Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2079 - Chương 2078: Nhân Quả

Chương 2078: Nhân quả Chương 2078: Nhân quả

Xoay người lại, Lục Hi Nhi liếc mắt liền thấy được Bạch Nhạc, ánh mắt lộ ra vẻ hiếu kỳ:

- Đây chính là đứa bé mà ngươi nói? Có vẻ không sợ người lạ nhỉ.

Lục Hi Nhi đã lớn, nhưng trên mặt vẫn có thể nhìn ra vài phần dáng dấp trước đây, hơn nữa ngữ khí khi nói chuyện, cộng với bộ dạng tinh quái đáng yêu thì vẫn chẳng hề thay đổi.

- Quỳ xuống!

Thấy Bạch Nhạc vẫn đứng ngây ra đó, Nghiêm Khoan lập tức khẩn trương, vội đưa tay kéo lấy Bạch Nhạc, muốn để Bạch Nhạc quỳ xuống.

Chỉ là, Bạch Nhạc chẳng hề có chút phản ứng nào.

Đùa chắc.

Mặc dù hắn muốn dùng bộ dạng khi trước để về lại Linh Tê Kiếm Tông, tính là triệt để đứt đi nhân quả, nhưng Lục Hi Nhi là đệ tử của hắn, dù hắn có ngụy trang thế nào cũng không khả năng quỳ xuống với Lục Hi Nhi được.

- Không sao, còn nhỏ mà, đừng làm khó hắn.

Khoát khoát tay, Lục Hi Nhi chậm rãi đi tới, nhìn vào Bạch Nhạc nói:

- Ngươi cũng gọi là Bạch Nhạc? Tên giống hệt sư phụ ta, tiểu gia hỏa, mau gọi tỷ tỷ.

Không đợi Bạch Nhạc kịp có phản ứng, Lục Hi Nhi đã bước đến, kéo lấy tay Bạch Nhạc nói:

- Không phải sợ, ta tên Lục Hi Nhi! Đương sơ lúc ta được sư phụ mang về cũng không lớn hơn ngươi bây giờ là mấy, cái gì đều không biết! Đi theo ta, trước tìm người tắm rửa cho ngươi, đổi một thân quần áo mới, sau đó lại đi trắc thí tư chất.

- Yên tâm, vô luận kết quả thế nào, ta đều sẽ giúp ngươi, được chứ?

- Có nhân, mới có quả! Có quả, tất sinh nhân... Phàm phu sợ quả, bồ tát sợ nhân, nhất niệm thiên đường, nhất niệm địa ngục!

Nhìn vào Lục Hi Nhi, Bạch Nhạc nhẹ giọng lẩm bẩm.

- Ngươi nói cái gì?

Ngơ ngác nhìn đứa trẻ trước mặt, Lục Hi Nhi không khỏi hơi ngớ.

Tiểu gia hỏa này đột nhiên nói ra phen lời như thế, dù nàng không hiểu lắm, song đúng thực có chút quá quỷ dị.

Ngay cả Lục Hi Nhi đều vậy, càng đừng nói tới Nghiêm Khoan quỳ gối ở bên.

Khẽ thở dài một hơi, nhìn vào Lục Hi Nhi, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói:

- Tiểu Hi Nhi, ngươi lớn rồi.

- ! ! !

Câu này lập tức khiến sắc mặt Lục Hi Nhi đại biến.

Mặc dù đã cách nhiều năm, nhưng nàng vĩnh viễn không quên được tiếng nói này, không quên được cái người kia.

Gần như đồng thời, thần thông Thiên Cơ Biến tán đi, Bạch Nhạc khôi phục tướng mạo vốn có.

Biến cố đột nhiên dọa cho Nghiêm Khoan ngồi bệt trên đất.

Hắn làm sao cũng không thể ngờ, đứa trẻ mà mình dẫn tới lại đột nhiên biến thành một cao thủ thân phận khó lường, nếu đối phương lòng mang ý xấu, thương hại tới Lục Hi Nhi, hắn dù có chết trăm lần cũng không hết tội.

- Chạy, chạy mau!

