Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2117 - Chương 2116: Nhiên Cổ Phật (2)

Chương 2116: Nhiên Cổ Phật (2) Chương 2116: Nhiên Cổ Phật (2)

Đạp bước tung người nhảy lên, chớp mắt Bạch Nhạc đã xuất hiện trên không trung Thanh Châu thành.

Nhưng điều Bạch Nhạc có thể làm được gần gần cũng chỉ thế mà thôi.

Đối mặt với một vị cường giả thần linh, hắn cùng lắm chỉ có thể khiến brn thân không bị ảnh hưởng, song lại không cách nào che chở được cho Thanh Châu thành.

Đấy cũng là sơ hở lớn nhất ở Thanh Châu thành hiện giờ.

Không có cường giả thần linh tọa trấn, vô luận Thanh Châu phủ chuẩn bị bao nhiêu trận pháp thì cũng đều không kham nổi một kích.

- Bần tăng Nhiên Cổ, gặp qua Bạch phủ chủ!

Ánh mắt rơi đến trên thân Bạch Nhạc, Nhiên Cổ Phật nhẹ giọng mở miệng nói.

Trong mắt chớp động tinh mang, Bạch Nhạc lành lạnh mở miệng nói:

- Thì ra là vị cổ phật, chẳng qua đại sư vừa tới liền đã cường hành dùng phật quang ảnh hưởng đến toàn bộ bách tính Thanh châu, hành sự như vậy, sợ rằng uổng xưng cho chữ Phật kia?

- A di đà phật!

Lại tuyên một tiếng phật hiệu, Nhiên Cổ Phật chậm rãi nói:

- Bạch phủ chủ lời ấy sai rồi, phật phổ độ chúng sinh, bần tăng lấy phật pháp hóa đi lệ khí của chúng sinh, vốn là cầu phúc cho bách tính Thanh châu, có gì không tốt?

- Nếu bách tính nguyện ý thờ phụng, ta đương nhiên sẽ không ngăn cản, nhưng đại sư lấy thủ đoạn thần linh, bức ép người khác tin phật, chẳng phải mất đi tính từ bi của Phật gia.

Tuy Bạch Nhạc không phải người Phật gia, nhưng thủa nhỏ đọc đủ thi thư, đối với phật giáo cũng có tìm hiểu, mở miệng tranh biện sẽ không rơi vào thế hạ phong.

- Bạch phủ chủ quả nhiên là người có phật tính!

Hai tay hợp thập, Nhiên Cổ Phật mỉm cười, lập tức thu liễm phật quang trên thân:

- Tựa như Bạch phủ chủ nói, chẳng qua bần tăng vốn là khách, liệu có thể hướng Bạch phủ chủ xin một chén trà không?

Đối phương thu lại thủ đoạn, Bạch Nhạc tự nhiên sẽ không cường ngạnh đến cùng, khẽ khom lưng, vươn tay làm thủ thế mời:

- Cổ phật mời!

Từ đại sư đến cổ phật, đổi một cách xưng hô, bằng với thêm một phần kính ý!

Chỉ cần đối phương không mang theo địch ý mà đến, Bạch Nhạc cũng sẽ không mất đi lễ phép.

Lúc hạ xuống phủ thành chủ, Tô Nhan sớm đã chuẩn bị xong nước trà điểm tâm, đích thân dâng lên trà thơm cho Nhiên Cổ Phật và Bạch Nhạc.

- Công tử, đã chuẩn bị thức ăn chay cho cổ phật, tiếp sau sẽ dâng lên.

Liếc mắt nhìn Tô Nhan, Nhiên Cổ Phật khẽ tạ một câu:

- Bạch phủ chủ có lòng, bần tăng đa tạ Bạch phủ chủ.

- Không biết cổ phật đến từ đâu?

Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.

- Bần tăng đến từ Nam Hải.

Nhiên Cổ Phật bình tĩnh đáp nói.

- Nói như thế, cổ phật đến là vì Từ Hàng đại sĩ?

