Hơn nữa, tượng thần linh bị hắn phá trừ khi trước không chỉ một pho, dù ném mất chỗ này thì cũng không đến nỗi mất trắng.
Trong tình cảnh đó, hắn há còn có tâm tư triền đấu với Bạch Nhạc, hai cánh vung lên, đột nhiên hiện ra bản tướng, bỏ chạy đến vị trí pho tượng thần linh còn lại.
- Bạch Nhạc, món nợ này ta nhớ kỹ, ngày sau tất có hồi báo!
Bỏ lại một câu uy hiếp, Kim Sí Đại Bằng trực tiếp tan biến vào trong bóng đêm.
Chỉ là đối với uy hiếp này, Bạch Nhạc hiển nhiên căn bản không để ở trong lòng, con rận nhiều không sợ ngứa, việc gì phải để tâm nhiều thêm một người ghi hận lên đầu mình.
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc trầm giọng quát nói:
- Tiểu Bạch, chúng ta đi!
…
Thời gian là kim tiền, thời gian chính là sinh mệnh!
Lúc này, vô luận Bạch Nhạc hay Cố Vong Tình, ai nấy đều đang nỗ lực tranh đoạt thời gian.
Thời gian đi đường, và cả thời gian luyện hóa ngôi sao màu vàng.
Lúc Bạch Nhạc cướp đi phân nửa lực lượng tinh thần từ chỗ Kim Sí Đại Bằng, trên bầu trời, mười bảy ngôi sao màu vàng kia đã tan biến mất sáu ngôi sao!
Ngôi sao màu vàng còn lại càng ít, cũng đồng nghĩa với, tranh đoạt tất sẽ càng thêm kịch liệt.
Đây là vấn đề mà bất cứ người nào đều không thể tránh khỏi.
Đợi thêm chừng trên dưới hai canh giờ, đợi cho mỗi người luyện hóa được một ngôi sao, như vậy tranh đoạt mấy ngôi sao còn lại mới sẽ là giai đoạn máu tanh nhất.
Điểm này, Bạch Nhạc rất rõ ràng.
Thế nên, giờ đây hắn phải nắm chặt cơ hội này, tranh thủ thời gian.
Sau khi rời khỏi vị trí pho tượng thần linh được Kim Sí Đại Bằng phá trừ, vị trí pho tượng thần linh gần nhất là do Bất Tử Thanh Vương chiếm giữ, Bạch Nhạc đương nhiên không có hứng thú đi tranh đoạt với Bất Tử Thanh Vương.
Trước không nói quan hệ hiện tại giữa hai người là mối quan hệ hợp tác, lại thêm, tính ra, Bất Tử Thanh Vương còn có ân với Bạch Nhạc.
Dù là động thủ ở ngoài sáng, sợ rằng hiện tại Bạch Nhạc cũng chưa phải là đối thủ của Bất Tử Thanh Vương.
Lách qua Bất Tử Thanh Vương, trong hai canh giờ ngắn ngủi tiếp sau, Bạch Nhạc lại ra tay cướp đoạt hai lần rồi mới về lại vị trí pho tượng thần linh mình phá trừ, sau một hồi đại chiến với tu hành giả khác tại trường, luyện hóa ngôi sao màu vàng ở chỗ này.
Đến đây là ngừng, trên bầu trời chỉ còn vẻn vẹn ba ngôi sao là đang phát sáng!
Nhưng mà, đến lúc này, Bạch Nhạc lại quyết đoán chọn buông tay!
Ba ngôi sao màu vàng sau cùng kia nhìn có vẻ rất mê người, nhưng giờ đây người nhìn chằm chằm vào đó thực sự quá nhiều.
Trên thực tế, khi nãy lúc Bạch Nhạc luyện hóa ngôi sao màu vàng của mình cũng đã sa vào vây công, nếu không phải Tiểu Bạch Long đủ cường hãn, tốc độ luyện hóa của hắn cũng đủ nhanh, sợ rằng đã phải thất thủ.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, thu hoạch như thế đã không nhỏ.
Hai ngôi sao màu vàng hoàn chỉnh, còn ra tay cướp đoạt ba lần, tuy một lần chỉ cướp được một phần lực lượng, nhưng cộng lại cũng tương đương với một ngôi sao hoàn chỉnh.
Tổng cộng mới mười bảy ngôi sao màu vàng, một mình Bạch Nhạc độc chiếm qua ngôi sao, kết quả đó đã khiến Bạch Nhạc rất mãn ý.
Giờ đây, chẳng thà dứt khoát bỏ qua ba ngôi sao sau cùng, để mặc cho người khác đi tranh đoạt.
Hơn nữa, so với mấy thứ này, Bạch Nhạc càng quan tâm đến chuyện Giang Nhược Hư và Hàn Tinh trước một bước rời đi, tiến vào sâu trong Chúng Tinh Thần Vực, không biết đến cùng là có mục đích gì.
Không thương lượng với ai, nhưng trên thực tế, làm ra lựa chọn tương tự không phải chỉ có mỗi mình Bạch Nhạc.
Cố Vong Tình, Dạ Nhận, Bất Tử Thanh Vương, thậm chí là cả Kim Sí Đại Bằng kia cũng đều đưa ra lựa chọn tương đồng.
Xác định phương vị, rất nhanh đám người Bạch Nhạc tìm đến được cấm chế ngăn lại bọn Giang Nhược Hư khi trước.
Giờ đây, tùy theo những ngôi sao màu vàng kia bị luyện hóa, cấm chế đã gần như triệt để tan vỡ.
Không có bất kỳ do dự nào, Bạch Nhạc suất tiên mang theo Tiểu Bạch Long xông qua cấm chế.
Chỉ là, gần gần mới đi được mấy thước từ lúc vượt qua đạo cấm chế kia, Bạch Nhạc đột nhiên cảm thấy trên người căng cứng, phảng phất áp lực xung quanh bất thần đề thăng gấp mười!
Không chút khoa trương mà nói, muốn sống sót ở chỗ này, chí ít phải có được thực lực Hóa Hư.
Đổi thành cường giả Tinh Hải Cảnh qua đây, chỉ phút chốc Tinh Hải liền sẽ bị áp lực khủng bố kia nghiền nát.
Dưới áp lực như thế, Bạch Nhạc và Tiểu Bạch Long căn bản không bay nhanh được.
Thậm chí để đảm bảo an toàn, Bạch Nhạc đã hạ xuống từ trên lưng Tiểu Bạch Long, thấp thỏm tiến về phía trước!
Chỉ là, cũng như trước kia, nơi đây vẫn là một màu đen kịt, không thấy được bất kỳ thứ gì, thậm chí có một loại âm lãnh khó mà diễn tả bằng lời.
... ... ..... .
- Nơi đây là... mộ phần!
Nhìn những mộ bia dưới chân, Giang Nhược Hư không khỏi hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.
Một đường thâm nhập đến trung tâm Chúng Tinh Thần Vực, Giang Nhược Hư không khỏi hiếu kỳ, nơi đây đến cùng có cái gì, lại làm sao cũng không thể ngờ, đến khi thực sự đi tới trung tâm Chúng Tinh Thần Vực, thứ đập vào mắt lại là một phiến mộ địa!
Nếu nói có gì bất động.