Trên mặt chớp qua một tia lệ sắc, Nghiêm Khoan bổ nhào về phía Bạch Nhạc, gắt gao ôm chặt hai chân, đồng thời hô lớn.

Hắn không biết thực lực đối phương đến cùng như thế nào, cũng không biết làm thế có hiệu quả gì không, nhưng aMixmEKzJồ fxRmcoủ năng vẫn như sai khiến hắn làm như vậy, bất chấp hậu quả, cũng bất kể đúng sai.

Lấy thực lực Nghiêm Khoan, tự nhiên căn bản không khả năng cận thân, nhưng Bạch Nhạc lại không ngăn cản, mà tùy ý để hắn ôm lấy chân mình.

Chỉ là, khắc này Lục Hi Nhi lại sớm đã không để ý tới Nghiêm Khoan.

Thoáng chốc, tròng mắt Lục Hi Nhi bỗng chợt đỏ hồng, nước mắt ủy khuất thuận theo gò má trượt xuống.

- Sư phụ!

Hệt như trước đây, Lục Hi Nhi lập tức nhào vào trong Bạch Nhạc, hệt như một tiểu cô nương chịu ấm ức.

Nhẹ nhàng ôm lấy Lục Hi Nhi, vươn tay xoa xoa đầu nàng, Bạch Nhạc mỉm cười mở miệng nói:

- Tiểu Hi Nhi của ta lớn rồi.

- ...

Cảnh này nhất thời khiến Nghiêm Khoan lần nữa há hốc mồm!

Hiểu lầm lớn như vậy, quả thực khiến Nghiêm Khoan hận không thể chui đầu xuống đất cho xong.

Nhưng mà, khắc sau, Nghiêm Khoan đột nhiên hồi thần.

Bạch Nhạc!

Vị phủ chủ Thanh châu danh chấn thiên hạ kia cũng là nhân vật truyền kỳ xuất thân từ Linh Tê Kiếm Tông, giờ đột nhiên thật xuất hiện ở trước mặt, thậm chí còn có qua một đoạn tiếp xúc ngắn ngủi với hắn, chỉ nghĩ đến đó thôi liền đã khiến người kích động vạn phần!

Đây là trải nghiệm đáng để khoe khoang một đời.

- Ngươi định ôm chân ta tới khi nào?

Xoa xoa đầu Lục Hi Nhi, Bạch Nhạc buông Lục Hi Nhi ra, cúi mặt nhìn xuống Nghiêm Khoan mỉm cười nói.

- A!

Bị Bạch Nhạc nói như vậy, lúc này Nghiêm Khoan mới bỗng chợt hồi thần, mặt đỏ hồng thả tay ra, tâm tư kích động, thậm chí không thể đứng lên, cứ vậy ngã ngồi trên đất.

Ý thức được mình thất thố, Nghiêm Khoan vội bò dậy, lần nữa hướng về phía Bạch Nhạc quỳ xuống.

- Đệ tử Nghiêm Khoan, bái kiến Bạch tổ!

Bạch tổ!

Nghe được xưng hô này, dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi hơi ngớ.

Hắn xuất thân Linh Tê Kiếm Tông, mặc dù đến sau rời tông mà đi, đã không tính là người Linh Tê Kiếm Tông, nhưng quan hệ với Linh Tê Kiếm Tông lại không dễ dàng chặt đứt như vậy được, gần như tất cả đệ tử Linh Tê Kiếm Tông đều vẫn cho rằng Bạch Nhạc chính là trưởng bối Linh Tê Kiếm Tông.

Án niên kỷ mà tính, giờ Bạch Nhạc chẳng qua chỉ mới ba mươi mấy tuổi, nhưng mà, nếu luận theo tu vi, tiếng Bạch tổ này tuyệt đối không quá phận.

Phải biết, ở trong tông môn như Linh Tê Kiếm Tông, Tinh Hải Cảnh liền đã có thể xưng là lão tổ, huống hồ, với thực lực Bạch Nhạc bây giờ, nếu nghiêm cách tính ra, ngay cả Tinh Hải Cảnh đều phải xưng hắn một tiếng lão tổ.

Bình Luận (0)
Comment