Một lời thức tỉnh người trong mộng.
Có một số chuyện, không phải cường giả thần linh thì không biết được.
Nếu không nhờ Tuyệt Tiên điểm phá, sợ rằng hắn căn bản không cách nào hiểu rõ dụng ý của Càn Đế và Phật tông.
Thế cục thiên hạ, phạm vi thế lực gì đó, những điều này căn bản không phải chuyện mà cường giả thần linh quan tâm, cắt nhập từ điểm này, ngay từ vừa mới bắt đầu đã chứng tỏ Bạch Nhạc tìm sai phương hướng.
Đương nhiên, điều này cũng chẳng có gì là lạ, rốt cuộc, thực lực bản thân Bạch Nhạc vẫn còn quá yếu.
Chỉ có thể đứng ở đẳng cấp hiện tại để nhìn nhận vấn đề, tự nhiên rất khó hiểu được dụng ý của cường giả thần linh..
Đừng thấy hiện giờ Thanh châu nhân tài đông đúc, nhưng trên thực tế, trừ Nhiên Cổ Phật ra, căn bản không có bất kỳ cường giả thần linh nào nữa cả.
Ngươi không thể trông đợi vào Nhiên Cổ Phật đi chủ động nói cho ngươi chân tướng được, đúng không nào?
Đẳng cấp hạn chế nhãn giới và bố cục, đây vốn là đạo lý rất đơn giản.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, chuyến đi Tiên Du Kiếm Cung lần này, biết được chân tướng từ trong miệng Tuyệt Tiên, đây mới là điều quan trọng nhất.
Tuyệt Tiên đã định ra phương hướng, thương nghị tiếp sau đó với Khương Phàm đương nhiên sẽ không gặp bất cứ trắc trở nào.
Sau cùng, đôi bên quyết định.
Tiên Du Kiếm Cung và Thanh châu liên thủ, đương nhiên, loại liên thủ này tạm thời chỉ tính là trong âm thầm, cụ thể tiếp sau sẽ có người đi thương thảo với Khương Phàm.
Chuyện phân phối lợi ích cụ thể, Bạch Nhạc không quá để tâm.
Lại ngồi thêm một lát, Bạch Nhạc lần nữa hóa thành bộ dạng Giang Nhược Hư, trực tiếp rời khỏi Tiên Du Kiếm Cung.
….
Lúc chạy tới Điệp Chướng Sơn, bọn Dạ Nhận sớm đã đến.
Câu thông với ma tu ở Kỳ Phong Động không chút nào trắc trở, rốt cuộc, thanh danh Dạ Nhận cực lớn, hơn nữa lại cùng Bạch Nhạc trở về từ Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, sớm đã đánh lên lạc ấn Thanh châu, còn có cao thủ đi theo, thủ tín tự nhiên không khó.
Đương nhiên, những chuyện cụ thể, trước khi Bạch Nhạc tới thì không cách nào thảo luận được, chẳng qua, ăn uống đùa vui tự nhiên khó miễn.
Dạ Nhận đề ra muốn đi bí tàng không gian bái kiến Mặc Quân, song bị Phương Đỉnh ngăn lại.
Đối với hắn mà nói, càng ít người biết chân tướng sự tình càng tốt.
Huống hồ, hắn đúng thật không tư cách thay mặt Mặc Quân đi đáp ứng thỉnh cầu này.
- Gặp qua tông chủ!
Bạch Nhạc chạy tới, đám ma tu quanh đó lập tức đồng loạt khom lưng hành lễ.
Trận chiến với Càn Đế ở Thanh châu lần nữa khiến thanh danh Bạch Nhạc lên cao, đối với những ma tu này mà nói, Bạch Nhạc nghiễm nhiên đã trở thành người bọn hắn sùng bái nhất, danh vọng thậm chí sớm siêu việt Thông Thiên Ma Quân trước đây.
Rốt cuộc mặc dù Thông Thiên Ma Quân rất cường đại, song trước nay luôn độc lai độc vãng, căn bản không đáng đi liên thủ với ma tu khác.
Bằng không, ngày đó nếu suất lĩnh nguyên một đám ma tu lên Đạo Lăng sơn, kết quả khả năng đã khác.
Nhưng Bạch Nhạc lại bất đồng, trên thân Bạch Nhạc phảng phất trời sinh đã có một loại mị lực thủ lĩnh, khiến người không kìm được sản sinh tâm lý tin phục.
Huống hồ, Bạch Nhạc cũng thật không có tư tâm.
Hết thảy mọi chuyện làm ra bây giờ đều là vì ma đạo, vì thiên hạ, trước giờ luôn như thế, hỏi sao không khiến người tin phục?
- Chư vị không cần đa lễ.
Hơi hơi ôm quyền tính là hoàn lễ.
Hắn không tụ tập quá nhiều người, mà trước để Phương Đỉnh tìm một nơi động phủ, sau đó gọi tông chủ các tông môn cùng với Dạ Nhận tới để nói chuyện.
Tùy theo Ma tông kiến lập, thân phận trước đó đã thành sương khói, giờ ai nấy đều là trưởng lão Ma tông, thân phận giống nhau không phân cao thấp.
- Đàm phán với phía Tiên Du Kiếm Cung thế nào rồi?
Ngồi xuống, Dạ Nhận lên tiếng hỏi trước.
Chuyện Bạch Nhạc đi Tiên Du Kiếm Cung, những ma tu ở đây đều không biết, chẳng qua, nếu Bạch Nhạc đã an toàn trở về, tự nhiên không cần giấu giếm nữa.
- Rất tốt!
Gật gật đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Ta đã đạt thành liên minh với Khương tông chủ, sau này, Ma tông ta liền có thể đặt chân ở Lương châu! Đương nhiên, phương án của chúng ta không thay đổi, mục tiêu chủ yếu mà chúng ta nhắm đến vẫn là mặt tây Lương châu.
Điểm này sớm đã thương thảo qua, tự nhiên không người bất ngờ, rốt cuộc, không thể trông đợi Tiên Du Kiếm Cung chắp tay nhường ra lợi ích ở Lương châu, vậy không cần đàm phán làm gì, cứ trực tiếp khai chiến là xong.
Dù chỉ tụ tập trong phạm vị nhỏ, song Bạch Nhạc vẫn không có ý định nói ra chân tướng chuyện Càn Đế và Phật tông.
Thoáng trầm ngâm khoảnh khắc, lúc này Bạch Nhạc mới mở miệng nói:
- Sở dĩ muốn để Ma tông đặt chân ở chỗ này, đồng thời liên thủ với Tiên Du Kiếm Cung là bởi, ta không tin tưởng Phật tông, cũng tương tự như ta không tin tưởng Càn Đế vậy.
Nghe thế, trừ Dạ Nhận ra, trong lòng những người khác tại trường không khỏi đột nhiên hơi lạnh.
Trước đó ở Thanh châu, chính là Nhiên Cổ Phật ra tay hóa giải nguy cơ, Bạch Nhạc cũng hứa hẹn cho phép Phật tông truyền giáo ở Thanh châu, người trong thiên hạ đều cho rằng Bạch Nhạc và Phật tông đi cùng một chỗ, nhưng vừa mới qua đi vài ngày, Bạch Nhạc lại nói thẳng không tín nhiệm Phật tông.
Đương nhiên, thái độ đó cũng khiến bọn hắn có chút vui mừng.