Không chút khoa trương mà nói, nếu đổi thành cao thủ Hóa Hư Cảnh bình thường đi vào, sợ rằng căn bản chưa tiếp được hai ba chiêu thì đã trực tiếp bị chém giết.
Tất cả mọi người đều dồn sự chú ý vào trận chiến này, đặc biệt là những người từng tham ngộ khi trước, giờ đây lại càng có thể từ trong giao phong giữa Bạch Nhạc và Cố Vong Tình, lần nữa ấn chứng phỏng đoán của chính mình.
Đương nhiên, không phải tất cả mọi người đều như vậy!
Trong đám đông, cũng có người trong mắt lộ ra sát khí dày đặc.
Kỷ Linh, không … phải gọi là Kỷ Thần mới đúng!
Hiện tại, vị quận thủ Đông Nam quận này chính đang ẩn tàng trong đám đông, ánh mắt nhìn về phía Bạch Nhạc chất đầy cừu hận.
Trước đó, Giang Nhược Hư ở đây, hắn không có cơ hội, cũng không dám động thủ.
Rốt cuộc, sau khi đoạt xá Kỷ Linh, thực lực hắn đã suy giảm rất nhiều.
Nhưng giờ đây Giang Nhược Hư đã rời đi, Bạch Nhạc lại đang giao thủ với Cố Vong Tình, đối với hắn mà nói, đây không nghi ngờ chính là cơ hội tốt nhất.
Hơi hơi đánh mắt, trong đám đông, bảy tám người đồng thời áp sát tới gần, ẩn ẩn phong tỏa không gian, vây chết Bạch Nhạc vào trong đó.
Chỉ chờ trận chiến giữa Bạch Nhạc và Cố Vong Tình phân ra thắng bại, bọn hắn liền sẽ lập tức ra tay.
... ... ... ...
Cùng thời điểm Bạch Nhạc và Cố Vong Tình giao thủ.
Giang Nhược Hư và Hàn Tinh đã lần nữa chạy tới trước chướng bích ngăn cản bọn hắn khi nãy.
So với đám Bạch Nhạc, Giang Nhược Hư đứng càng cao, tự nhiên thấy được cũng càng nhiều.
Mười bảy pho tượng thần linh đã được phá trừ, giờ đây trên chướng bích phảng phất có mười bảy ngôi sao sáng đang rơi rụng.
Mí mắt nhướng lên, khóe miệng Giang Nhược Hư thoáng hiện ý cười.
Chính như hắn dự tính, ngay khi mười bảy pho tượng bị phá trừ, đại trận tất sẽ phát sinh biến hóa, bây giờ đoán chừng bọn Bạch Nhạc còn chưa thể phát giác được biến hóa này.
Chẳng qua, không sao cả, không mất bao lâu, bọn hắn đều sẽ cảm nhận được.
Đại trận bị phá trừ, tự nhiên sẽ mang đến lợi ích cực lớn!
Khi ấy mới là lúc đám người kia phát sinh xung đột kịch liệt.
Đấy không nghi ngờ là điều hắn muốn thấy nhất.
Ầm ầm!
Chớp mắt, không trung đột nhiên truyền đến từng hồi tiếng rền vang.
Đứng ở chỗ này, Giang Nhược Hư có thể thấy được rõ ràng, ở mỗi một vị trí pho tượng thần linh lại sáng lên một mạt quang mang màu vàng huyễn lệ, xông phá chân trời, như thể muốn triệt để quét sạch hắc ám trong Chúng Tinh Thần Vực.
Gần như cùng lúc, cấm chế ngăn cản trước mặt Giang Nhược Hư đột nhiên vỡ vụn, nháy mắt, hai người Giang Nhược Hư và Hàn Tinh xông tiến vào, lao thẳng đến sâu trong Chúng Tinh Thần Vực.
... ... ... .....
- Đó là cái gì?
Kim quang chói mắt xung thiên mà lên, khiến cho tất cả mọi người không khỏi biến sắc!
Trong kim quang kia phảng phất cất chứa sinh cơ nồng nặc và tinh lực cuộn trào, khiến cho ai nấy đều không nhịn được muốn luyện hóa lực lượng trong đó.
Dù là Bạch Nhạc và Cố Vong Tình đang trong kịch chiến, khắc này cũng không khỏi đồng thời ngừng tay!
So với người khác, nhãn giới của hắn và Cố Vong Tình tự nhiên càng cao.
Lúc này người khác còn đang chú ý tới tình huống trên trời, Bạch Nhạc và Cố Vong Tình lại đã trước một bước nghĩ đến trọn cả đại trận!
Khắc sau, bọn Bạch Nhạc đột nhiên phát hiện, trên mười bảy pho tượng thần linh bỗng chợt xuất hiện một ngôi sao màu vàng.
Gần gần quét mắt liếc nhìn, Bạch Nhạc liền có thể cảm giác được, những ngôi sao màu vàng này vô cùng quan trọng.
Không kịp nghĩ nhiều, hai người Bạch Nhạc và Cố Vong Tình cùng lúc lao đến ngôi sao màu vàng trên đỉnh đầu.
- Giết!
Những người khác tuy phản ứng chậm chút, song rốt cục đều không ngốc, nháy mắt liền kịp hồi thần, dồn dập phóng tới chỗ ngôi sao màu vàng.
- Cút ra!
Chỉ thoáng chốc, pho tượng được hình thành bằng thần quang giữa trời đột nhiên tán phát ra khí tức khủng bố.
Sau đó hóa thành một thanh trường kiếm màu vàng, hung hãn chém về phía những người khác đang ở giữa trời.
Phá trừ một nơi pho tượng thần linh, lưu lại tượng thần quang, vốn qua đó có thể điều động lực lượng trong phiến không gian này!
Ở phạm vi năm trăm thước, nơi đây như thể biến thành một phiến tiểu lĩnh vực, có thể khiến người bằng vào tượng thần để khống chế một phương không gian.
Cố Vong Tình vừa có động tác, những người khác liền kịp phản ứng.
Đám đông lập tức hỗn loạn lên.
Mười bảy pho tượng thần linh, nghe qua có vẻ nhiều, song trên thực tế lại sớm đã bị đám thiên tài đỉnh cấp như Bạch Nhạc chiếm giữ, với tình hình đó, người khác rất khó giành được lợi ích gì.
Dưới dụ hoặc như thế, không ai có thể nhịn được!
Đây là chỗ nào?
Đây là Chúng Tinh Thần Vực, ở chỗ này, trước nay đều là sống chết tự chịu, dù có giết Cố Vong Tình, đi ra ngoài đều không cần phải lo lắng sẽ chọc đến hậu hoạn gì ả.
Nhất thời, chúng nhân đồng loạt xông giết về phía đám người Bạch Nhạc.
Đạo lý rất rõ ràng, giao phong một chọi một, những người này tự nhiên không phải đối thủ của đám người Bạch Nhạc, chỉ trong cảnh quần công hoặc hỗn chiến, vậy mới có cơ hội để thừa dịp. Đây đó hạ độc thủ với nhau là điều hết sức bình thường, đợi khi giết xong đám người phá trừ pho tượng thần linh là Bạch Nhạc, bọn hắn mới có thể một lần nữa đi cướp đoạt những ngôi sao màu vàng kia.
…