Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2063 - Chương 2062: Ngạnh Hám Lăng Tiên

Chương 2062: Ngạnh hám Lăng Tiên Chương 2062: Ngạnh hám Lăng Tiên

- Càn rỡ? Bạch Nhạc ta xưa nay càn rỡ, cái đó thiên hạ đều biết!

Nhướng mày, Bạch Nhạc ngạo nghễ nói:

- Thả ra Vân Mộng Chân, bằng không, ta không chỉ chém phân thân này của ngươi mà còn dỡ luôn cả toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông cho ngươi xem.

Từ lúc bước vào Đạo Lăng Thiên Tông tới nay, hết thảy những gì gặp qua đã khiến Bạch Nhạc hiểu được, giữa mình với đối phương căn bản chẳng có chút dư địa nào để xoay vòng!

So với uốn lượn cầu toàn gửi gắm an uy của Vân Mộng Chân vào trong ý niệm của đối phương, Bạch Nhạc càng nguyện ý lấy cứng đối cứng, đánh ra kết quả mà hắn muốn.

Khoan nói Lăng Tiên nghĩ thế nào, phen lời này của Bạch Nhạc vừa ra, lập tức khiến người Đạo Lăng Thiên Tông bị chấn không nhẹ.

Quá kiêu ngạo!

Trước đó hắn dám ngang ngược như thế ở Đạo Lăng Thiên Tông, chẳng qua là vì có Thông Thiên Ma Quân.

Bạch Nhạc không hổ là truyền nhân của vị kia, tính cách đúng thật chẳng khác chút nào.

Quan trong hơn hết là, so với lúc Thông Thiên Ma Quân bước lên Đạo Lăng Sơn, giờ đây Đạo Lăng Thiên Tông đã nhiều thêm một vị cường giả thần linh, đứa này rốt cục phải cuồng vọng tới cỡ nào mới dám nói ra những lời ấy.

- Ngươi tìm chết!

Dù tính cách tốt đến mấy, bị Bạch Nhạc trào phúng như thế, sợ rằng có là ai cũng không nhịn được, huống hồ, tính cách Lăng Tiên trước nay vốn cũng không được tốt cho lắm!

Giận quát một tiếng, tay Lăng Tiên trảo tới, lập tức liền có một thanh tiên linh chi kiếm ngưng tụ ra, hung hãn chém tới Bạch Nhạc.

Trước đó, lúc Lăng Tiên và Vân Mộng Chân giao phong, nhìn qua có vẻ rất hung tàn, song trên thực tế vẫn có lưu thủ, nhưng giờ đây đối mặt Bạch Nhạc, hắn lại chẳng có chút cố kỵ nào.

Một kiếm này đi ra, mới khiến tất cả mọi người tại trường thực sự ý thức được mức độ khủng bố của cường giả thần linh.

Đừng nói là đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông bình thường, dù có là đám cường giả Hóa Hư hay Bạch Cốt phu nhân, khắc này trong lòng đều không khỏi sinh ra cảm giác tuyệt vọng vô lực.

Một kiếm ấy, không ai có thể ngăn!

Không phải bọn hắn yếu, mà là Lăng Tiên thật sự quá mạnh.

Đáng tiếc, trong đó không bao gồm Bạch Nhạc.

Lúc đối mặt chân thân Hải Thần, Bạch Nhạc còn dám đánh một trận, chỉ bằng một đạo hóa thân thần hồn của Lăng Tiên mà cũng muốn chém giết hắn, vậy thì đúng thật quá xem nhẹ Bạch Nhạc.

Phải biết, ngay cả Thần Nữ, trong tình huống còn chưa thức tỉnh cũng từng nhiều lần chịu thiệt trong tay Bạch Nhạc, càng đừng nói đến Lăng Tiên.

Kiếm phong chỉ tới, lập tức tuôn ra một mạt kiếm quang khủng bố!

