Đợi khi Bạch Nhạc trở lại Thanh châu, cách kỳ hạn nửa tháng đã chỉ còn lại vẻn vẹn ba ngày.
Trừ Lục Hi Nhi ra, Bùi Tuyết Tê cũng đã chạy tới Thanh châu.
Lúc trước Bạch Nhạc chém giết Thận Lâu Vương, lại giả mạo Thận Lâu Vương, Bùi Tuyết Tê vốn là đệ tử Thận Lâu Vương, cuối cùng bái nhập dưới trướng Bạch Nhạc, Bạch Nhạc cũng truyền cho nàng Đại Mộng Thiên Thu, tính là đệ tử thứ hai mà Bạch Nhạc thu nhận.
Giờ Bùi Tuyết Tê cũng đã bước đến Tinh Hải Cảnh, thực lực so với Lục Hi Nhi thì càng mạnh.
Lần này Bạch Nhạc về lại Thanh châu, chính thức mang theo hai đệ tử đi diện kiến tất cả mọi người.
Nếu nói trước đó chuyện Bạch Nhạc có đệ tử chỉ một nhóm cực nhỏ người được biết, như vậy từ giờ khắc này, Bùi Tuyết Tê và Lục Hi Nhi đã theo đó vang danh toàn thiên hạ.
Đối với các nàng mà nói, chỉ bằng thân phận này liền đủ để trải bằng con đường tu hành tương lai!
Đây cũng là chỗ tốt khi có được một vị sư tôn cường đại.
Đáng tiếc, bản thân Bạch Nhạc lại một mực không thể được hưởng thụ đãi ngộ kia.
Trong ba ngày sau cùng, Thất Tinh Tông, Huyết Ảnh Ma Tông, thậm chí cả những người trước đây từng có giao tập với Bạch Nhạc cũng đều chạy tới Thanh châu diện kiến Bạch Nhạc, Bạch Nhạc cũng nhất nhất đáp lại.
Khiến Bạch Nhạc có chút ngoài ý là.
Thẳng đến ngày sau cùng, lúc hắn và bọn Bất Tử Thanh Vương rời khỏi Thanh châu, Vân Mộng Chân vẫn không thấy đến.
Cảnh ấy khiến trong lòng Bạch Nhạc hơi có chút bất an.
Chẳng qua, hiện giờ thời gian cấp bách, hắn không có thời gian lại đi Đạo Lăng Sơn để tra rõ ngọn ngành, chúng nhân cứ thế lập tức tiến thẳng đến vị trí bí tàng không gian!
.. .
Cùng lúc!
Trên Đạo Lăng Sơn, Vân Mộng Chân mặt trầm như nước, nhìn vào Lăng Tiên ở trước mặt, trong mắt chớp động hàn mang.
Trước đó, dù là lúc Vân Mộng Chân bị nhốt ở trong thánh địa, trên mặt Vân Mộng Chân cũng chưa từng xuất hiện biểu tình như thế.
Nhìn vào Vân Mộng Chân, Lăng Tiên nhẹ giọng thở dài nói:
- Thánh Nữ, ta nói rồi, ta sẽ không cho phép ngươi đi tìm Bạch Nhạc báo tin, chuyện này can hệ lớn lắm, Đạo Lăng Thiên Tông ta sẽ không nhúng tay can thiệp.
- Gần gần chỉ là không nhúng tay can thiệp thôi ư?
Đón lấy ánh mắt Lăng Tiên, Vân Mộng Chân lạnh giọng nói:
- Thật ra ngươi mới là người hi vọng Bạch Nhạc vẫn lạc nhất?
Nhìn vào Vân Mộng Chân, Lăng Tiên mãi không đáp lời.
