Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2134 - Chương 2133: Từng Thiếu Ngươi Một Ân Tình

Chương 2133: Từng thiếu ngươi một ân tình Chương 2133: Từng thiếu ngươi một ân tình

Rốt cuộc, Bạch Nhạc có thể thẳng thắn nói ra điều này, liền đủ để chứng minh, ở trong lòng Bạch Nhạc, Ma tông mới là người nhà, điểm này vô cùng quan trọng.

- Tông chủ yên tâm, đám lừa ngốc Phật tông không chỉ Đạo môn không ưa, chúng ta cũng ngứa mắt! Trước đó, chúng ta rất sợ xung đột với Phật tông, làm hư mất đại sự của tông chủ, giờ nghe được lời này, chúng ta liền yên tâm.

Phương Đỉnh suất tiên mở miệng nói.

Khoát khoát tay, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:

- Trước mắt, chúng ta còn cần phải mượn thế của Phật tông, cho nên tạm thời đừng nên phát sinh tranh chấp với Phật tông, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta không chọn để Ma tông dời đến Thanh châu, mà cắm rễ ở chỗ này.

- Chúng ta muốn mượn lực lượng Phật tông, song đồng thời cũng phải đề phòng bọn hắn.

Liếc mắt nhìn Dạ Nhận, Bạch Nhạc nói tiếp:

- Dạ Nhận, Dạ huynh mọi người đều đã gặp! Thực lực của hắn, mọi người chắc cũng rõ ràng, lần này ta mời Dạ huynh qua đây, chính là muốn để hắn tổng lĩnh sự vụ Lương châu! Ta không tiện ở lâu tại Lương châu, chuyện tiếp sau liền do Dạ huynh phụ trách, còn mong chư vị phối hợp.

- Tông chủ yên tâm, bọn ta tự nhiên nghe theo Dạ huynh điều khiển!

Khoan nói Bạch Nhạc đã công khai tỏ ý, dù chỉ bằng thực lực và thân phận Dạ Nhận, bọn hắn cũng sẽ không chống đối.

Một vị sát thủ đỉnh cấp, ai đầu bị nước vào mới không việc gì đi đối nghịch.

- Vậy liền đa tạ chư vị.

Hơi hơi ôm quyền, Dạ Nhận cũng cùng theo mở miệng nói.

Sau một phen khách khí, chúng nhân dồn dập tán đi, chỉ còn lại ba người Bạch Nhạc và Dạ Nhận, Phương Đỉnh.

- Bạch Nhạc, phía Mặc Quân tiền bối, đến cùng là chuyện gì?

Trước đó Phương Đỉnh cự tuyệt hắn tiến vào bí tàng không gian, Dạ Nhận liền ngửi được một tia bất thường, giờ không còn người ngoài liền trực tiếp mở miệng hỏi.

Liếc mắt nhìn Phương Đỉnh, Bạch Nhạc lắc đầu:

- Dạ huynh là người nhà, không cần phải giấu hắn! Mặc Quân tiền bối bất đồng với những người khác, căn bản không muốn đi ra từ trong bí tàng không gian, cũng sẽ không che chở người Ma tông chúng ta ... Chuyện này, tạm thời chưa thể công khai, rốt cuộc, có một vị cường giả thần linh như thế tọa trấn mới khiến người khác yên tâm ở lại Lương châu.

Tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, giờ Dạ Nhận mới hiểu được, tại sao Bạch Nhạc thà hợp tác với Phật tông cũng không muốn mời vị Mặc Quân này ra tay đối phó Càn Đế, nào phải không muốn, mà là căn bản không mời nổi.

Đã không có con đường lui này, trong chuyện hợp tác với Tiên Du Kiếm Cung tự nhiên cũng phải làm ra nhượng bộ tương ứng.

- Ta tưởng muốn đi gặp Mặc Quân thêm một lần nữa.

