Điểm này, không cần giải thích, Bạch Nhạc cũng có thể hiểu được.
Lúc này, Bạch Nhạc chủ động dẫn chúng nhân tiến vào trong động phủ.
Trên đường, Bạch Nhạc tiếp tục nói:
- Lần này ta trở về liền là có duyên... Hà tông chủ, có thể thông báo đi xuống, ngày mai ta sẽ giảng pháp ở Thiên Tâm Phong, tất cả đệ tử đều có thể tới nghe giảng.
Lấy cảnh giới bây giờ của Bạch Nhạc, dù chỉ là tùy ý giảng thuật, đối với những đệ tử này mà nói thì đều có lợi ích cực lớn.
Đối với Bạch Nhạc, đây tính là một phần đáp tạ đối với nhân quả liên quan tới Linh Tê Kiếm Tông.
Nghe được lời này của Bạch Nhạc, Hà Diêu lập tức hưng phấn không thôi.
- Được, ta đi sai người truyền tin xuống ngay, ân tình lần này, tất cả đệ tử bản tông đều sẽ ghi khắc trong lòng.
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Nghiêm Khoan, ngươi cũng đi theo luôn... Tính là uống chén trà, xem như ta cảm tạ ngươi.
- Đa tạ Bạch tổ!
Vốn Nghiêm Khoan căn bản không nghĩ mình cũng có thể được tiến vào động phủ Bạch Nhạc, nhưng giờ nghe Bạch Nhạc nói vậy, lập tức khiến thân phận hắn trở nên bất đồng.
Khoan nói cái khác, chỉ bằng hôm nay có thể vào động phủ, có được duyên phận uống một chén trà với tất cả trưởng lão tông môn, hắn tuyệt đối sẽ không còn chỉ là một tên đệ tử ngoại môn.
Đương nhiên, Nghiêm Khoan gần gần chỉ dám cùng theo mà thôi, toàn bộ quá trình đều đi ở phía cuối đội ngũ, không dám nói loạn nửa lời.
Chúng nhân ngồi xuống trong động phủ, Liễu Như Tân vẫn như trước đây, tự tay dâng trà cho Bạch Nhạc, sau đó ngồi xuống ở bên cạnh.
- Lần này trở về, trừ vấn an chư vị ra thì còn có hai chuyện muốn thương lượng với Hà tông chủ.
Nâng chén trà lên nhấp một ngụm, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi mở miệng nói.
- Bạch phủ chủ mời nói.
Ngồi thẳng người dậy, Hà Diêu nghiêm túc hồi đáp.
- Không dám, chỉ là thương nghị mà thôi!
Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Thứ nhất, Hi nhi là đệ tử của ta, những năm gần đây, ta tục sự quấn thân, không thường xuyên dạy bảo, mang đến cho chư vị không ít phiền phức, giờ ta trở về, cũng nên mang theo Hi nhi ở bên người.
Thoáng dừng một lát, Bạch Nhạc nói tiếp:
- Đương nhiên, Hi nhi vẫn là đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, điểm này vẫn sẽ không thay đổi.
Nghe được Bạch Nhạc nói thế, trong mắt Lục Hi Nhi nhất thời chớp qua một tia dị mang.
Qua nhiều năm vậy rồi, nàng vẫn luôn muốn trở lại bên người Bạch Nhạc, đáng tiếc, Bạch Nhạc một mực không có thời gian, giờ Bạch Nhạc nguyện ý mang nàng đi, nàng tự nhiên vô cùng vui vẻ.
- Bạch phủ chủ nói quá lời.
Khẽ khom lưng, Hà Diêu nhẹ giọng nói:
- Lục Hi Nhi vốn là đệ tử của ngươi, đi con đường nào, tự nhiên nên do ngươi quyết định! Huống hồ, nói câu hổ thẹn, thiên phú Hi nhi cực tốt, hiện nay bản tông thực sự cũng đã chẳng có gì để dạy bảo được nữa.
Trong mấy năm Bạch Nhạc không có mặt ở đây, Lục Hi Nhi không chỉ lớn lên, thực lực cũng tiến triển rất mạnh, hiện tại chỉ thiếu một bước sau cùng liền có thể bước đến Tinh Hải Cảnh.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, cảnh giới như thế tự nhiên không tính là gì, nhưng đối với Linh Tê Kiếm Tông mà nói, đấy gần như đã là thực lực tối cao.
Một khi bước đến Tinh Hải, trong khắp toàn Linh Tê Kiếm Tông, tự nhiên không người còn có thể dạy bảo được cho Lục Hi Nhi.
Trên thực tế, trước đây Bạch Nhạc chẳng qua chỉ treo tên ở Linh Tê Kiếm Tông mà thôi, chứ thật ra, vô luận phương pháp hay tài nguyên tu hành, hắn đều không có chút liên quan nào với Linh Tê Kiếm Tông.
Mặc dù trong lòng có chút không nỡ, nhưng Hà Diêu hiểu rất rõ, hắn không ngăn được Lục Hi Nhi rời đi, cũng không thể ngăn.
Đừng thấy lúc này Bạch Nhạc nói chuyện với hắn rất hòa khí, tựa hồ không khác gì trước đây, nhưng nếu hắn thật dám trưng ra vẻ ngạo mạn của tông chủ, vậy thì đúng là não tàn.
Phóng mắt khắp toàn thiên hạ, giờ còn mấy người dám trái ý Bạch Nhạc?
- Đa tạ Hà tông chủ thành toàn.
Khẽ gật đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói cám tạ.
- Chuyện thứ hai thì có liên quan trực tiếp với Linh Tê Kiếm Tông... Ta cũng không gạt mọi người, thiên hạ hiện nay tất sẽ có một trường loạn cục, trong đại loạn, sợ rằng Linh Tê Kiếm Tông rất khó tự bảo vệ mình!
Nhìn vào chúng nhân, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Giờ ta có hai đề nghị, mong Hà tông chủ cân nhắc.
- Thứ nhất, Linh Tê Kiếm Tông có thể di chuyển tới Đông Hải! Quảng Hàn Thiên Cung đã lần nữa xuất thế, giờ nơi đó là địa bàn của người Bạch Cốt Thần Giáo, ta và Bạch Cốt phu nhân tương giao sâu dày, nếu chư vị đến Đông Hải, tuyệt sẽ không bị Bạch Cốt Thần Giáo làm khó dễ, tất cả đệ tử Linh Tê Kiếm Tông đều có thể tiến vào Quảng Hàn Thiên Cung tu hành.
Nghe vậy, dù là Hà Diêu đều không khỏi khẽ rung.
Quảng Hàn Thiên Cung là tồn tại thế nào, hắn vô cùng rõ ràng, nếu tất cả đệ tử tông môn đều có thể tiến vào Quảng Hàn Thiên Cung tu hành, tất có thể lần nữa đề thăng thực lực, tiến một bước gia tăng để uẩn cho Linh Tê Kiếm Tông.
Chỉ là như thế, bọn hắn và người Bạch Cốt Thần Giáo chung đụng một chỗ, khó miễn dẫn người suy nghĩ lung tung.