- Lão tổ, ta không biết, tại sao ngươi nhất định phải muốn đối địch với Bạch Nhạc! Nhưng từ lúc xuất hiện đến bây giờ, Bạch Nhạc chưa từng làm ra chuyện gì bất lợi với bản tông, ngược lại còn mấy lần ra tay tương trợ, giúp đỡ bản tông vượt qua nguy nan! Tại sao Đạo Lăng Thiên Tông ta lớn như vậy, lại không dung được hắn.
Trong mắt Vân Mộng Chân tràn đầy hàn ý, thậm chí lộ ra tình tự băng lãnh và tuyệt vọng thấu xương.
Đó là cảm giác tuyệt vọng với toàn bộ tông môn!
- Ngươi căn bản không hiểu!
Lắc lắc đầu, Lăng Tiên trầm giọng nói:
- Thế Giới Chi Tâm chỉ có một, cũng đã chú định chỉ một người có thể siêu thoát! Dưới Thiên Địa Đại Kiếp, không ai là đáng để tín nhiệm, tất cả mọi người đều là đối thủ... Chỉ bằng hắn là truyền nhân Thần Tôn, ta tuyệt đối sẽ không mặc cho hắn tiếp tục phát triển.
- Ngươi phải hiểu, tư tình nhi nữ so với đại đạo, chẳng qua chỉ là khói mây qua mắt!
Lăng Tiên tận tình khuyên nhủ:
- Ngươi nhìn thấy Cố Vong Tình, tự nhiên cũng nên hiểu được, ngươi tu hành cũng là Vong Tình Thiên Công! Ngươi cũng như hắn, sau cùng tất sẽ bước lên Vô Tình Chi Đạo, đến lúc đó... Bạch Nhạc chẳng qua chỉ là một nhân vật không quá quan trọng trong ký ức của ngươi thôi.
- Hắn là đá kê chân để ngươi chứng đạo!
- Ta không cần ngươi tự tay giết hắn, nhưng ít ra... Trước khi chuyện này kết thúc, ta sẽ không để ngươi rời khỏi Đạo Lăng Sơn nửa bước!
Nói xong câu này, Lăng Tiên liền lần nữa nhắm mắt lại, cự tuyệt tiếp tục có bất kỳ câu thông nào với Vân Mộng Chân.
…
Bên ngoài bí tàng không gian.
Lúc bọn Bạch Nhạc chạy tới, Cố Vong Tình sớm đã chờ sẵn.
Thấy được Cố Vong Tình, trong lòng chúng nhân tại trường không khỏi hơi nhảy.
Trước khi tới, lúc ở Thanh châu, chúng nhân đã thương nghị qua với Bạch Nhạc, chỉ cần có cơ hội, lập tức sẽ liên thủ vây giết Cố Vong Tình, tuyệt đối không tiếp tục tín nhiệm đối phương nữa.
Nhưng giờ thật đến khi gặp được Cố Vong Tình ở chỗ này, trong lòng ai nấy lại không khỏi sinh ra một tia kiêng sợ.
Vô luận có trơ trẽn với con người Cố Vong Tình đến đâu cũng không thể không thừa nhận, thực lực Cố Vong Tình quả thật rất khủng bố.
Một vị cường giả bán thần, hơn nữa còn là bán thần Vong Tình Thiên Công đại thành, giả như thật bị bức đến tuyệt cảnh, buông ra hết thảy cố kỵ để liều mạng, sức sát thương mang đến không nghi ngờ sẽ cực kỳ khủng khiếp.
Dù nhiều người như vậy liên thủ, tưởng muốn chém giết Cố Vong Tình, sợ rằng cũng phải trả giá thảm trọng.
Trước đó quần tình kích phẫn, nhưng giờ đây, khi thật sự đối mặt với Cố Vong Tình, trong lòng ai lại có thể không đánh trống?
- Chư vị, đã lâu không gặp.
Phảng phất căn bản không phát giác được sát ý của đám người Bạch Nhạc, khóe miệng Cố Vong Tình hiện lên ý cười xán lạn, tùy ý chào hỏi nói.