- Kiếm Lâm Thiên Hạ!

Không chút lùi bước, một kiếm này của Bạch Nhạc phát sau mà tới trước, cứ thế chính diện đánh tới Lăng Tiên.

Cũng là lấy công đối công, nhưng thực lực bây giờ của Bạch Nhạc rõ ràng đã mạnh hơn Vân Mộng Chân quá nhiều.

Một kiếm này mới thực sự xứng với bốn chữ ngang tài ngang sức.

Ùng ùng!

Chớp mắt, hai đạo kiếm quang triệt để nổ tung, sóng khí khủng bố cuốn thốc ra, chỉ bằng dư ba chiến đấu liền bức khiến tất cả mọi người giật lui tận mấy trăm thước.

Ngay cả Bạch Cốt phu nhân và đám cường giả Hóa Hư Đạo Lăng Thiên Tông cũng phải tránh đi, không dám để cho dư ba ba cập.

Quá mạnh!

Đừng nói người Đạo Lăng Thiên Tông, dù là Bạch Cốt phu nhân, khắc này cũng bị thực lực Bạch Nhạc triển hiện ra làm cho chấn kinh.

Quả nhiên đúng như Bất Tử Thanh Vương nói, đây mới thực sự là bán thần?

- Chẳng qua như thế mà thôi!

Liều mạng tiếp một chiêu, trong lòng Bạch Nhạc càng đại định.

Chính như hắn dự tính, Lăng Tiên chỉ bằng vào hóa thân thần hồn, lực lượng có thể phát huy ra được chẳng qua cỡ Bán Thần Cảnh mà thôi, đối phó người khác có thể đủ rồi, nhưng tưởng muốn thắng hắn, vậy lại kém xa.

Quan trọng hơn là, đối phương căn bản hao không nổi, giao phong ở loại trình độ này, chỉ cần nhiều thêm mấy lần, không cần đánh, hóa thân thần hồn của đối phương sẽ hao hết lực lượng mà vỡ nát.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, những người khác của Đạo Lăng Thiên Tông chẳng có uy hiếp gì đáng kể, giờ đây, Bạch Nhạc muốn đánh thì đánh, muốn lui thì lui, trong khi đối phương lại một mực bị khốn ở trong bí tàng không gian, căn bản không cách nào rời đi, chỉ bằng điểm này, Bạch Nhạc liền đã đứng ở thế bất bại.

- Tiểu bối, ngươi dám! ! !

Bị Bạch Nhạc chọc cho gân xanh gồ cả lên, Lăng Tiên thật hận không thể xé sống Bạch Nhạc!

Khăng khăng dù hắn có bản lĩnh lớn bằng trời, giờ đây lại không dám bước ra bí tàng không gian nửa bước, mười phần thực lực chỉ thi triển ra được một phần, bằng không, chỉ cần một tát cũng có thể phách chết Bạch Nhạc, há để cho tiểu tử này làm càn như thế.

- Ngươi thử xem ta có dám hay không!

Cười lạnh một tiếng, nháy mắt Bạch Nhạc lại đã chém ra một kiếm!

Chỉ là một kiếm này không phải chém về phía Lăng Tiên, mà là trực tiếp hướng đến Hàn Tân Phi!

Trước kia Bạch Nhạc trước được rõ ràng, trong Đạo Lăng Thiên Tông, người hạ lệnh giết hắn chính là đứa này.

Đương nhiên, Bạch Nhạc không biết thân phận Hàn Tân Phi, cũng không biết trước đó Vân Mộng Chân từng có xung đột với Hàn Tân Phi.

Chẳng qua, cái đó không quan trọng.

Súng bắn chim đầu đàn!

Vừa nãy Hàn Tân Phi biểu hiện quá mức tích cực, giờ nếu đã trở mặt, Bạch Nhạc tự nhiên không chút do dự chọn hắn khai đao.

Bình Luận (0)
Comment