Cố Vong Tình đương nhiên sẽ không cho rằng Giang Nhược Hư không ngờ đến kết quả này.
Nhưng hắn vẫn làm như thế, vậy nhất định là có lý do!
Nháy mắt, tầm nhìn Cố Vong Tình đột nhiên hướng đến sâu trong Chúng Tinh Thần Vực...
... .. .
- Phát hiện gì rồi à?
Lắc lắc đầu, Giang Nhược Hư bình thản mở miệng nói:
- Mồi đã ném ra, vô luận trong lòng bọn hắn nghĩ thế nào, lợi ích như thế đặt ở trước mặt, không ai có thể cự tuyệt.
Mang theo Hàn Tinh cùng lúc xông phá cấm chế trở ngại, tiếp tục bay tới sâu trong Chúng Tinh Thần Vực.
Giang Nhược Hư nói tiếp:
- Ngươi phải nhớ kỹ, trên đời này, không có cái gì là mưu kế đơn thuần, sở hữu tính toán đều phải kiến lập trên cơ sở thực lực.
- Sở dĩ chúng ta có thể một mực chiếm lấy tiên cơ, nhanh hơn bọn hắn một bước, không phải bởi vì ta thông minh đến đâu, mà là bởi vì, chúng ta mạnh hơn bọn hắn!
- Đối với bọn hắn mà nói, Thần Chi Bản Nguyên là dụ hoặc không thể cự tuyệt, nhưng đối với ta mà nói... Lại không có sức hấp dẫn quá lớn!
- Cho nên, dù là Cố Vong Tình hay Bạch Nhạc nhìn thấu được tâm tư của ta, bọn hắn cũng vô lực cải biến!
- Không phải bởi vì bọn hắn ngu xuẩn, mà là bởi vì... Bọn hắn còn chưa đủ mạnh!
... ... .. .
- Còn chưa đủ mạnh a!
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc trầm giọng thổn thức nói.
Có Tiểu Bạch Long hỗ trợ, tốc độ Bạch Nhạc cực nhanh, chẳng qua gần nửa canh giờ, Bạch Nhạc đã chạy tới vị trí pho tượng thần linh Càn Nguyên khi trước, dễ dàng hạ xuống chỗ ngôi sao màu vàng.
Hắn có thể cảm giác được, nếu cứ luyện hóa theo phương thức bình thường, chí ít phải cần thời gian hai canh giờ thì mới có thể hoàn toàn luyện hóa Thần Chi Bản Nguyên trong ngôi sao màu vàng này!
Nhưng mà, thời gian hai canh giờ thực sự quá dài.
Dài đến mức đủ để cho người khác đuổi kịp, lần nữa can nhiễu hắn.
Dài đến mức, hắn căn bản không khả năng đi cướp đoạt càng nhiều lợi ích.
Dài đến mức, hắn rất khó để đuổi kịp bước chân Giang Nhược Hư.
Tức thì, trong mắt Bạch Nhạc chớp qua một tia lệ mang, trong lòng tức tốc đưa ra quyết định!
- Thôn Thiên!
Trong miệng lạnh lùng phun ra hai chữ, nháy mắt, Bạch Nhạc trực tiếp thi triển ra Thôn Thiên Quyết.
Lực lượng Thông Thiên Ma Công được thi triển đến cực trí, điên cuồng thôn phệ mỗi một phần lực lượng xung quanh.
Phương thức bình thường không cách nào luyện hóa trong thời gian ngắn, nhưng mà, trước nay Bạch Nhạc luôn không phải là người thường.
Sự tồn tại của Thôn Thiên Quyết chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
Chỉ tích tắc, lực lượng trong ngôi sao màu vàng kia điên cuồng tràn vào trong thân thể và thần hồn Bạch Nhạc.
Nếu nói, luyện hóa trong tình huống bình thường là dùng ống thép để dẫn nước, đợi cho nước trong ao chảy hết là xong, như vậy một khi thi triển Thôn Thiên Quyết, liền bằng với nổ tung ống thép, trực tiếp để cho nước trong ao chảy tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Như thế, tốc độ luyện hóa của Bạch Nhạc đề thăng đâu chỉ gấp mười!
Chẳng qua ngắn ngủi không đến một khắc đồng hồ, Bạch Nhạc đã cường hành luyện hóa xong ngôi sao màu vàng kia.
Quan trọng hơn là, Bạch Nhạc đã không định thành thật đi tìm pho tượng thần linh thứ hai bị mình phá trừ.
Nếu đã thi triển ra Thôn Thiên Quyết, căn bản không cần quản bên kia có thứ gì ngăn trở hay không.
Riêng luận tốc độ luyện hóa, có gì nhanh bằng Thôn Thiên Quyết trực tiếp thôn phệ?
Trong mắt chớp qua một tia lệ mang, Bạch Nhạc lần nữa nhảy lên lưng Tiểu Bạch Long.
- Đi, tiểu gia hỏa, ta dẫn ngươi đi đánh cướp!
... ... ... ...
- Bạch Nhạc, ngươi làm cái gì?
Tao ương đầu tiên chính là vị yêu tu đến từ Cực Tây Chi Địa, Kim Sí Đại Bằng.
So sánh ra, tốc độ của hắn vốn là nhanh nhất, gần như ngang bằng Tiểu Bạch Long, vốn tưởng rằng, dựa vào ưu thế tốc độ, hẳn sẽ rất dễ dàng luyện hóa lực lượng tinh thần màu vàng này mới đúng.
Nhưng giờ đây, hắn mới vừa luyện hóa phân nửa lại đã gặp phải Bạch Nhạc.
Hơn nữa, hỗn đản chết tiệt kia không ngờ lại căn bản không đi tìm pho tượng thần linh bị chính hắn phá trừ, mà trực tiếp đi ngang nhiên cướp bóc.
Khủng bố nhất là, môn thần thông hắn xem không hiểu này, phảng phất sinh ra là để nhằm cướp bóc, cường hành giữ lại một bộ phận lực lượng tinh thần màu vàng!
Trơ mắt nhìn lực lượng thuộc về mình bị Bạch Nhạc đoạt đi, Kim Sí Đại Bằng gần như tức điên.
Hai cánh giang rộng, hung hãn đánh tới Bạch Nhạc.
Chỉ là, Bạch Nhạc há lại để ý cái này.
Nếu đã dám động thủ, hắn liền sớm làm ra dự tính xấu nhất!
- Tiểu Bạch, có muốn ăn thịt con Kim Sí Đại Bằng này không, ta chém rụng cánh nó cho ngươi, làm thành cánh gà nướng!
Trong mắt chớp qua một tia tàn khốc, bàn tay lật chuyển, Nghịch Ma Kiếm đột nhiên rời tay, không hỏi ba bảy hai mốt, Bạch Nhạc trực tiếp giết thẳng về phía Kim Sí Đại Bằng.
Bạch Nhạc vừa động thủ, lập tức liền hù cho Kim Sí Đại Bằng nhảy dựng.
Trước đó hắn chỉ phẫn nộ vì hành vi vô sỉ kia của Bạch Nhạc, song lại không phải thật muốn phân ra sinh tử với Bạch Nhạc.
Huống hồ, bây giờ bên cạnh Bạch Nhạc còn có Tiểu Bạch Long.
Trận này căn bản không cách nào đánh được!