Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2106 - Chương 2105: Trực Giác

Chương 2105: Trực giác Chương 2105: Trực giác

Nói đến đây, trong lòng Bạch Nhạc đã hoàn toàn hiểu ra.

Cái gọi là đạo ma, bản thân vốn là sau khi thần linh tan biến mới dần có phân chia, đối với thần linh mà nói, trước giờ không có phân biệt đạo ma gì cả.

Cường giả thần linh ma đạo gì đó, bản thân vốn đã không đáng tin, nếu là đám người động chủ Kỳ Phong Động này cố ý hư cấu đi ra, vậy hết thảy mới nói được thông.

- Đương nhiên, chúng ta cũng không hoàn toàn là lừa gạt, chuyện này chúng ta đã đề cập qua với vị tiền bối kia! Tiền bối chưa hề cự tuyệt.

Động chủ Kỳ Phong Động lần nữa giải thích.

Ngẫm kỹ thì thấy cũng phải, nếu không được đến đối phương ngầm mặc nhận, sợ là có cho mượn hai lá gan, hắn cũng không dám nói bậy như thế.

Chỉ là... Vị cường giả thần linh này rốt cuộc ai, liệu có liên hệ nào đó với tam đại thiên tông hoặc những thế lực khác không?

- Vị tiền bối kia tên gọi là gì?

Ngẩng đầu, Bạch Nhạc lần nữa mở miệng hỏi.

- Mặc Quân!

Không chút ngập ngừng, động chủ Kỳ Phong Động lập tức hồi đáp:

- Đồng âm với Ma Quân, cũng chính bởi vậy, chúng ta mới nảy sinh ý tưởng nói hắn là cao thủ ma đạo.

Mặc Quân, Ma Quân!

Nếu không đặc biệt chú ý, đúng thật khó mà nghe ra được khác biệt quá lớn.

Uống xong bữa tiệc rượu, Bạch Nhạc không truy hỏi chuyện về vị Mặc Quân kia nữa, không phải không muốn hỏi, mà là rõ ràng, vô luận đối phương thật không biết hay giả vờ không biết, sợ rằng cũng khó mà hỏi ra được gì thêm từ trong miệng đối phương.

Bạch Nhạc và Dạ Thần Hi đều được Kỳ Phong Động đối đãi như là khách quý, phân cho Bạch Nhạc một nơi động phủ linh khí dồi dào, dù trên thực tế, chút linh khí ấy đối với Bạch Nhạc mà nói thì sớm đã không mấy ý nghĩa, nhưng chí ít cũng biểu lộ ra thái độ của đối phương.

Nhưng mà, khiến Bạch Nhạc dở khóc dở cười chính là, ở trong động phủ còn bố trí cho hắn hai nữ đệ tử mỹ lệ.

Một người thanh thuần một người nóng bỏng, hơn nữa dung mạo đều là nhất tuyệt.

Sau khi bị Bạch Nhạc cự tuyệt thậm chí còn nói, nếu không thích, còn có thể đổi cho hắn người kiểu khác.

Mẹ nó chứ ... Là thích khẩu vị gì cũng có?

Nghĩ đến thanh danh háo sắc của mình, Bạch Nhạc suýt chút nữa phun ra một búng máu, khăng khăng lại không cách nào giải thích.

Xác định những nữ đệ tử này thật sự tự nguyện chứ không phải bị bức, Bạch Nhạc đành đuổi đối phương ra ngoài cho êm chuyện.

Bên ngoài thiết trí một cấm chế đơn giản, nhân lúc bóng đêm, Bạch Nhạc yên ắng rời khỏi động phủ.

Hắn tới đây vốn không phải là để hưởng lạc, thái độ của đám người Kỳ Phong Động với hắn là như thế nào, trên thực tế hắn căn bản chẳng hề để bụng.

Thậm chí bao gồm cả chuyện dẫn tiến cũng chỉ là nói qua vậy thôi.

Chỉ cần xác định vị trí đối phương, dù phải đích thân đi tìm, Bạch Nhạc cũng có thể tìm được đối phương.

Lấy thực lực Bạch Nhạc, chỉ cần hắn không nguyện ý, căn bản không cần lo lắng đám người Kỳ Phong Động có thể phát hiện ra được hành tung của hắn.

Án theo vị trí bí tàng không gian trong cảm giác, rất nhanh Bạch Nhạc liền tìm được lối vào.

Không chút do dự, Bạch Nhạc trực tiếp tiến thẳng vào trong.

Giống như bước qua sóng nước, chớp mắt, thân ảnh Bạch Nhạc đã tan biến không thấy đâu nữa.

Sau khi bước vào, lúc này Bạch Nhạc mới phát hiện, bên trong bí tàng không gian, khắp nơi đều là đồi núi đen thăm thẳm, tầng tầng lớp lớp chí ít phải đến mấy trăm tòa, hơn nữa, ở chỗ này còn phải gánh chịu trọng lực cực lớn, nếu là người thường sợ rằng chỉ thoáng chốc liền sẽ bị ép thành thịt vụn.

Không hề điều động tinh lực, dựa vào Thông Thiên Đạo Thể, chỉ bằng thân thể, Bạch Nhạc cũng có thể tự do tới lui trong hoàn cảnh này.

Sau thoáng định thần, Bạch Nhạc bước lên một nơi đỉnh núi, hơi hơi ôm quyền, sảng giọng mở miệng nói:

- Vãn bối Bạch Nhạc, bái kiến Mặc Quân!

Nếu đối phương là cường giả thần linh, vậy thì chỉ cần mình bước vào bí tàng không gian, đối phương nhất định sẽ có cảm giác, giờ Bạch Nhạc lại chủ động mở miệng, khăng khăng đối phương vẫn chẳng hề có ý đáp lại Bạch Nhạc.

Cứ thế liên tục lặp lại ba lần, Bạch Nhạc vẫn không được đến bất kỳ đáp lại nào.

Đành chịu, Bạch Nhạc không thể làm gì khác hơn là tản ra thần niệm, thăm dò toàn bộ bí tàng không gian.

Bình thường mà nói, phương thức này cực không lễ phép, nhưng bí tàng không gian thực sự quá lớn, nếu đối phương không đáp lại, không làm thế này, trong thời gian ngắn Bạch Nhạc căn bản không khả năng tìm được vị trí đối phương.

Sau khi bước đến bán thần, thần niệm Bạch Nhạc đã trở nên vô cùng cường đại.

Thoáng chốc, toàn bộ hoàn cảnh bí tàng không gian đã nằm lòng trong đầu hắn.

Nhưng mà, khiến Bạch Nhạc ngạc nhiên chính là, chẳng những hắn căn bản không phát giác ra được khí tức đối phương, ở chiều ngược lại đối phương tựa hồ cũng không phát hiện hắn, cứ như thể nơi đây căn bản không có bất kỳ người nào vậy!

Trong lòng đột nhiên hơi nhảy.

Gần như ngay lập tức, Bạch Nhạc không khỏi hoài nghi, đối phương rời khỏi nơi bí tàng không gian này, thậm chí đã rời khỏi Lương châu.

Mặc dù theo như lời Càn Đế, phải cần một tháng thì những cường giả thần linh này mới có thể thực sự thoát khỏi trói buộc, đi đến bất kỳ đâu.

Bình Luận (0)
Comment