Hắn đúng thật vô cùng bất mãn với Bạch Nhạc, song hắn cũng hiểu, có thể khiến cho Đại Tế Tư làm ra quyết định như thế, Bạch Nhạc đã không phải là đối tượng mà hắn động đến được.
- Người đâu!
Trầm giọng mở miệng, lập tức liền có hạ nhân vội vã chạy tới.
Lý Lân nhẹ giọng nói:
- Quét dọn sạch sẽ chỗ này, Đại Tế Tư không thích mùi máu tanh.
- Đại Tế Tư chờ ngươi ở bên trong.
Nói xong, Lý Lân bước nhanh ra ngoài.
Chu Thì Mậu đã bị Bạch Nhạc giết, kéo theo đó còn giết ba vị cường giả bán thần, chừng ấy đủ để cuộn lên sóng gió ngất trời trong Thâm Hải Chi Thành!
Hơn nữa, rất nhanh còn sẽ có càng nhiều người bị liên lụy.
Đáng được ăn mừng chính là, hắn may mắn trốn qua được kiếp này.
Hít sâu một hơi, Bạch Nhạc không nói gì thêm, đẩy ra cửa điện, chậm rãi đi vào.
Đại giá cho lần giết người này là hắn không còn thời gian dư thừa nữa.
Trước khi hóa giải trớ chú, sợ rằng sẽ không có cơ hội rời khỏi chỗ này nửa bước.
Cái chết của bọn Chu Thì Mậu đồng nghĩa với, bộ mặt hắc ám ở Thâm Hải Chi Thành theo đó bị đánh nát.
Nhưng mà, với hắn mà nói... Nguy hiểm thực sự, giờ chỉ mới bắt đầu.
... .. .
- Đại Tế Tư!
Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc liếc mắt thấy được Thâm Hải Tế Tư ngồi trên vương tọa.
Vô luận vừa nãy bên ngoài ầm ĩ thế nào, vị Thâm Hải Tế Tư này thậm chí đều không có ý mở mắt.
- Bắt đầu đi.
Tựa hồ vừa mới chợt tỉnh, Thâm Hải Tế Tư chậm rãi giơ tay lên, tức thì, trọn cả đại điện phảng phất bị một tầng quang mạc vô hình bao phủ, cách tuyệt khí tức nơi đây với bên ngoài.
Cùng lúc, trên thân Thâm Hải Tế Tư đột nhiên lộ ra một cỗ lực lượng trớ chú khủng bố, tứ ngược khắp bốn phía đại điện.
So với lực lượng trớ chú trong tình huống bình thường, giờ đây lực lượng trớ chú chí ít đã đề thăng gấp trăm lần!
Mặc dù trong lòng Bạch Nhạc sớm đã có tâm lý chuẩn bị nhất định, song vẫn bị dọa cho nhảy dựng.
- Mở!
Chỉ tích tắc, Bạch Nhạc bị bức phải trực tiếp triển khai Bán Thần Lĩnh Vực, toàn lực vận chuyển Thông Thiên Ma Công, thôn phệ những lực lượng trớ chú kia!
Nháy mắt, toàn thân Bạch Nhạc đã bị khói đen che phủ, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, hiển nhiên đang sa vào trong thống khổ cùng cực.
Muốn hóa giải lực lượng trớ chú há là chuyện dễ dàng.
Từ giờ khắc này, gần như mỗi giây mỗi phút Bạch Nhạc đều phải đắm chìm trong cảm giác thống khổ kia.
Giết chết đám người Chu Thì Mậu, thậm chí còn yêu cầu Thâm Hải Tế Tư tiến một bước thanh trừ những người kia, điều kiện như vậy mà đối phương cũng chịu đáp ứng, cái giá phải trả tự nhiên không nhỏ!
Lực lượng trớ chú mà những người này vốn nên phải nhận, giờ đây một cách tự nhiên được chuyển gả đến trên thân Bạch Nhạc.
Thâm Hải Tế Tư nắm bắt một cách hoàn mỹ đối với trạng thái của Bạch Nhạc, vĩnh viễn sẽ khống chế lực lượng trớ chú ở mức cực hạn mà Bạch Nhạc có thể chịu đựng, thẳng đến khi Bạch Nhạc triệt để chịu hết nổi mới sẽ tạm thời đình chỉ!
Như vậy liền có thể để cho Bạch Nhạc lấy tốc độ nhanh nhất, trợ giúp nàng hóa giải lực lượng trớ chú.
Còn đại giá, gần gần chỉ là Bạch Nhạc phải gánh chịu càng nhiều thống khổ mà thôi.
Ai sẽ để ý?
... ... ...
Chu phủ!
Lý Lân chậm rãi bước vào trong, theo sau là một đội vệ binh!
Trong phủ hiện nay sớm đã hỗn loạn vô cùng.
Bạch Nhạc đi rồi, có một vài người tính thử công kích Băng Hàm nhằm khống chế đối phương để uy hiếp Bạch Nhạc, không ngờ lại đều bị Băng Hàm chém giết!
Đặt biệt là đa phần những người công kích nàng đều là bọn đã từng vũ nhục qua nàng, điều này càng khiến phẫn nộ trong lòng Băng Hàm bạo tăng.
Một hơi chém giết hơn mười người, phẫn uấn trong lòng bấy lâu cuối cùng cũng được tuyên tiết.
Đương nhiên, trường giết chóc này cũng trực tiếp dẫn đến khắp toàn Chu phủ không còn bất cứ tiếng nói phản đối nào.
Chính trong tình cảnh đó, Lý Lân bước vào trong phủ.
Lập tức liền có không ít người vốn có quen biết với Lý Lân chạy đến nghênh đón, nỗ lực cáo trạng.
Đáng tiếc, thứ đón chờ bọn hắn lại là mũi đao băng lãnh!
So với Băng Hàm, Lý Lân ra tay càng thêm tàn nhẫn, cũng càng triệt để.
- Phụng lệnh Đại Tế Tư, thanh trừ dư nghiệt Chu Thì Mậu ... Kẻ nào dám phản kháng, giết không tha!
Tiếng nói lạnh như băng chậm rãi vang lên, triệt để đánh nát tia huyễn tượng sau cùng trong lòng những người còn lại!
Muốn giết bọn hắn không phải là Bạch Nhạc, mà là Đại Tế Tư, đây mới thực sự là điều đáng sợ nhất.
- Lý ... Đại nhân, công tử đâu?
Băng Hàm thấy Lý Lân, trong mắt có chút sợ hãi, song vẫn cắn răng bước đến hành lễ hỏi dò.
- Bạch Nhạc được đến Đại Tế Tư xem trọng, kể từ hôm nay sẽ bế quan tu hành trong hành cung Đại Tế Tư, ngươi không cần phải nhọc lòng.
Quét mắt liếc nhìn Băng Hàm, Lý Lân nhàn nhạt mở miệng nói.
- Vận khí ngươi rất tốt ... Chẳng qua, ngươi nên hi vọng hắn có thể kiên trì được đến sau cùng.
Lưu lại một câu ý vị sâu xa, Lý Lân bước nhanh rời đi!
Trường thanh trừ này do hắn chủ trì, đồng nghĩa với, hắn sẽ chặt đứt hết thảy manh mối có thể liên lụy đến mình.
Còn về phải giết bao nhiêu người... Hắn không quan tâm!
…