Khẽ nhíu mày, Bạch Nhạc nhàn nhạt hỏi.

- A di đà phật! Oan oan tương báo biết đến khi nào, huống hồ Diệp Huyền đã chết, bần tăng đến đây là vì kết thúc đoạn nhân quả này với Bạch phủ chủ.

Khẽ lắc đầu, Nhiên Cổ Phật nhẹ giọng đáp.

Đối với thái độ đó của Nhiên Cổ Phật, Bạch Nhạc không quá ngạc nhiên.

Nếu thật muốn động thủ, đối phương đã không chủ động tới phủ thành chủ nói chuyện.

Phật Tông tưởng muốn quay lại, trở lực gặp phải rất lớn, tất sẽ không bỏ qua bất kỳ khả năng nào để lớn mạnh Phật Tông.

- Ồ? Không biết đại sư tưởng muốn hóa giải đoạn ân oán này thế nào.

Từ chối cho ý kiến, Bạch Nhạc nhàn nhạt hỏi ngược lại.

- Bần tăng thấy Bạch phủ chủ có duyên với Phật môn, không biết Bạch phủ chủ có thể nguyện quy y cửa phật, làm một tục gia cư sĩ?

Nhiên Cổ Phật cũng không dong dài, trực tiếp liền nói ra điều kiện.

Nghe vậy, Bạch Nhạc lập tức cười lạnh.

Trước đó hắn rất hiếu kỳ, không biết đối phương sẽ đưa ra điều kiện thế nào, lại không ngờ, khẩu vị đối phương lại lớn đến vậy, vừa mở miệng liền đòi muốn hắn vào Phật môn!

- E là đại sư hiểu lầm, trước đây không lâu Bạch Nhạc mới vừa sáng lập Ma tông, giờ làm sao có thể vào Phật môn được?

Xưng hô lại từ cổ phật lui về đại sư, đồng thời cũng biểu đạt thái độ bất mãn của Bạch Nhạc.

- A di đà phật, Bạch phủ chủ nói quá lời! Phật gia phổ độ chúng sinh, có câu bỏ xuống đồ đao lập địa thành phật, chỉ cần tâm hướng Linh sơn, liền không cần biết xuất thân thế nào, ma tu cũng vẫn có thể vào Phật môn! Huống hồ, Bạch phủ chủ gần gần chỉ là tục gia cư sĩ mà thôi, không liên quan tới cái khác.

Nhiên Cổ Phật không chút phật lòng, nhẹ giọng nói.

Chỉ là nghe đối phương nói nhảm như thế, Bạch Nhạc lại chỉ cười nhạt.

Đùa chắc, hắn mới vừa kiến lập Ma tông, quay đầu liền đi bái nhập phật môn, làm tục gia cư sĩ gì đó, làm vậy ma tu thiên hạ sẽ nhìn hắn thế nào?

Sợ rằng chỉ chớp mắt, Bạch Nhạc liền sẽ trở thành trò cười trong mắt thế gian.

Toàn bộ ma đạo đều sẽ phỉ nhổ hắn, Ma tông cũng sẽ lập tức sụp đổ, cuối cùng Bạch Nhạc đành phải một lòng một dạ đi theo Phật môn.

Càn Đế muốn Bạch Nhạc làm thanh đao trong tay hắn, bây giờ Phật môn lại càng ác hơn, trực tiếp muốn Bạch Nhạc làm chó săn cho Phật môn.

- Nếu ta không nguyện ý thì sao?

Nhìn vào Nhiên Cổ Phật, Bạch Nhạc nhàn nhạt hỏi ngược lại.

- A di đà phật! Bạch phủ chủ cần gì phải chấp mê bất ngộ? Nên biết, ngã phật từ bi, nhưng cũng có kim cương nộ mục.

Hai tay hợp thập, Nhiên Cổ Phật lần nữa mở miệng nói.

Lời này tràn ngập ý vị uy hiếp.

Bình Luận (0)
Comment