Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2147 - Chương 2146: Chạm Vào Mặt Tối

Chương 2146: Chạm vào mặt tối Chương 2146: Chạm vào mặt tối

Bạch Nhạc tự nhiên cũng rõ ràng, đây hẳn là tai mắt Đại Tế Tư cài cắm bên người mình.

Nhưng mà, Bạch Nhạc vẫn không chút kiêng dè mở miệng thăm dò, chẳng hề để ý đối phương liệu có phát hiện địch ý và hoài nghi của mình không.

Đấy tự nhiên không phải ngu xuẩn hay là non nớt không giữ được bình tĩnh.

Mà là bởi, Bạch Nhạc rất xác định, vô luận giờ mình có làm ra chuyện gì, đối phương tuyệt đối đều sẽ không xuống tay.

Muốn bức hỏi bí mật từ một vị bán thần tuyệt đối là chuyện vô cùng trắc trở.

Bằng không, sợ rằng đối phương căn bản sẽ không nói nhảm mà đã trực tiếp sưu hồn.

Hắn chẳng qua chỉ một thân một mình, một cái mạng, trong khi đối phương lại là cường giả thần linh, hơn nữa còn liên quan đến vận mệnh toàn lúc!

Lúc thế này, đối phương thua không nổi!

Chỉ bằng điểm này, Bạch Nhạc dám chắc, đối phương nhất định sẽ không tùy tiện xuống tay với mình.

Mà cái lúc này... Một người tâm cơ thâm trầm, tự nhiên sẽ mang đến uy hiếp càng lớn hơn một người nông cạn non nớt.

Cho nên, phương thức an toàn nhất chính là đắp nặn bản thân thành một kẻ ngây thơ non nớt, lại lòng đầy tinh thần trọng nghĩa.

Chỉ cần tư duy đối phương bị hạn chế ở hình tượng này, ngày sau tưởng muốn ứng phó sẽ dễ dàng nhiều.

Đương nhiên, vô luận thế nào, giờ đây Bạch Nhạc đúng thật không khỏi sinh ra cảm giác mệt mỏi.

Mặc dù trước đó hắn đã biết, chuyến này tất gian nan vạn phần, phong hiểm thậm chí tuyệt đối sẽ không nhỏ hơn so với lúc ở trong Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, nhưng mà, đến khi thực sự cảm nhận được nguy cơ, Bạch Nhạc vẫn bất giác cảm thấy mệt mỏi vô lực.

Muốn bước đến Thần Linh Cảnh, hơn nữa còn là trong thời gian ngắn bước đến Thần Linh Cảnh, cũng chỉ có thể dùng mạng đi liều!

Hắn không có quyền lựa chọn, tựa như vị Đại Tế Tư kia cũng không có quyền lựa chọn vậy.

Vận mệnh... Tựa như gông xiềng trói buộc tay chân!

Muốn đánh vỡ gông xiềng, nhất định phải có dũng khí liều mạng.

Thời gian dần trôi.

Chớp mắt đã nửa tháng đi qua.

Trong thời gian nửa tháng này, Bạch Nhạc căn bản không bước chân ra cửa, hoàn toàn nhốt mình ở trong phòng, thậm chí ngay cả hạ nhân đưa cơm mỗi ngày đều bị hắn thô bạo đuổi ra ngoài.

Thông qua hạ nhân trong phủ, rất nhanh tin tức liền truyền tới trong tai Đại Tế Tư.

Căn bản không cần đoán, Đại Tế Tư lập tức rõ ràng, Bạch Nhạc tất đang tính thử hóa giải lực lượng trớ chú.

Trên thực tế, đây cũng là điều nàng mong chờ.

Công pháp Bạch Nhạc tu hành cực kỳ đặc thù, không ngờ lại có thể ức chế lực lượng trớ chú xâm thực, điều này khiến nàng nhìn thấy hy vọng, chỉ là còn thiếu một chút!

Nàng cần phải xác định, Bạch Nhạc thật có thể duy trì loại trạng thái không bị lực lượng trớ chú xâm thực kia.

Chỉ cần Bạch Nhạc có thể duy trì loại trạng thái kia trong thời gian dài, như vậy một khi nàng bức hỏi công pháp, nhất định liền cũng có thể ức chế chính mình già yếu!

Có lẽ không cách nào thực sự phá giải trớ chú, giúp tộc bọn hắn thoát khốn mà ra, nhưng chí ít có hi vọng để bản thân nàng trốn ra được!

Lui một vạn bước mà nói, dù vẫn không trốn ra được, chỉ cần có thể không khiến bản thân tiếp tục già yếu, như là cường giả thần linh bình thường, vĩnh viễn sống tiếp, vậy liền cũng đủ rồi!

...

- Bạch huynh đệ!

Đứng ở ngoài phòng Bạch Nhạc, Lý Lân nhẹ giọng mở miệng nói.

- Là Lý huynh à?

Giọng Bạch Nhạc vang lên từ trong phòng, ngữ khí lộ ra vài phần mệt mỏi rã rời:

- Xin lỗi, mấy ngày nay trạng thái ta không được tốt cho lắm, ngày khác lại tới bồi tội với Lý huynh.

- Bạch huynh cần gì phải xa lạ như thế! Người tới là khách, có gì không thích ứng, không ngại nói ra, mọi người cùng nhau nghĩ cách.

Trong lúc nói chuyện, Lý Lân đã không chút khách khí, trực tiếp vươn tay đẩy ra cửa phòng.

Ngước mắt nhìn lên, sắc mặt Bạch Nhạc có chút khó coi.

Hơi ngớ, đợi khi thấy được rõ ràng bộ dạng Bạch Nhạc, trong lòng Lý Lân không khỏi hơi nhảy:

- Bạch huynh sao thế?

Hoàn toàn khác với nửa tháng trước, giờ đây trên mặt Bạch Nhạc cũng đã mọc ra mang cá.

Dù hai chân vẫn bình thường, nhưng khí tức lại có vẻ hỗn loạn đi nhiều.

Chẳng lẽ thật không cách nào chống lại lực lượng trớ chú xâm thực ư?

Trong lòng Lý Lân không khỏi dâng lên cảm giác đáng tiếc.

Trước đó Đại Tế Tư đã lộ ra sát cơ, chỉ cần xác định công pháp của Bạch Nhạc hữu hiệu liền sẽ đối xuống tay.

Nhưng giờ xem ra, hiệu quả công pháp của đối phương thực sự chỉ có hạn.

Đương nhiên, không quản trong lòng nghĩ thế nào, Lý Lân đều sẽ không biểu lộ ra.

- Bạch huynh không cần khổ não, lực lượng trớ chú quá mức cường đại, ngươi có thể cầm cự trong thời gian dài như vậy đã rất khó được... Thế này cũng có thể khiến ngươi không đến nỗi quá khổ sở, dần dần rồi sẽ quen thôi.

Đây rõ ràng là lời an ủi, nhưng nghe vào tai lại khiến Bạch Nhạc càng thêm bực bội.

Sắc mặt có chút khó chịu, Bạch Nhạc trầm giọng nói:

- Ta đã tìm được một ít ý tưởng ... Không bao lâu nữa, ta nhất định có thể hóa giải lực lượng trớ chú chết tiệt này.

- Đương nhiên, Bạch huynh là người được Côn dẫn đến, vô luận là ta hay Đại Tế Tư, tự nhiên đều một mực tin tưởng Bạch huynh.

Bình Luận (0)
Comment