Giờ minh ngộ kiếm đạo trong đó, Bạch Nhạc cũng có thể trầm hạ tâm, lần nữa đi tu luyện mười bốn kiếm chiêu cơ sở nhất kia.
Tu hành đến cảnh giới như Bạch Nhạc bây giờ, vô luận tu luyện cái gì, tự nhiên đều dễ dàng như trở bàn tay.
Tu luyện mười bốn thức kiếm chiêu này đến cực trí không phải điều gì quá khó, cái khó là làm sao để thông hiểu đạo lí, thực sự dung nhập vào trong kiếm đạo của mình.
Đấy mới là điểm then chốt khiến Bạch Nhạc một mực bị kẹt ở chỗ này, không cách nào đột phá.
Nhất thời, vô số ý niệm chớp qua trong đầu Bạch Nhạc!
Phảng phất trong nháy mắt, Bạch Nhạc về lại bên bờ sông khi trước, thấy được cảnh Đinh lão thi triển Bất Nhị Thần Kiếm.
Đương thời, thứ Bạch Nhạc thấy được gần gần chỉ là khả năng nắm bắt đối với không gian của Đinh lão.
Nhưng giờ đây, sau khi tham ngộ qua mười bốn thức kiếm chiêu cơ sở, Bạch Nhạc lại có được cách nhìn khác.
Đâm!
Trên thực tế, Bất Nhị Khoái Kiếm chính là kết quả của tu luyện chiêu đâm tới mức tận cùng.
Vô luận là Ngu Kiếm hay là Bất Nhị Khoái Kiếm, trên thực tế, tinh túy đều nằm ở một chiêu đâm này, đây cũng là chiêu Bạch Nhạc quen thuộc nhất, bây giờ, Bạch Nhạc dứt khoát buông ra những ý niệm khác, đặt hết tâm thần vào trong chiêu thức này.
Một kiếm tiếp một kiếm đâm ra!
Bạch Nhạc phảng phất đã quên mất hết thảy những cái khác, trong mắt, trong lòng hắn đều chỉ còn lại mỗi động tác kia.
Trước đây, Bạch Nhạc xuất kiếm chỉ cầu nhanh!
Vô luận là Ngu Kiếm hay Bất Nhị Khoái Kiếm, tựa hồ đều chỉ cầu một chữ nhanh.
Nhưng mà, bây giờ tùy theo tham ngộ kiếm ý lưu lại trên những pho tượng thần linh kia, Bạch Nhạc dần dần từ trong đó cảm nhận ra được dị dạng.
Đâm, sở cầu, không chỉ có mỗi nhanh!
Kiếm cũng không nên gần gần chỉ dừng lại ở mỗi chữ nhanh!
Cái gọi là thiên hạ võ công, duy nhanh không phá!
Nghe qua tựa hồ rất có đạo lý, nhưng nếu đặt vào trong kiếm đạo, vậy lại đã có dấu hiệu kiếm đi thiên phong, lệch ra khỏi quỹ đạo kiếm đạo chân chính.
Án cứ theo phương thức đó để tiếp tục tu hành, dù đi tới cực hạn, sau cùng chẳng qua chỉ là một Đinh lão thứ hai, vĩnh viễn không cách nào trở thành tông sư kiếm đạo chân chính, càng đừng nói tới thần đạo!
Nháy mắt, trong đầu Bạch Nhạc phảng phất có vô số ý niệm bất chợt nổ tung.
Theo đó giúp hắn mở toang ra một phiến cửa sổ.
Bạch Nhạc một mực muốn đi con đường kiếm đạo, nhưng thẳng cho đến nay, kiếm đạo lại không phải thủ đoạn lợi hại nhất của hắn.
Tương phản, vô luận hắn có muốn thừa nhận hay không, Thông Thiên Ma Công mới là căn cơ cho hết thảy tu hành, Thôn Thiên Quyết mới là thần thông khủng bố nhất mà hắn nắm trong tay.
Bạch Nhạc cho rằng, kiếm đạo mới là con đường dung hợp hết thảy lực lượng, cũng là con đường thích hợp nhất với hắn.
Hắn cũng một mực thăm dò trên con đường đó, mặt dù từ đầu đến cuối vẫn chưa tìm ra được phương hướng đúng đắn!
Thẳng đến khắc này, Bạch Nhạc rốt cục mới ý thức được rõ ràng, kiếm đạo của mình cần phải phát triển theo hướng nào.
Linh Tê Kiếm Quyết, Quảng Hàn Kiếm Ảnh, Kiếm Nhận Phong Bạo, Bắc Đẩu Kiếm Trận, Kiếm Linh Vũ thậm chí Càn Nguyên Thần Kiếm... Những thần thông kiếm đạo này phảng phất đồng loạt lướt qua trong đầu Bạch Nhạc, sau đó không ngừng phân giải ra từng thức từng thức kiếm chiêu cơ sở nhất .
Tiếp đó, Bạch Nhạc tính thử nối liền hết thảy những kiếm chiêu này.
Quá trình rất gian nan, cũng rất thống khổ, phảng phất hao hết tất cả tâm trí, tất cả tinh lực của Bạch Nhạc!
Nhưng mà, trong quá trình này, Bạch Nhạc lại cũng phảng phất phá kén thành bướm, khiến cho kiếm đạo hoàn thành bước lột xác hoàn mỹ nhất.
Ngộ!
Tu hành đến sâu tận cùng, trên thực tế, chỉ còn lại một chữ này thôi!
Thiên phú gì đều không ý nghĩa, chỉ có ngộ tính, mới có thể quyết định thượng hạn của một ai đó.
May mắn là, ngộ tính Bạch Nhạc vẫn luôn rất tốt!
Đặc biệt là ở kiếm đạo!
Trước rất khó thể hiện ra loại ưu thế này, nhưng hôm nay tham ngộ mười bốn thức kiếm chiêu cơ sở, lại khiến Bạch Nhạc triệt để đi lên một con đường không cùng dạng.
Tuy hiện tại Bạch Nhạc tựa hồ mới chỉ tính là bước ra bước đầu tiên, nhưng kể từ khắc này, thiên địa xung quanh đã khác!
Kiếm đạo thông thần!
Tu hành đến mức tận cùng, tự nhiên liền thành thần thông.
Giờ này khắc này, Bạch Nhạc hồi tưởng đến cảnh đương sơ, lúc nhìn thấy Thông Thiên Ma Quân!
Thông Thiên Ma Quân từng nói, đại đạo thông thiên.
Thẳng đến phút này, Bạch Nhạc phảng phất mới thực sự ý thức được cái gì mới là đại đạo thông thiên chân chính.
…
Khắc này, tất cả kiếm đạo đều hòa làm một thể, đồng thời khiến trong đầu Bạch Nhạc nảy sinh ra một ý niệm.
Sáng tạo một thức thần thông kiếm đạo thuộc về chính mình!
Bạch Nhạc có rất nhiều thần thông, song lại không có thần thông do chính hắn đích thân sáng tạo.
Thôn Thiên Quyết truyền từ Thông Thiên Ma Quân, Kiếm Nhận Phong Bạo trên thực tế cũng là loạn nhận truyền thừa đến từ trong bí tàng không gian, còn về Đại Mộng Thiên Thu, Kiếm Linh Vũ, Bắc Đẩu Kiếm Trận thì lại càng không cần phải nhắc đến làm gì.
Thực sự tính là do bản thân Bạch Nhạc sáng tạo ra, trên thực tế gần gần chỉ có Ngu Kiếm mà thôi.