực sự quá lớn.

Đã không cần thắc mắc tại sao lại bại lộ nữa, trong lời tiểu Nhã trước đó đã giải thích rất rõ ràng.

Mấy ngày qua bản thân đã quá đắc ý quên hình!

Những điểm này nhìn như rất nhỏ, có thể giấu giếm được tròng mắt người khác, nhưng tuyệt đối không thể gạt được Giang Nhược Hư.

Duy nhất có thể khiến cho Bạch Nhạc nhẹ nhõm là, chí ít từ trước mắt thì thấy, Giang Nhược Hư không có ác ý với hắn, thậm chí có thể nói là có ý định giúp hắn.

Tâm niệm điện chuyển, thoáng chốc, trong đầu đảo qua vô số ý niệm, đến nỗi, Bạch Nhạc thậm chí không thể khống chế được tình tự và sắc mặt chính mình.

Bình Luận (0)
Comment