Gật gật đầu, Lý Lân nói tiếp:
- Ta nghe nói, Bạch huynh đã mấy ngày chưa ăn qua thứ gì! Hôm nay nếu đã đến, vậy để ta mời Bạch huynh một bữa! Ta nhớ Bạch huynh nói thích rượu ngon, đặc ý cầu được một ít từ chỗ Đại Tế Tư, hôm nay chúng ta không say không nghỉ.
Thịnh tình không thể chối từ, Bạch Nhạc đành phải cùng theo Lý Lân rời phòng.
Rượu đúng là rượu ngon, hai người đều không hóa giải tửu lực, chẳng mấy chốc Bạch Nhạc đã trầm trầm ngủ say.
Trong mơ, Bạch Nhạc không cách nào duy trì công pháp vận hành, hai chân theo đó dần dần biến đổi, hóa thành đuôi cá!
Từ nay, Bạch Nhạc đã không có bất kỳ khác biệt gì so với người ở đây.
Trong mắt chớp động hàn ý, Lý Lân đẩy cửa đi ra.
.....
- Quả nhiên vẫn là đánh giá hắn quá cao.
Được đến Lý Lân bẩm báo, trên mặt Đại Tế Tư lộ ra mấy phần vẻ thất vọng.
Tin tức thu được từ chỗ Lý Lân đủ khiến nàng suy đoán ra chân tướng.
Công pháp Bạch Nhạc tu hành quả thật có chút đặc thù, có thể tạm thời chống đỡ lực lượng trớ chú, song lại cần một mực vận hành không ngừng mới có thể phát huy hiệu quả.
Nhưng người rốt cục không phải máy móc, sẽ có lúc mệt mỏi rã rời!
Thế nên, khi Bạch Nhạc không cách nào duy trì vận hành công pháp không ngừng nghỉ trong thời gian dài liền cũng sẽ bị lực lượng trớ chú xâm thực.
Như thế, sức dụ hoặc của công pháp này đối với nàng tự nhiên cũng giảm đi.
- Tiếp tục nhìn chằm chằm hắn, tạm thời không cần phải có động tác gì... Chẳng phải hắn nói có cách để hóa giải lực lượng trớ chú ư? Cho hắn cơ hội!
- Vâng!
..... .
Bên này Lý Lân vừa đi báo cáo cho Đại Tế Tư, Bạch Nhạc cũng được người đưa về gian phòng.
Đợi hạ nhân đi rồi, Bạch Nhạc lập tức tỉnh lại, khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng.
Thông Thiên Đạo Thể cường đại cỡ nào, giờ đây dù Bạch Nhạc không chủ động dùng lực lượng đi hóa giải thì cũng tuyệt đối không khả năng say ngã.
Trên thực tế, còn không chỉ như vậy!
Qua nhiều năm không ngừng tu hành, Thông Thiên Ma Công sớm đã vô cùng quen thuộc, căn bản không cần tiêu tốn tâm tư, Thông Thiên Ma Công đều có thể tự hành vận chuyển!
Dù không cách nào triệt để ngăn cản lực lượng trớ chú xâm thực, nhưng nếu nói Bạch Nhạc chống đỡ không nổi, đấy căn bản là điều không tồn tại.
Tâm niệm khẽ động, hai chân đã hóa thành đuôi cá và mang cá bên gò má trước đó bỗng chợt tiêu biến.
- Thiên Cơ!
Chỉ một nhịp thở, Bạch Nhạc trực tiếp dùng huyễn thuật bao phủ toàn thân, hóa thành bộ dạng ngư nhân, nhưng thế vẫn chưa hết.
Thoáng chốc, Bạch Nhạc đã lần nữa khôi phục trạng thái bình thường.
Chỉ là, đây không phải chân thực, mà dùng huyễn thuật lần nữa biến hóa đi ra!
Cảm giác hệt như trên người mặc thêm một lớp quần áo vậy!
Giờ đây, cảm giác Bạch Nhạc mang đến cho người hệt như một ít cao thủ lợi hại ở đây, cố ý dùng huyễn thuật biến ảo thành bộ dạng người thường.
Sáng sớm hôm sau, Bạch Nhạc dùng bộ dạng đó đi ra cửa.
Một mặc là để quen thuộc tòa thành dưới đáy biển này, mặt khác cũng là để tìm kiếm chỗ dị thường, nỗ lực tìm ra đầu nguồn lực lượng trớ chú.
Ở chỗ này, không bí mật gì có thể giấu qua được Đại Tế Tư.
Rất nhanh, tin tức bên phía Bạch Nhạc lần nữa truyền tới trong tai Đại Tế Tư.
Chỉ là lần này Đại Tế Tư lại không làm ra bất kỳ phản ứng nào.
Thời gian cứ thế yên ắng trôi đi.
Chớp mắt, Bạch Nhạc đã tới đây chừng nửa năm.
Trong thời gian đó, Bạch Nhạc cũng đã triệt để quen thuộc tòa thành thị này.
Hơn nữa, trừ Lý Lân ra, hắn còn làm quen được với không ít người.
Chỉ là, sau khi quen thuộc, Bạch Nhạc mới thực sự thấy được mặt tối trong tòa thành này.
Đằng sau mặt ngoài phồn vinh, lại cất dấu vô số hiện thực dơ bẩn và máu tanh.
Nơi đây là một tòa thành thị thuộc về tu hành giả cấp cao!
Còn những người bình thường, thậm chí là cả tu hành giả cấp thấp, căn bản không có bất kỳ nhân quyền nào!
Bọn hắn chỉ là công cụ cho những tu hành giả cấp cao mà thôi!
Từ sinh ra đến lúc chết đi, cuộc sống tràn ngập bi thảm và vô vọng.
Không chút khoa trương mà nói, người ở đây, nếu lúc vừa sinh ra không trắc thí ra được thiên phú kinh người, vậy liền chú định một đời bi kịch.
Nơi đây hoàn toàn khác hẳn với những gì Bạch Nhạc thấy được khi vừa mới đến.
- Xem ra... Đã đến lúc chạm vào mặt tối ở chỗ này rồi!
…
- Bạch Nhạc, ngươi tưởng muốn làm gì? !
Thần tình giận dữ nhìn Bạch Nhạc, Chu Thì Mậu chỉ vào Bạch Nhạc lớn tiếng quát hỏi.
Chu Thì Mậu là cường giả bán thần mà Bạch Nhạc mới quen trong mấy ngày gần đây.
Mới đầu, bọn hắn ở chung vô cùng dung hợp, rốt cuộc, Bạch Nhạc gặp qua Đại Tế Tư, lại thân quen với Lý Lân.
Chu Thì Mậu lấy quy cách tối cao chiêu đãi Bạch Nhạc, vô luận tiệc rượu hay mỹ nhân đều là đỉnh cấp nhất.
Mỹ nhân được cầm ra để chiêu đãi Bạch Nhạc thậm chí không phải người thường, mà là nữ tu đã tu hành đến Tinh Hải Cảnh.
Vì tiêu khiển, Chu Thì Mậu để cho nữ tu kia cởi áo nhảy múa góp vui ngay trước mặt chúng nhân.
Nhưng ai mà ngờ, hắn mang ý tốt chiêu đãi, Bạch Nhạc lại đột nhiên trở mặt.
- Ta muốn làm gì? Ta lại muốn hỏi xem xem, các ngươi muốn làm gì?