Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2082 - Chương 2081: Nhân Quả (4)

Chương 2081: Nhân quả (4) Chương 2081: Nhân quả (4)

Không để ý đến tâm tư Hà Diêu,, Bạch Nhạc nói tiếp:

- Thứ hai, thì là chuyển dời đến Thanh châu! Hà tông chủ chắc cũng biết rõ, Thanh châu không phân đạo ma, thế lực nào cũng có thể chung sống hoà bình, những năm gần đây, Thanh châu phát triển không sai, cũng không khuyết thiếu tài nguyên tu hành... Nếu Linh Tê Kiếm Tông di chuyển đến Thanh châu, cũng sẽ được đến càng nhiều tài nguyên, Hà tông chủ hẳn nên hiểu được thành ý của hắn.

Nghe thế, Hà Diêu lập tức cười khổ một tiếng:

- Đa tạ ý tốt của Bạch phủ chủ, chẳng qua Linh Tê Kiếm Tông ta từ lúc khai phái đến nay vẫn luôn là tông môn Duyện châu, làm sao có thể chuyển dời tông môn đến Thanh châu được?

Đây là kết quả mà Bạch Nhạc sớm đã nghĩ tới, hắn không khỏi thở dài một tiếng, cũng không tiếp tục khuyên nữa.

Vô luận là Càn Đế hay tam đại thiên tông, hoặc là vị cường giả thần linh ma đạo kia, một khi xuất thế tất sẽ khuấy động phong vân, lấy thực lực hiện tại của Bạch Nhạc, cùng lắm chỉ bảo vệ được khu vực Thanh châu, những nơi khác, sợ rằng nằm ngoài tầm với.

Nếu Linh Tê Kiếm Tông đã không nguyện tới Thanh châu, vậy hắn cũng đành bất lực.

Sau hồi lâu suy tư, rốt cục Hà Diêu vẫn cảm thấy, chấp nhận đi tới Đông Hải là ý kiến không tồi.

Rốt cuộc, dụ hoặc từ Quảng Hàn Thiên Cung thực sự quá lớn, hơn nữa, Đông Hải dù sao vẫn ở Duyện châu, không cần cả tông chuyển dời, chỉ cần chọn lựa một ít đệ tử xuất sắc, để mấy vị trưởng lão mang đi là được, cũng không ảnh hưởng đến căn bản của Linh Tê Kiếm Tông căn bản.

Bạch Nhạc cũng mặc nhận với kết quả này.

Cá nhân tự có duyên phận cá nhân, huống hồ là cả một tông môn.

Mặc dù có chút tình hương hỏa với Linh Tê Kiếm Tông, nhưng cũng chỉ giới hạn ở đấy thôi, rốt cuộc hắn không đại biểu được chưa Linh Tê Kiếm Tông.

Hai chuyện đều nói rõ ràng, Bạch Nhạc liền không nói chính sự nữa mà chỉ tán gẫu.

Bầu không khí tự nhiên cũng theo đó nhẹ nhàng lên nhiều.

Sắc trời tối dần, Hà Diêu phân phó đệ tử chuẩn bị tiệc rượu, chúng nhân cơm no rượu say một trận trên Thiên Tâm Phong, lúc này mới tán đi.

Trên tiệc rượu, mấy người đều không dùng linh lực giải rượu, đến sau nửa đêm, ai nấy đều có mấy phần túy ý.

Rất nhiều lời ngày xưa không dám nói, giờ đều nói ra hết.

Liễu Như Tân khổ luyến Bạch Nhạc nhiều năm, nhưng đến giờ gặp lại Bạch Nhạc, nàng mới thực sự ý thức được, sai lệch giữa nàng và Bạch Nhạc sớm đã đạt đến cấp độ xa cách như giữa người với trời.

Mặc dù thiên phú nàng rất không sai, song rốt cuộc không cách nào so sánh được với những thiên tài thực sự kia.

