- Còn về chúng ta ra tay với Dạ công tử, chủ yếu là vì câu khinh thường bản tông kia của hắn.
Thoáng ngừng một lát, động chủ Kỳ Phong Động khoát khoát tay, mở miệng nói tiếp:
- Đương nhiên, đấy chẳng qua chỉ là chút việc nhỏ, Bạch phủ chủ đại giá quang lâm là việc vui, chút chuyện nhỏ nhặt này, không bằng cứ thế bỏ qua, được không?
Chỉ một câu, vô luận là chuyện đệ tử bị giết khi trước, hay là chuyện Dạ Thần Hi buông lời khinh thường Kỳ Phong Động, hoặc kể cả chuyện xung đột vừa nãy, hết thảy đều bị xóa đi.
Dứt khoát.
Co được dãn được, thủ đoạn mà vị động chủ Kỳ Phong Động này biểu hiện ra, quả thực khiến Bạch Nhạc có chút tán thưởng.
Nhàn nhạt liếc mắt nhìn đối phương, Dạ Thần Hi cũng không tiếp tục cự tuyệt.
Trong lòng hắn vô cùng rõ ràng, đối phương nguyện ý dàn xếp ổn thỏa, không phải cho hắn thật chiếm lý, mà chẳng qua ngại ở uy hiếp đến từ Bạch Nhạc thôi.
Cái lúc này, nếu hắn còn tiếp tục dây dưa, ngược lại sẽ khiến người sinh tâm chán ghét.
Dù sao đám đệ tử Kỳ Phong Động làm ác cũng đã bị hắn giết sạch sẽ, giờ bỏ qua, không phải là kết cục không thể tiếp thu.
- Như thế tự nhiên tốt nhất.
Khẽ gật đầu, Bạch Nhạc cũng tán đồng với phương án này.
Huống hồ, lần này hắn đến vốn là có chính sự muốn làm.
- Ha ha ha, Dạ huynh đệ, chúng ta cũng tính là không đánh thì không quen biết, chuyện khi trước, không cần để ở trong lòng.
- Bạch phủ chủ, Dạ huynh, mời!
Nhường ra một con đường, động chủ Kỳ Phong Động lần nữa mở miệng nói:
- Ở xa tới là khách, mời vào núi uống chén rượu, để ta tận tình địa chủ.
- Xin phiền!
Lửng thững đi tới, Bạch Nhạc đồng hành với động chủ Kỳ Phong Động, bước vào sơn môn, ngồi xuống trong động phủ.
Sớm có đệ tử chuẩn bị sẵn tiệc rượu, thỉnh mời Bạch Nhạc và Dạ Thần Hi an vị.
- Nghe đồn Bạch phủ chủ đi vương thành, sao giờ lại có nhã hứng đến Lương châu.
Sau khi nhập tọa, động chủ Kỳ Phong Động lần nữa mở miệng nói.
- Đúng là có đi vương thành một chuyến, còn về tại sao đến đây... Trong lòng động chủ chắc cũng rõ ràng, chúng ta không cần phải vòng vèo làm gì.
Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nhàn nhạt nói:
- Lần này Bạch mỗ đến đây là muốn bái kiến vị tiền bối kia... Còn mong động chủ dẫn tiến giúp.
Không nhàn rỗi hàn huyên với đối phương, Bạch Nhạc trực tiếp nói thẳng ý đến.
Cười khổ một tiếng, động chủ Kỳ Phong Động ôm quyền nói:
- Bạch phủ chủ, không phải ta đùn đẩy, thực sự là... Vị tiền bối kia tính cách cổ quái, hỉ nộ vô thường, đến giờ vẫn luôn một mực ở trong bí tàng không gian, đừng nói dẫn tiến, dù là chúng ta cũng căn bản không dám đi làm phiền.
Thoáng khẽ nhướng mày, Bạch Nhạc trầm giọng hỏi:
- Ý ngươi là, mấy ngày nay, vị tiền bối kia chưa từng đi ra bí tàng không gian?
Điều này rất không thích hợp.
Thế Giới Chi Tâm vỡ nát, lực lượng quay về bản nguyên, biến hóa lớn như vậy, đối phương thân là cường giả thần linh há lại không cảm giác được?
Lúc đến vương thành, Càn Đế cũng đã rời khỏi bí tàng không gian, dời đến ở trong hoàng cung!
Có thể tưởng tượng, cường giả thần linh tam đại thiên tông ắt cũng đã rời khỏi bí tàng không gian.
Bị nhốt ở trong bí tàng không gian ngủ say hơn vạn năm, giờ có cơ hội đi ra, không lý nào lại vẫn một mực ngốc trong bí tàng không gian mới đúng.
- Không phải hoàn toàn không đi ra, mấy ngày trước đúng thật có đi ra một chuyến, chỉ là không lâu sau liền về lại trong bí tàng không gian.
Loại chuyện này không có gì hay để giấu giếm cả, động chủ Kỳ Phong Động lập tức giải thích nói.
Ngón tay khe khẽ gõ đánh mặt bàn, trong đầu Bạch Nhạc khoái tốc chuyển qua vô số ý niệm.
Trầm ngâm hồi lâu, lúc này mới nói tiếp:
- Động chủ không có cách gì để truyền tin tức đi vào sao?
- Không có!
Lắc lắc đầu, động chủ Kỳ Phong Động giải thích:
- Ta cũng không gạt Bạch phủ chủ, mặc dù Kỳ Phong Động ta cách bí tàng không gian gần nhất, có được ưu thế địa lợi, nhưng trên thực tế... So với những người khác cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu, về danh nghĩa, đám tông môn ma đạo chúng ta đều quy thuận vị tiền bối kia, cũng được đến một ít chỉ điểm! Chỉ là ở trong mắt vị tiền bối kia, chúng ta cùng lắm chỉ tính là kẻ hầu, căn bản không quyết định được bất cứ chuyện gì, thậm chí ngay cả cơ hội để giao lưu với đối phương cũng không có.
Điểm này không khó hiểu.
Rốt cuộc, vô luận là Càn Đế hay là cường giả thần linh sau lưng tam đại thiên tông, mỗi người đều có được mối liên hệ cực kỳ chặt chẽ với thế lực mà mình xuất thân.
Nhưng riêng vị cường giả thần linh này, lại hiển nhiên không có bất kỳ quan hệ nào với những tông môn ma đạo ở đây.
- Nói như thế, tin tức vị tiền bối kia là người trong ma đạo là do các ngươi cố ý tung ra, chứ bản thân hắn chưa từng thừa nhận?
Trong mắt chớp động tinh mang, Bạch Nhạc lập tức nắm bắt được điểm then chốt trong đó, trầm giọng hỏi.
- Tính là vậy!
Ngập ngừng khoảnh khắc, cuối cùng động chủ Kỳ Phong Động vẫn không dám lừa gạt, thành thật thừa nhận nói:
- Rốt cuộc, tam đại thiên tông đều có cường giả thần linh chống lưng, nếu ma đạo chúng ta không có, tình thế sẽ càng khó xử... Huống hồ, trước đó không ai biết, những cường giả thần linh này lại có thể đi ra từ trong bí tàng không gian.