Trong lúc nói chuyện, thần thông Thiên Cơ Biến cũng được tán đi, khôi phục tướng mạo vốn có!
Gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Khương Phàm không khỏi cả kinh thất sắc:
- Bạch Nhạc, ngươi thật lớn mật!
- Lá gan ta trước nay vẫn luôn rất lớn, Khương tông chủ cũng không phải đến tận hôm nay mới biết.
Bật cười, Bạch Nhạc không chút để ý mở miệng nói.
Thoáng ngưng trệ, Khương Phàm lập tức nhớ đến tình cảnh Bạch Nhạc độc thân đến Tiên Du Kiếm Cung để xin trả Tuyệt Tiên Kiếm khi trước, thậm chí còn chém giết một vị trưởng lão Tiên Du Kiếm Cung ngay trước mặt hắn, đứa này đúng thật là to gan lớn mật.
- Hay cho truyền nhân Thần Tôn... Xem ra cũng chỉ có nhân vật như vậy mới xứng với danh tiếng Thần Tôn.
Nhìn vào Bạch Nhạc, lão giả kia không nhịn được tán thán.
Từ lúc biết đến cái tên Bạch Nhạc tới bây giờ, Bạch Nhạc đã dùng sự thực chứng minh thực lực và thủ đoạn của hắn, giờ đây lại độc thân bước đến Tiên Du Kiếm Cung, công khai lộ ra dung mạo, quả thực đã lần nữa chứng minh can đảm và khí phách của Bạch Nhạc.
Dù hắn thân là cường giả thần linh, song đối với Bạch Nhạc vẫn không khỏi nhiều thêm mấy phần tán thưởng.
Phóng mắt khắp toàn thiên hạ, nhân vật như vậy, tính ra chỉ có mỗi Bạch Nhạc mà thôi.
- Tiền bối khen nhầm, chỉ là nhiều mấy phần vận khí thôi.
Hơi hơi ôm quyền, Bạch Nhạc lần nữa mở miệng nói.
- Lúc đối mặt Càn Đế, ngươi đâu có khiêm nhường như thế.
Khoát khoát tay, lão giả tùy ý ngồi xuống một bên, nhẹ giọng mở miệng nói.
Ngồi xuống bên còn lại, Bạch Nhạc không tiếp tục thoại đề này.
- Nói xem, ngươi tới gặp lão phu là muốn làm gì?
Nhắc đến chính đề, trên mặt Bạch Nhạc nhiều thêm mấy phần nghiêm túc, chậm rãi mở miệng nói:
- Ta tới là muốn hợp tác cùng Tiên Du Kiếm Cung, để Ma tông đặt chân ở Lương châu.
- Bạch phủ chủ không phải đang nói đùa đấy chứ?
Nhìn vào Bạch Nhạc, không đợi lão giả lên tiếng, Khương Phàm đã trước một bước mở miệng nói:
- Đạo ma bất lưỡng lập, Bạch phủ chủ muốn để Ma tông xâm thực địa bàn Lương châu, còn muốn bản tông phối hợp? Chẳng lẽ khinh bản tông không người ư?
- Khương tông chủ hiểu lầm."
Lắc đầu, Bạch Nhạc bình tĩnh đáp nói:
- Đặt chân ở Lương châu chưa hẳn đã xâm thực địa bàn Lương châu... Nơi ta muốn nói đến là mặt tây Lương châu!
Nghe thế, chân mày Khương Phàm đột nhiên hơi nhảy, lập tức hiểu được ý của Bạch Nhạc.
Mặt tây Lương châu vốn nằm ngoài cửu châu, trước nay luôn bị xem là vùng man hoang, căn bản không được coi trọng.
Nếu Ma tông định chiếm giữ khu vực này, ngược lại không có mâu thuẫn gì với Tiên Du Kiếm Cung, tính là bằng với có được tiền đề cơ bản để đàm phán.
- Bên giường há dung người khác ngủ ngáy!
Lắc lắc đầu, Khương Phàm vẫn cự tuyệt nói:
- Thực lực Ma tông càng mạnh, uy hiếp đối với bổn tông lại càng lớn, để mặc cho Ma tông phát triển an toàn ở Lương châu, thế chẳng phải nuôi hổ gây họa? !
Cười lạnh một tiếng, Bạch Nhạc không mảy may lui nhường mà hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ đến lúc này, Khương tông chủ còn ôm lấy quan niệm đạo ma bất lưỡng lập?
- Trước đó Phật tông uy hiếp Thanh châu ta, Bạch mỗ cầu viện tam đại thiên tông nhưng không người để ý! Thế nên ta đành phải hợp tác với Phật tông, bây giờ, Bạch mỗ thành tâm mà đến, lại bị Khương tông chủ cự tuyệt... Chẳng lẽ, Khương tông chủ thật muốn khiến Bạch mỗ triệt để ngã về phía Phật tông?
Lời này vừa ra, mí mắt Khương Phàm lập tức khẽ nhảy, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc hỏi:
- Bạch phủ chủ nói lời này là có ý gì? Giờ chẳng phải ngươi đã ngã về phía Phật tông rồi sao?
- Chẳng qua là đây đó lợi dụng lẫn nhau mà thôi!
Bạch Nhạc bình tĩnh đáp nói:
- Ta mượn thế của Phật tông là để ứng phó Càn Đế, Phật tông cho ta mượn thế là vì muốn quay về, lấy Thanh châu của ta làm viên đá đặt chân! Lợi dụng lẫn nhau, song phương đều chưa nói tới tín nhiệm.
- Hôm nay, Phật tông có thể phản bội Càn Đế ngã về phía Thanh châu, sau này, nếu như Càn Đế đưa ra điều kiện đủ sức dụ hoặc, ai dám chắc Phật tông sẽ không ngã về phía Càn Đế?
Trong chuyện này, Bạch Nhạc nhìn rõ ràng hơn bất kỳ ai.
- Ta để Ma tông đặt chân ở Lương châu mà không phải di chuyển đến Thanh châu, chính là vì ngăn ngừa Phật tông trở mặt! Phen dụng ý này, chẳng lẽ Khương tông chủ thật không nhìn ra được?
- ...
Hít sâu một hơi khí lạnh, trong mắt Khương Phàm chớp động tinh mang.
Thẳng đến khắc này hắn mới thật sự hiểu được dụng ý của Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc đây là muốn dựa thế hai đầu!
Vô luận tam đại thiên tông hay Phật tông, thậm chí là cả Đại Càn Vương Triều, đến lúc cần thiết, hắn đều có thể tiêu tan hiềm khích lúc trước.
Bạch Nhạc vừa hợp tác với Phật tông, lại cũng vừa đề phòng Phật tông.
Nói hắn nhìn xa trông rộng cũng tốt, tâm cơ thâm trầm cũng được, song không thể phủ nhận Bạch Nhạc lợi hại.
Đạo môn không nhìn cách bàng quan đứng nhìn Phật tông trở về, đây mới là nguyên nhân khiến Bạch Nhạc tự tin dám đến tìm Tiên Du Kiếm Cung đàm phán.
- Bạch phủ chủ rốt cuộc là lập trường gì?
Trầm ngâm hồi lâu, lát sau Khương Phàm mới chậm rãi mở miệng nói:
- Phật tông, Ma tông, Đạo môn... Thậm chí là hoàng quyền, Bạch phủ chủ nơi nơi đều có tiếp xúc, nhưng trong lòng ngươi, đến cùng thiên hướng phương đó? Hoặc nói cách khác, đến cùng ngươi tưởng muốn cái gì?