So sánh ra, hung thú đang tấn công hắn lại có được thực lực Tinh Hải đỉnh phong, vững vàng chiếm lấy thượng phong.
Chẳng qua không đến mấy chục giây, người kia đã bị đè ra mà đánh, chỉ còn sức chống đỡ, không còn đánh trả được nữa.
Thậm chí, từ thế cục hiện tại thì thấy, sợ rằng người này không chống nổi thời gian quá trăm nhịp thở.
Bạch Nhạc không nhận ra đối phương, tự nhiên không hảo tâm đến mức nhúng tay cứu người này.
Không phải hắn lạnh lùng, mà là ở cái nơi này, hắn rõ ràng hơn bất kỳ ai, tuyệt đối không thể dễ dàng lộ diện, bằng không, rất có thể chẳng mất bao lâu liền sẽ dẫn đến cao thủ khác, đẩy bản thân rơi vào trong hiểm cảnh.
Huống hồ, nơi đây vốn là nguy cơ tứ bề!
Bước vào Chúng Tinh Thần Vực chính là để tìm kiếm cơ duyên, muốn có điều thu hoạch, tự nhiên phải trả ra đại giá tương ứng, đây là chuyện rất công bằng.
Bạch Nhạc có thể cứu hắn lần này, lại không thể cứu người đó lần thứ hai!
Không có thực lực đặt chân tới đây, sau cùng khó mà thoát khỏi cái chết.
Trong phiến khu vực bóng tối này, Bạch Nhạc có thể thu liễm khí tức, vô luận là người kia hay hung thú đều không phát giác ra được Bạch Nhạc đang tiếp cận.
Tới gần thêm một chút, lúc này Bạch Nhạc mới phát hiện, sự tình tựa hồ còn phức tạp hơn xa trong tưởng tượng của mình.
Người kia có được Tinh Hải hơn bảy ngàn trượng, nhưng dưới sự áp chế của hắc ám tại đây, Tinh Hải phảng phất như đang bị hắc ám thôn phệ, chỉ trong thoáng chốc ngắn ngủi, chí ít đã rụt nhỏ lại chỉ còn phạm vi gần nghìn trượng.
Khăng khăng, dù là Bạch Nhạc, lúc này vẫn không có chút cảm giác nào về lực lượng thôn phệ.
Quá quỷ dị!
Đối với Bạch Nhạc mà nói, đây chính là ấn tượng đầu tiên của hắn đối với cái nơi Chúng Tinh Thần Vực này.
- Không! Cứu mạng, cứu mạng a!
Tùy theo Tinh Hải không ngừng rụt nhỏ, người kia đã khó mà ngăn cản hung thú công kích, miệng hét thảm một tiếng, chỉ nghe phanh, cả người bị sừng trên đầu hung thú xuyên qua, máu tươi vương vãi đầy đất, cũng bắn tung tóe lên thân hung thú kia.
Nhục thân bị hủy, thần hồn người kia vừa mới đi ra, thậm chí chưa kịp đào tẩu thì đã bị hắc ám thôn phệ.
Phảng phất trong bóng tối này có một loại lực lượng nào đó chuyên môn khắc chế thần hồn.
Cảnh ấy khiến dù là Bạch Nhạc, trong lòng đều không khỏi đột nhiên hơi nhảy.
- Ngao ô!
Ngửi được mùi máu tanh, Tiểu Bạch Long rốt cục nhịn hết nổi, miệng phát ra một tiếng long ngâm, nháy mắt liền bay ra từ trên vai Bạch Nhạc, hóa thành một đạo thiểm điện màu trắng, đâm thẳng đến hung thú kia.
Lúc bay ra còn chỉ lớn chừng bàn tay, nhưng chỉ chớp mắt, thân thể Tiểu Bạch Long khoái tốc tăng vọt, đợi khi nó vọt tới bên người hung thú thì đã có lớn hơn mười thước, mở ra miệng rộng như chậu máu, trực tiếp cắn xé về phía hung thú kia.
- Răng rắc!
Giờ đây, thực lực Tiểu Bạch Long cường đại đến cỡ nào, mãnh thú kia còn chưa kịp có phản ứng, đầu lâu đã bị Tiểu Bạch Long cắn xuống.
Hung tàn!
Khi trước mặc dù Bạch Nhạc tuy cũng đã cho Tiểu Bạch Long ăn qua nội đan và thi thể hung thú, song đây mới là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tiểu Bạch Long trực tiếp đánh giết hung thú, trường diện hung tàn như thế, dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi có chút sợ hãi.
Nhưng mà, quan trọng hơn hết là, Tiểu Bạch Long rống lên một tiếng như thế, lập tức liền rước đến phiền phức.
Vốn người kia phóng thích ra Tinh Hải chém giết cùng hung thú đã dẫn lên động tĩnh không nhỏ, hung thú xung quanh cũng đang chạy tới, giờ đây, một tiếng long ngâm vừa rồi càng như ngọn hải đăng trong đêm tối!
Nháy mắt, Bạch Nhạc đã cảm nhận được, có chí ít sáu, bảy con hung thú đang xông tới bên này.
Cùng lúc, Bạch Nhạc ẩn ẩn cảm giác được một đạo khí tức cực mạnh, hiển nhiên đối phương cũng là cường giả Hóa Hư, chính đang trên đường chạy đến chỗ này.
…
- Hống!
Tiểu Bạch Long cũng cảm nhận được khí tức của những hung thú khác đang kéo tới, chỉ là tiểu gia hỏa vẫn chẳng hề sợ hãi, ngược lại còn phát ra một tiếng rống giận trầm thấp, phảng phất như đang muốn uy hiếp đám hung thú chạy tới kia.
Thoáng chốc, đám hung thú kia liền đã kéo đến, đi đầu là hai con hung thú cũng có được thực lực Hóa Hư, vừa tới liền đối đầu giằng co với Tiểu Bạch Long.
Chỉ là, lúc này sự chú ý của Bạch Nhạc hiển nhiên không đặt trên thân những hung thú kia.
Ngay khi đám hung thú vừa chạy tới, đạo thân ảnh kia cũng lặng không tiếng thở, yên ắng đến nơi.
Khí cơ đây đó khóa định lấy nhau, cơ hồ chỉ nháy mắt liền xác định được thân phận đối phương!
Cố Vong Tình!
Lúc bước vào Chúng Tinh Thần Vực, Bạch Nhạc và Cố Vong Tình đi cùng nhau, bởi thế khu vực hai người xuất hiện trong Chúng Tinh Thần Vực tương đối gần!
Tên tu hành giả đã chết đi khi trước phóng thích Tinh Hải, dẫn lên động tĩnh lớn như vậy, chẳng những kinh động Bạch Nhạc, đồng thời cũng hấp dẫn Cố Vong Tình chú ý.
Cũng như Bạch Nhạc, Cố Vong Tình không chọn cách ra tay cứu người, ngược lại nhân khi Tiểu Bạch Long nhúng tay, khóa định vị trí của Bạch Nhạc.
Trong bóng tối, đây đó không thấy được biểu tình của đối phương, song thông qua khí cơ, khóa kín phương vị, hai bên đều tán phát ra sát khí nhàn nhạt.