Nhưng tình hình lúc này lại có chút dị dạng.
Bạch Nhạc không dễ dàng chết đi, thậm chí những thần linh chết đi kia, ý thức cũng không hề triệt để tiêu tán, thậm chí cải biến ảo cảnh, khiến hết thảy dần thoát ly khỏi tầm khống chế của nàng.
Điều này khiến nàng có chút bất an.
Chỉ là, nghĩ đến quan tài đồng kia, trong lòng nàng liền lần nữa an tâm phần nào.
Đấy không phải quan tài đồng bình thường, mà là quan mộ chân chính có thể tiêu diệt thần linh, dù cường giả thần lin bị phong nhập trong đó thì cũng đừng hòng giãy thoát, càng đừng nói tới Bạch Nhạc.
Sát cục đã bố xuống, căn bản sẽ không có bất kỳ cơ hội nào để lật bàn!
Còn về không cách nào khiến cho ý thức Bạch Nhạc triệt để lạc mất, dẫn đến chết ở trong huyễn cảnh, từ đó biết được bí mật trong lòng Bạch Nhạc, đấy chẳng qua chỉ là chút tỳ vết mà thôi, không ảnh hưởng được đến đại cục.
Giờ đã hơn một năm trôi qua, chỉ còn lại mấy tháng sau cùng, thông đạo Chúng Tinh Thần Vực sẽ lần nữa bóc mở, nàng chỉ cần mượn cơ hội này rời khỏi Chúng Tinh Thần Vực là được.
Hủy diệt toàn bộ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới , khiến cho giới này lần nữa bị bóng tối bao trùm, trở thành Thần Vực của nàng, chỉ như thế nàng mới có hi vọng bằng vào tia chấp niệm này lần nữa trọng sinh!
Trận đại chiến vạn năm trước còn chưa triệt để kết thúc.
Nhưng mà, những đại địch kia lại đã lần lượt vẫn lạc.
Chỉ cần nàng có thể mượn Chúng Tinh Tiểu Thế Giới trọng sinh, liền có thể nghịch chuyển càn khôn, trở thành người thắng lợi sau cùng.
.....
Tu hành là một chuyện rất gian khổ!
Đặc biệt là lúc tuổi già, gần như đã chạy đến điểm cuối sinh mệnh mới bắt đầu tu hành, vậy lại càng trắc trở dị thường.
Sơn Thần truyền pháp môn tu hành cho Bạch Nhạc, song tiến cảnh của Bạch Nhạc lại vẫn vô cùng chậm chạp.
Theo như lời Sơn Thần, thiên phú tu hành của Bạch Nhạc cực kém, lại thêm lỡ qua năm tuổi tu hành tốt nhất, bây giờ mới bắt đầu tu hành, chẳng qua tận nhân sự mà thôi!
Tựa như Bạch Nhạc trước kia, dùng thời gian một đời để nỗ lực khôi phục ngọn núi, chữa trị thân thể cho hắn, dù rất cảm động, song hoàn toàn không đủ để thay đổi kết quả.
Giờ đây, hắn truyền cho Bạch Nhạc phương pháp tu hành cũng tương tự như vậy!
Như thế có thể trì hoãn tử vong cho Bạch Nhạc, song sau cùng vẫn không thể nào thay đổi kết cục.
Đấy là số mệnh!
Nhưng Bạch Nhạc không tin số mệnh!
Giống như trước đó hắn như dã tràng xe cát đi tu bổ ngọn núi, mỗi ngày Bạch Nhạc đều nỗ lực tu hành. Thậm chí bên cạnh tu hành còn muốn lợi dụng lực lượng được đến, lần nữa vùi đầu vào trong sự nghiệp tu bổ ngọn núi.
Hai chuyện này đều có vẻ rất ngu!
Nhưng mà, khi có người có thể ngày qua ngày, năm qua năm kiên trì đi xuống, sợ rằng không mấy người cười được đi ra.
Chớp mắt, lại mười mấy năm đi qua.
Khiến Sơn Thần cũng không nghĩ đến chính là, Bạch Nhạc bất ngờ lần nữa đánh vỡ cực hạn, làm ra đột phá ở lúc gần sát tử vong, kéo dài sinh mệnh.
Giờ đây, Bạch Nhạc đã tu hành đến Tinh Cung Cảnh.
Mà ngọn núi tan hoang kia cũng đã được Bạch Nhạc khôi phục hơn phân nửa.
Giờ Sơn Thần đã có thể đứng dậy.
Điều đó đồng nghĩa với, hắn có thể càng tiện chỉ đạo tu hành cho Bạch Nhạc, thậm chí có thể trợ giúp Bạch Nhạc một tay tu bổ ngọn núi, khôi phục thương thế.
Toàn bộ quá trình hệt như một kỳ tích!
Ai mà tin nổi, tạo thành thay đổi đó lại chỉ là một phàm nhân cỏn con, lấy một loại hành vi ngu xuẩn không khác gì dã tràng lấp bể, cường hành đánh ra hi vọng.
Số mệnh, bị đánh vỡ!
Tùy theo tu vi đề thăng, Bạch Nhạc tựa hồ cũng ẩn ẩn nhớ ra được càng nhiều điều.
Phảng phất có thứ gì đó như muốn nổ tung ở trong đầu, khiến hắn nhớ đến một ít chuyện sớm đã bị quên mất ...
…
Oanh!
Trọn cả Chúng Tinh Thần Vực bỗng chợt rung lên, một đường hầm không gian rõ nét xuất hiện giữa trời, vô luận ở ngóc ngách nào trong Chúng Tinh Thần Vực đều có thể thấy được thông đạo rời đi này!
Chớp mắt, thời gian ba năm đã đến.
Không có bất kỳ do dự nào, gần như ngay lập tức, tất cả mọi người đều lấy tốc độ nhanh nhất chạy về hướng đường hầm không gian kia.
Thông đạo rời khỏi Chúng Tinh Thần Vực sẽ chỉ duy trì trong ba ngày!
Ba ngày sau, người nào còn chưa rời đi sẽ vĩnh viễn ở lại trong Chúng Tinh Thần Vực.
Không ai dám đi khiêu chiến quy củ này.
Dù là Giang Nhược Hư cũng không ngoại lệ.
Chuyến đi Chúng Tinh Thần Vực lần này, hắn đã được đến rất nhiều tin tức và manh mối, giờ đây, hắn nhất định phải mau chóng rời khỏi Chúng Tinh Thần Vực, truyền tin tức ra ngoài.
Chuyện này can hệ quá lớn, không phải một mình hắn có thể giải quyết được.
Hắn nhất định phải mượn dùng lực lượng Chúng Tinh Điện, thậm chí là ngưng tụ toàn bộ lực lượng Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, chỉ như vậy mới có thể đối kháng với vị Thần Nữ đã thức tỉnh kia, đối kháng với vận mệnh!
Đương nhiên, trước lúc rời đi, hắn còn cần phải xác nhận một điểm!
Xác nhận Bạch Nhạc đã rời khỏi Chúng Thần Mộ Địa hay chưa!
Điểm này rất quan trọng!
Dù là hắn cũng tất phải thừa nhận, Bạch Nhạc tuyệt đối là khâu cực kỳ trọng yếu trong chuyện này.