Rượu đến lúc này, Dương Nghiên, Lý Tử Vân đều biểu đạt hảo cảm đối với Liễu Như Tân.

Chặt đứt tình ý không thiết thực tế đối với Bạch Nhạc, có lẽ Liễu Như Tân sẽ nghênh đón một cuộc đời hoàn toàn mới.

Nhưng vô luận thế nào, trong lòng nàng cũng vẫn rõ ràng... Bóng dáng người kia, suốt đời đều sẽ ghi khắc trong lòng, không cách nào ma diệt được.

Còn về đứa may mắn Nghiêm Khoan kia, mặc dù bản thân Bạch Nhạc không đơn độc mang cho Nghiêm Khoan lợi lộc gì, nhưng đối với Nghiêm Khoan mà nói, chén trà này, bữa rượu này, đã đủ để thay đổi quỹ tích cuộc đời hắn.

Sáng sớm hôm sau, Thiên Tâm Phong đã tụ đầy đệ tử.

Bạch Nhạc không hề nuốt lời, tùy ý ngồi xuống ngay trên một phiến đá xanh ở Thiên Tâm Phong, chính thức giảng pháp cho chúng nhân!

Mặc dù Bạch Nhạc không phải đại năng Phật Tông, nhưng với thực lực bây giờ của hắn, giảng giải pháp môn tu hành một cách đơn giản dễ hiểu cho chúng nhân là điều vô cùng dễ dàng, nào sợ gần gần chỉ là giảng giải về cảnh giới cấp thấp, song đối với những đệ tử Linh Tê Kiếm Tông này mà nói thì vẫn chẳng khác gì thể hồ quán đỉnh.

Vẻn vẹn một ngày giảng đạo, liền đã có hơn mười vị đệ tử đốn ngộ đột phá.

Thẳng đến khi mặt trời lặn mặt trăng lên, ánh trăng thanh lãnh tán rải xuống, lúc này chúng nhân mới phát hiện, Bạch Nhạc sớm đã mang theo Lục Hi Nhi rời đi, không biết tung tích.

Đi ra Linh Tê Kiếm Tông, phảng phất kết liễu một trang tâm sự, trong lòng Bạch Nhạc càng thêm thông thấu dị thường.

Hai chữ nhân quả, tựa hồ cũng nhiều thêm mấy phần tình tự dị dạng.

Bạch Nhạc không lập tức ly khai Duyện châu, mà mang theo Lục Hi Nhi đi đến Bắc Đẩu Tinh Cung.

Thứ nhất là gặp lại cố nhân, mặt khác cũng là kết thúc một đoạn nhân quả.

Đến cái cảnh giới này, Bạch Nhạc ẩn ẩn có thể cảm giác được, kết thúc những nhân quả kia, đối với con đường tu hành sau này của hắn sẽ có được lợi ích cực lớn, cảm giác hệt như chặt đứt từng sợi tơ trói buộc trên thân, khiến cả người trở nên thoải mái đi nhiều.

Cũng đến lúc này, Bạch Nhạc mới càng cảm nhận được rõ ràng sự cường đại của Vong Tình Thiên Công.

Đó là một loại pháp môn dùng thủ đoạn càng bá đạo, cường hành chặt đứt hết thảy nhân quả, tiến tới siêu thoát!

Tuyệt tình tuyệt tính, chính là tiên!

Lời này trước đây Bạch Nhạc một mực không cho là đúng, nhưng giờ lại có thể cảm nhận được, trong đó đúng thật cất chứa đại đạo chi lý.

Đáng tiếc, đạo như thế, Bạch Nhạc không thể tiếp nhận được.

Lách một vòng lớn, Bạch Nhạc lại mang Lục Hi Nhi về lại Duyện châu, tiếp được Lục Yên Nhiên, sau đó mới cùng lúc lộn về Thanh châu!

Bình Luận (0)
Comment