Thế nên, giờ đây bách tính Đại Càn Vương Triều kỳ thực đã không rõ ràng vị Càn Đế này rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào, đối với vị Càn Đế vừa khởi tử hoàn sinh này cũng không có bao nhiêu lòng trung thành.
Ngược lại, đại đa số người vẫn nhớ đến Diệp Huyền đại sư.
Ở những năm tháng Đại Càn Vương Triều gian nan nhất, là Diệp Huyền đại sư sức ngăn sóng dữ, chống đỡ cho Đại Càn Vương Triều.
Giờ đây, mặc dù Diệp Huyền đại sư chết rồi, song sức ảnh hưởng lại vẫn còn đó.
Bạch Nhạc là người được Diệp Huyền đại sư chọn trúng, vị Thất hoàng tử này lại là tân quân do Bạch Nhạc đương sơ tuyển định.
Mặc dù Thất hoàng tử đã rất biết điều chủ động chọn thoái vị, nhưng ở trong mắt rất nhiều người, Thất hoàng tử là bị ép, thậm chí bọn hắn cho rằng, sau khi Bạch Nhạc, vị truyền nhân được Diệp Huyền đại sư chọn trúng trở về, sẽ trợ giúp Thất hoàng tử lần nữa đoạt về ngôi vị hoàng đế.
Còn về Diệp gia, tuy đương sơ có quan hệ bất hảo với Diệp Huyền đại sư, nhưng nói cho cùng vẫn là huyết mạch của Diệp Huyền đại sư.
Nếu Càn Đế đích thân động thủ diệt trừ Diệp gia và Thất hoàng tử, không khỏi sẽ mang đến cho người cảm giác vô cùng ác độc, hơn nữa, khả năng sẽ dẫn lên tình tự chống đối kịch liệt trong lòng bách tính.
Càn Đế không muốn khiến cho đế quốc do đích thân hắn tự tay đả tạo ra này xuất hiện náo động, dù cho hắn đang nắm trong tay lực lượng có thể dễ dàng áp đảo hết thảy.
Cho nên, với tình hình này, để cho Bạch Nhạc ra mặt đi làm, mới càng hiện vẻ phù hợp.
Bạch Nhạc là người được Diệp Huyền đại sư chọn trúng, giờ Bạch Nhạc làm ra chuyện gì cũng sẽ được coi là di chí của Diệp Huyền đại sư!
Tựa như trước đây Bạch Nhạc đích thân ra tay nhằm đến Diệp gia, song không hề phải chịu sự phản đối từ bách tính vậy.
Giờ đây, Bạch Nhạc diệt trừ Diệp gia và Thất hoàng tử, tương tự cũng sẽ không dẫn lên bắn ngược quá lớn.
Không chút khoa trương mà nói, Càn Đế muốn để Bạch Nhạc biến thành thanh đao trong tay mình.
Mà đao đầu tiên, chính là chém về phía vị Thất hoàng tử dù đã thoái vị song vẫn có được sức ảnh hưởng rất lớn này, cùng với Diệp gia vốn cũng có thanh vọng cực lớn.
Đầu danh trạng!
Không chút nghi vấn, đối với Càn Đế mà nói, đây chính là đầu danh trạng mà hắn muốn Bạch Nhạc giao ra, chỉ có trở thành đao trong tay thì hắn mới có thể tín nhiệm Bạch Nhạc.
Bằng không, trước đó, những hứa hẹn hắn từng nói với Bạch Nhạc đều thành vô nghĩa.
Ngươi ngay cả đao trong tay ta đều không chịu làm, còn nói cái gì mà tùy thời nghe theo điều khiển? !
Nghĩ rõ ràng hết thảy, dù là Bạch Nhạc cũng không khỏi trầm mặc
Trước đó đàm phán với Càn Đế quá thuận lợi, khiến hắn không khỏi có chút lơ là, loại cường giả thần linh thế này, há lại sẽ dễ nói chuyện.
Càn Đế cố ý nói để mình nán lại một đoạn thời gian trong vương thành.
Giờ xem ra, đây mới là Càn Đế lưu cho hắn thời gian để suy nghĩ.
Làm đao trong tay hắn, hay là... Đối địch với hắn!
Nhìn vào thần thái trên mặt Bạch Nhạc, Thất hoàng tử lập tức hiểu được, Bạch Nhạc đã rõ ràng thế cục trước mắt, bèn cũng không tiếp tục truy vấn thái độ, chỉ lần nữa hướng về phía Bạch Nhạc quỳ xuống.
Cái quỳ này, dù là Bạch Nhạc cũng không vươn tay đi ngăn.
.. .
- Tiểu thư, ngươi cho rằng, Thất hoàng tử có thể thuyết phục được hắn ư?
Dù đã đêm khuya, bên trong Diệp gia vẫn đèn đuốc sáng choang.
Người Diệp gia một mực lưu lại trong phủ Thất hoàng tử chờ đợi tin tức, nhưng giờ đã hai canh giờ trôi qua , bên kia lại vẫn không thấy truyền về bất cứ tin tức nào.
Trên mặt Diệp Hiểu Nhân lộ ra một tia mệt mỏi, chỉ hơi khẽ lắc đầu, không đáp lời.
Nàng đã từng cho rằng mình rất hiểu nam nhân kia, nhưng kết quả, hiện thực lại cho nàng một bạt tai vang dội.
Đây không phải nam nhân mà nàng có khả năng khống chế, thậm chí phỏng đoán.
Thế nên, lần này, nàng thậm chí không cùng theo Thất hoàng tử lộ diện tính thử thuyết phục hắn, mà chỉ lẳng lặng ngẩn trong Diệp phủ, chờ đợi đáp án.
Đương sơ nàng, thậm chí cả thảy Diệp gia, sợ rằng không người nghĩ tới, Diệp Huyền đại sư sẽ vẫn lạc, sẽ khiến Diệp gia từng bước lưu lạc đến bước này.
Nhân quả tuần hoàn!
Hoặc nói cách khác, đây là báo ứng bản thân bọn hắn phải chịu.
Nhưng trên đời này, không người nào lại cam tâm nguyện ý đi chịu chết cả ...
…
- Đứng lên đi!
Khẽ nhướng mày, Bạch Nhạc từ tốn nói.
Từ lúc Thất hoàng tử quỳ xuống đến giờ đã qua đi hơn hai canh giờ, trong hai canh giờ đó, Bạch Nhạc từ đầu đến cuối đều không nhúc nhích, cũng không nói gì, cho nên Thất hoàng tử cũng một mực quỳ ở đó.
Không dùng linh lực chống đỡ, trải qua thời gian lâu như vậy, hai chân Thất hoàng tử đều tê rần, đứng lên vẫn có chút run rẩy, nhưng giờ hắn đã không cố được điều này, ngược lại thần sắc vui mừng nhìn vào Bạch Nhạc:
- Tiên sinh đáp ứng?
- Tính là vậy!
Nhún nhún vai, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp nói.
Kỳ thực làm ra quyết định này, nơi nào cần phải thời gian lâu đến vậy, sở dĩ Bạch Nhạc một mực không trả lời, một mặt là đang nghĩ tới chuyện khác, mặc khác là muốn xem xem, vị Thất hoàng tử này đến cùng có thể làm tới trình độ nào.