Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2146 - Chương 2145: Vận Mệnh Như Là Gông Xiềng

Chương 2145: Vận mệnh như là gông xiềng Chương 2145: Vận mệnh như là gông xiềng

Chẳng những hoàn cảnh ưu mỹ, hơn nữa còn có rất nhiều hạ nhân, ai nấy đều là tuấn nam mỹ nữ, thậm chí còn trực tiếp biểu thị, vô luận Bạch Nhạc có bất kỳ nhu cầu nào đều có thể thỏa mãn.

Cảnh này khiến Bạch Nhạc nhất thời nghẹn họng.

Được rồi, trước đó chỉ đồn thổi hắn háo sắc, giờ đến cả nam sắc đều được chuẩn bị sẵn, đây là muốn làm cái gì?

Đương nhiên, trên thực tế, thế này không tính ưu đãi đặc biệt.

Rốt cuộc, khoan nhắc đến lai lịch của Bạch Nhạc, chỉ bằng bản thân hắn vốn là cường giả bán thần liền đáng nên được đến đãi ngộ như thế.

Thử câu thông với đám hạ nhân trong phủ đệ này một phen, Bạch Nhạc mới phát hiện, ở chỗ này, người thường căn bản chẳng có chút địa vị nào cả.

Người thường phổ biến chỉ có thể sống đến ba mươi tuổi, đồng nghĩa với, mười một mười hai tuổi liền nhất định phải kết hôn sinh con, bằng không không kịp đợi đứa trẻ lớn lên, cha mẹ liền đã qua đời.

Then chốt nhất là, người ở đây đã quen với cuộc sống như thế... Bọn hắn thậm chí không biết, người đáng nên sống được bao lâu, cũng không biết, thế giới bên ngoài sẽ là thế nào.

Chỉ có tu hành giả mới có thể được đến địa vị!

Nhưng thọ mệnh dừng ở ba mươi liền bằng với, nhất định phải là loại thiên phú phi thường xuất sắc mới có thể kịp thời đột phá Tinh Cung, có được thọ mệnh càng lâu!

Bởi vì chỉ khi đột phá đến Tinh Hải Cảnh mới sẽ được đến thọ mệnh trăm năm, chỉ có bước đến Hóa Hư mới đủ tư cách trở thành cao tầng chân chính của hải tộc, biết được chân tướng.

Còn người thường, gần gần chỉ là công cụ phục vụ cao tầng thôi.

Đứng trước cửa sổ, trong mắt Bạch Nhạc chớp qua một mạt thâm thúy, như thể muốn nhìn thấu trọn cả tòa thành dưới đáy biển này vậy.

...

- Ngu xuẩn! Ngu xuẩn cực kỳ!

Trong cung điện, Lý Lân đứng trước mặt Đại Tế Tư, thần tình tức tối hồi bẩm nói:

- Đứa ngu tới từ bên ngoài này không ngờ lại tính thử ly gián quan hệ giữa ta và Đại Tế Tư! Chỉ bằng điểm này, hắn đáng nên chết!

Bình tĩnh nhìn vào Lý Lân, Đại Tế Tư lại có vẻ cực hờ hững.

- Ngu xuẩn ư? Sợ là chưa hẳn.

Cười lạnh một tiếng, Đại Tế Tư không đáng nói:

- Hắn dù có ngu xuẩn đến mấy cũng sẽ không khiêu khích trần trụi như thế! Mới đến, chỉ qua một lần gặp mặt liền dám phán đoán ngươi nghi kỵ ta? Làm sao có thể! Hắn chẳng qua đang thử thăm dò thái độ của ta thôi.

Mặc dù cường giả thần lịnh nơi đây so với những tồn tại sống qua vạn năm ở bên ngoài thì vẫn có được chênh lệch rất lớn, nhưng cũng không phải ai đều có thể tùy tiện nắn bóp.

Nếu ngay cả điểm này đều không nhìn ra, vậy mới thực sự là đáng chết.

Ngược lại là Lý Lân, bởi vì một mực sống trong hoàn cảnh này, hơn nữa tuổi tác cũng không lớn lắm, nên có vẻ tương đối non nớt, tình tự cũng dễ dàng bị Bạch Nhạc điều động.

Trong lòng thoáng có chút sợ hãi, Lý Lân ngập ngừng hỏi:

- Ý Đại Tế Tư là... Hắn biết ta sẽ bẩm báo lại cho ngài?

- Đương nhiên!

Khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, Đại Tế Tư khẳng định đáp nói:

- Đáng tiếc... Rốt cục vẫn quá trẻ, căn bản không giữ cMHPKVṱ bình tĩnh! Nếu hắn có thể an tâm chờ thêm mấy năm mới chậm rãi thăm dò tin tức, không chừng thật có khả năng nhìn ra sơ hở.

- Nhưng giờ... Hắn đã bước vào tử lộ!

Trong mắt chớp động sát cơ khủng bố, Đại Tế Tư lành lạnh mở miệng nói:

- Hắn chỉ là công cục giúp chúng ta phá giải trớ chú mà thôi ... Công cụ, không có quyền lựa chọn!

- Nhìn chằm chằm hắn! Ta muốn biết rõ ràng, hắn rốt cuộc tu hành công pháp gì, lại làm sao có thể hóa giải được lực lượng trớ chú!

- Vâng!

..... .

- Ai đang nói dối?

Hai tay chắp sau lưng, Bạch Nhạc nhẹ giọng lẩm bẩm.

Bắt đầu từ lúc bước vào đây, từng chuyện hắn gặp, từng câu đối thoại với Đại Tế Tư, thậm chí là với Lý Lân đều phù hiện trong đầu, để Bạch Nhạc không ngừng thôi diễn ra đủ các loại khả năng!

Bản thân Bạch Nhạc vốn là người thông tuệ, đoạn thời gian tiếp xúc với Giang Nhược Hư trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới cũng khiến Bạch Nhạc học được rất nhiều.

Quan trọng hơn hết là... Từ rất sớm Bạch Nhạc đã có thói quen bảo trì cảm giác nguy cơ, không dễ tin tin tưởng bất cứ kẻ nào.

Đưa mắt khắp toàn thiên hạ, trên thực tế, người Bạch Nhạc thực sự có thể tín nhiệm không chút bảo lưu, chẳng qua chỉ lác đác mấy người như là Vân Mộng Chân, Bạch Cốt phu nhân, Bạch Thanh Nhã, Tô Nhan mà thôi!

Ngay cả Bất Tử Thanh Vương và Dạ Nhận, trong lòng Bạch Nhạc vẫn có điều bảo lưu.

Đối với người tiếp xúc lâu rồi còn như thế, càng đừng nói tới người ngoài.

Vị Đại Tế Tư kia nói rất thảm, nhưng mà, Bạch Nhạc vẫn từ trong đó nghe ra được một vài manh mối.

Tỷ như... Nguồn gốc của trớ chú!

Đối phương ấp a ấp úng, lập lờ cho qua, nhưng đó hiển nhiên là điều không thể!

Chuyện lớn như vậy, dù vị Đại Tế Tư kia thật chỉ có không đến nghìn năm thọ mệnh, bí mật hạch tâm như thế tất cũng đời đời tương truyền, cái gì mà căn cứ phỏng đoán, hoàn toàn là đang nói dóc.

Đối phương muốn hắn phá giải trớ chú, nhưng ngay cả chân tướng đều không chịu nói cho hắn biết, trong này làm sao có thể không có vấn đề?

Còn về Lý Lân!

Bình Luận (0)
Comment