Thoáng chút trầm ngâm, Bạch Nhạc nhẹ giọng mở miệng nói.

Lần này đến Điệp Chướng Sơn, trừ an bài chuyện Ma tông ra, một nhân tố lớn khác chính là Bạch Nhạc muốn gặp lại Mặc Quân, đặc biệt là sau lần gặp Tuyệt Tiên, ý niệm này càng thêm phần cường liệt.

Hơi ngớ, Phương Đỉnh khó hiểu nhìn Bạch Nhạc.

Muốn đi gặp Mặc Quân, Bạch Nhạc tự mình đi là được rồi, cần gì phải hỏi ý kiến bọn hắn.

- Ý tông chủ là?

- Các ngươi cũng đi với ta.

Trầm tư một lúc, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp:

- Ta muốn thử thuyết phục Mặc Quân tiền bối đáp ứng, đến khi gặp tình huống vạn bất đắc dĩ, chúng nhân có thể tiến vào trong bí tàng không gian để tị nạn.

Trông đợi Mặc Quân hiện thân đi bảo hộ người Ma tông hiển nhiên là điều không hiện thực, nhưng nếu một khi gặp chuyện, tạm thời tiến vào trong đó tị nạn, lại chưa hẳn là điều không thể.

Nghe vậy, trên mặt Phương Đỉnh lập tức lộ ra vẻ kích động.

Trước đó hắn cũng từng muốn thử giao lưu với Mặc Quân, đáng tiếc Mặc Quân căn bản không để ý hắn, giờ Bạch Nhạc chịu đứng ra nói chuyện, vậy tự nhiên tốt nhất.

Nếu có thể khiến Mặc Quân đáp ứng, vậy liền bằng với có được một con đường lui để giữ mạng!

Trong lòng làm ra quyết định, Bạch Nhạc lập tức dẫn theo hai người Phương Đỉnh và Dạ Nhận lần nữa tiến vào trong bí tàng.

Chỉ là tuyệt nhiên bất đồng với lần tiến vào trước đây, giờ trong bí tàng không gian chỗ này đã chỉ còn lại một ngọn núi cực lớn, xa xa nhìn lại hệt như pho tượng khổng lồ, có điều dung mạo có vẻ rất mơ hồ, không cách nào nhận ra đến cùng là ai.

- Bạch Nhạc bái kiến Mặc Quân tiền bối!

Đứng giữa hư không, Bạch Nhạc hướng về phía xa xa cúi đầu, khom lưng hành lễ nói.

Chừng mười nhịp thở sau, tiếng nói trầm thấp của Mặc Quân mới chậm rãi vang lên.

- Ngươi đổi ý rồi?

Đổi ý ở đây tự nhiên là chỉ Bạch Nhạc tiến vào để tránh né! Mặc Quân đã từng đáp ứng, chỉ cần Bạch Nhạc bế quan ở chỗ này trăm năm, hắn đảm bảo Bạch Nhạc sẽ bước đến Thần Linh Cảnh.

- Không!

Cười khổ một tiếng, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp nói:

- Tiểu tử có quá nhiều vướng bận, không cách nào bế quan trăm năm ở chỗ này! Lần này đến là có chuyện muốn thương lượng với tiền bối.

- Ngươi muốn che chở những người này?

Mặc Quân trầm giọng hỏi.

- Không dám mong cầu xa xôi, chỉ hi vọng, đến lúc vạn bất đắc dĩ, tiền bối có thể đáp ứng để bọn hắn trốn vào bí tàng không gian.

Không chút dong dài, Bạch Nhạc trực tiếp mở miệng nói.

Trầm mặc khoảnh khắc, lát sau Mặc Quân mới nói:

- Có thể, nhưng chỉ giới hạn một lần.

- Đủ rồi!

Trên mặt lộ ra hỉ sắc, Bạch Nhạc lập tức đáp nói.

Bình Luận (0)
Comment