Trải tay ra, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Ta cho rằng Chúng Tinh Thần Vực có tương liên khẩn mật với Thần Nữ, chỉ cần nàng vẫn lạc, Chúng Tinh Thần Vực nhất định sẽ mở ra, thậm chí sụp đổ... Hơn nữa, trước mắt mà nói, cũng chỉ có Thần Nữ mới có thể mở ra con đường phản hồi Chúng Tinh Thần Vực. Vô luận từ phương diện nào mà nói, chúng ta đều phải thử một lần.
- Huống hồ, dù là lui một vạn bước mà nói... Tuy khó mà về lại Chúng Tinh Thần Vực, nhưng chẳng lẽ quốc sư lại cho rằng, chúng ta có thể bỏ mặc để cho Thần Nữ chậm rãi khôi phục thực lực?
- Ta biết thực lực quốc sư cực mạnh, đã đạp nửa bước chân đến Thần Linh Lĩnh Vực... Nhưng ngươi, rốt cuộc vẫn chưa phải thần linh!
- Cái gọi đại kiếp nạn vạn năm này vừa là khảo nghiệm, vừa cũng là cơ duyên cực lớn ... Chẳng lẽ quốc sư không muốn bước ra nửa bước sau cùng kia?
- Ta tới đây không phải vì cầu ngươi ra tay, mà là để cho ngươi biết... Hiện giờ, đây là cách duy nhất.
- Thời gian không đứng về phía chúng ta.
…
Cầu, là cầu không được kết quả.
Điểm này sớm đã trải qua vô số lần sự thực ấn chứng, vô luận đối mặt với cục diện ra làm sao, trắc trở thế nào, Bạch Nhạc đều chưa từng nghĩ cầu trợ ai tới giúp mình.
Thứ thực sự có thể đánh động người, vĩnh viễn là lợi ích trao đổi.
Vô luận là đối mặt Tân Gia Minh, Chúng Tinh Điện, hay là Hàn Tinh, thái độ Bạch Nhạc đều rất rõ ràng.
Hắn lấy một loại thân phận bình đẳng để tới hợp tác, chứ không phải cúi đầu cầu xin ai cả.
Nhưng cũng chính bởi thái độ đó, vô luận Tân Gia Minh hay điện chủ Chúng Tinh Điện, đối mặt với sự cường thế của Bạch Nhạc, ai nấy đều giữ im lặng.
Dù Chúng Tinh Điện có muốn giết Bạch Nhạc đến cỡ nào thì nhất định cũng phải cân nhắc thiệt hơn!
Đến cái loại cảnh giới này, ở những vấn đề then chốt như thế, không ai sẽ hành động theo cảm tình.
- Ngươi định làm sao để tìm ra Thần Nữ?
Ngẩng đầu, Tân Gia Minh chậm rãi mở miệng hỏi.
...
- Thanh Vương, ngươi cho rằng, Bạch Nhạc sẽ còn tín nhiệm chúng ta ư?
Nhìn vào Bất Tử Thanh Vương, Dạ Nhận nhàn nhạt hỏi.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Quay đầu lại, Bất Tử Thanh Vương trầm giọng hỏi.
- Từ lúc đi ra Chúng Thần Mộ Địa, chúng ta sớm đã biết rõ Thần Nữ kia đang giả trang hắn, nhưng vẫn liên thủ với Thần Nữ tiến đánh Chúng Tinh Điện... Đối với Bạch Nhạc mà nói, điều này chẳng khác nào phản bội!
Chỉ về phía đệ tử Chúng Tinh Điện giám thị ở ngoài phòng, Dạ Nhận tiếp tục nói.
- Cũng như người Chúng Tinh Điện vậy, dù chúng ta đã nói thật, bọn hắn vẫn không nguyện tin tưởng chúng ta.
- Sống chết, tuyệt đối không nên nắm giữ ở trong tay người khác!
Chân mày đột nhiên hơi nhảy, Bất Tử Thanh Vương lập tức ý thức được ý của Dạ Nhận.
- Ngươi còn muốn đứng cùng phe với Thần Nữ?
- Tại sao lại không?
Cười lạnh một tiếng, Dạ Nhận bình tĩnh nói:
- Mặc dù hiện tại trạng thái Thần Nữ đang rất không tốt, nhưng rốt cục vẫn là cường giả thần linh, Hải Thần cũng chưa hẳn đã có thể làm gì được nàng! Nếu cùng theo nàng cùng rời khỏi Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, chúng ta không cần phải lo sợ uy hiếp đến từ Hải Thần.
- Nhưng mà ngược lại, dù cho hết thảy đều thuận lợi, chúng ta trợ giúp Bạch Nhạc đột phá... Rời khỏi chỗ này, liệu hắn có chống đỡ được Hải Thần không? Tới khi ấy, ngươi ta vẫn sẽ bị Hải Thần chế áp, thậm chí tùy thời bị ném bỏ, hi sinh.
Nhìn vào Bất Tử Thanh Vương, thần sắc Dạ Nhận có vẻ nghiêm túc dị thường:
- Lui một vạn bước mà nói... Mặc dù Bạch Nhạc thật có thể thành công, nhưng ngươi hi vọng, trên đời này lại xuất hiện một vị Thông Thiên Ma Quân nữa ư? Không, thậm chí còn khủng bố hơn xa Thông Thiên Ma Quân trước đây.
- ...
Mí mắt hơi nhảy, Bất Tử Thanh Vương cũng theo đó trầm mặc.
Những lời này của Dạ Nhận không phải không có lý.
Đương sơ bước vào Chúng Tinh Tiểu Thế Giới chính là bị bức, thậm chí hắn căn bản là bị Vân Mộng Chân lừa gạt vào đây.
Nếu không có Thần Nữ xuất hiện, hắn tự nhiên chỉ có thể chọn cách không tiếc bất cứ giá nào trợ giúp Bạch Nhạc, rời khỏi chỗ này.
Nhưng sự tồn tại của Thần Nữ không nghi ngờ đã đưa ra cho hắn một lựa chọn khác.
Giữa hắn và Bạch Nhạc vốn không phải quan hệ lệ thuộc, quyền lợi bất đồng, lựa chọn lập trường bất đồng, tựa hồ không phải điều gì đó quá sức khó khăn.
Không thể không nói, giờ này khắc này Bất Tử Thanh Vương không khỏi có chút ý động.
- Huống hồ, chúng ta vốn không nhất thiết phải chọn đội sớm như vậy làm gì.
Nhìn vào Bất Tử Thanh Vương, Dạ Nhận lần nữa ném ra dụ hoặc.
- Bạch Nhạc cũng tốt, Thần Nữ cũng được... Bọn hắn tranh đấu thế nào là chuyện của bọn hắn, chúng ta chỉ cần lựa chọn thời gian thích hợp để chọn đội là được rồi.
...
Ùng ùng!
Một tràng tiếng cự vang, cửa đá vỡ vụn, Cố Vong Tình chậm rãi bước ra, trong mắt chớp qua thần quang khiếp người, khắp tòa thân tán phát một cỗ khí tức khủng bố. Nháy mắt khi vừa thấy được Cố Vong Tình, đệ tử Chúng Tinh Điện vố canh giữ ở ngoài cửa phảng phất cảm nhận được một cỗ áp lực khủng khiếp, vô thức quỳ rạp xuống.
- Thiếu điện chủ!
Quỳ trên mặt đất, tất cả mọi người xung quanh đồng thanh hành lễ nói.