Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2224 - Chương 2224: Không Có Lựa Chọn Khác

Chương 2224: Không có lựa chọn khác Chương 2224: Không có lựa chọn khác

Trong lúc nói chuyện, trên người Hoàng Phong lão tổ bỗng chợt sáng lên một đạo hào quang, chớp mắt đã hóa thành một cỗ yêu phong, cuốn lấy những đứa trẻ kia tiếp tục bay về hướng Ung châu!

Coong!

Vô thức giơ tay lên chém ra một kiếm, nhưng mà, đột nhiên lại cảm nhận được một cỗ yêu lực khủng bố, cường hành ngăn trở một kiếm kia của Bạch Nhạc!

Tứ phương yêu thần!

Rất hiển nhiên, cỗ lực lượng này không phải đến từ bản thân Hoàng Phong lão tổ, mà là tứ phương yêu thần lưu ở trên người hắn.

- Tiểu Bạch!

Trong mắt chớp qua sát cơ khủng bố, Bạch Nhạc vẫn không có ý vứt bỏ, thần niệm khẽ động, lập tức phóng thích Tiểu Bạch Long ra từ trong Thần Vực.

Ngao ô!

Nháy mắt, Tiểu Bạch Long lập tức cuốn theo Bạch Nhạc bay vút ra, lao thẳng về phía Hoàng Phong lão tổ.

Bị đối phương ngăn trở như thế, nếu là trong lúc bình thường, Bạch Nhạc rất khó để đuổi theo, rốt cuộc, Bạch Nhạc vốn không nổi tiếng với tốc độ, trong cự ly ngắn, bằng vào khoái kiếm thì còn có thể cược một phen, nhưng truy đuổi cự ly dài, vậy lại không phải sở trưởng của Bạch Nhạc.

Nhưng Tiểu Bạch Long thì khác.

Dù chưa hóa thành thần long, nhưng tốc độ Tiểu Bạch Long lại vẫn cực kì khủng bố, vượt xa Hoàng Phong lão tổ có thể so.

Nhiều trẻ nhỏ như vậy ở ngay trước mắt, vô luận thế nào Bạch Nhạc không khả năng mặc cho đối phương rời đi, dù có phải đuổi tới Ung châu cũng sẽ không tiếc.

- Cẩn thận!

Bạch Nhạc phản ứng quá nhanh, dù là Bạch Cốt phu nhân cũng không thể ngay lập tức hồi thần.

Chỉ kịp hô một tiếng liền không thấy bóng dáng Tiểu Bạch Long và Bạch Nhạc đâu nữa.

Nàng rốt cục chỉ là bán thần, dù muốn đuổi theo, căn bản cũng đuổi không kịp.

Nhưng mà giờ đây, trong lòng Bạch Cốt phu nhân lại lo lắng vạn phần!

Hiển nhiên, mục đích của Hoàng Phong lão tổ chính là muốn dẫn Bạch Nhạc đến Ung châu, giả như Bạch Nhạc thật một đường đuổi thẳng tới Ung châu, tình cảnh e rằng sẽ cửu tử nhất sinh!

Tứ phương yêu thần tuyệt đối không phải không phải hạng Lệ Tâm Vũ, Càn Đế và Nhiên Cổ Phật có thể cầm ra so sánh.

Đó là tồn tại khủng bố đứng ở trên đỉnh cao nhất của thế gian.

- Chết tiệt! Tên điên này, ta với ngươi có thù oán gì đâu!

Hóa thành yêu phong, một đường đoạt mệnh cuồng chạy, trong lòng Hoàng Phong lão tổ sớm đã lôi tổ tông mười tám đời của Bạch Nhạc ra mắng một lượt, nhưng mà, trong tiếng chửi rủa kia lại kèm theo nỗi sợ hãi khó mà diễn tả được bằng lời!

Trước đó lúc đáp ứng Càn Đế chuyện này, hắn thực sự không thể ngờ cục diện lại phát triển đến mức gian nan như vậy.

Theo như dự tưởng của Càn Đế và Lệ Tâm Vũ, chỉ cần hắn lấy đám trẻ nhỏ này làm uy hiếp, cộng thêm chấn nhiếp từ tứ phương yêu thần, Bạch Nhạc tất không dám đuổi theo quá sâu, hắn chỉ là người mang lời nhắn, nhìn qua có vẻ rất mạo hiểm, song trên thực tế lại căn bản chẳng có nguy hiểm gì.

Kỳ thực, trên người có ấn ký hộ thân do tứ phương yêu thần lưu lại, Hoàng Phong lão tổ đúng thật không quá lo lắng.

Nhưng giờ đây, hắn không hoảng hốt không được!

Tốc độ Tiểu Bạch Long vượt xa tưởng tượng của hắn, mặc dù kém hắn một cảnh giới, nhưng giờ đây hắn cũng căn bản không thể cắt đuôi nổi Tiểu Bạch Long, phải biết, sở dĩ hắn dám đến, chính là bởi vì tự tin tốc độ bản thân đủ nhanh.

Khủng bố hơn cả là, ấn ký hộ thân tứ phương yêu thần lưu lại trên người hắn sau khi được kích phát, giờ đây đã sắp triệt để tiêu tán.

Đây chính là hi vọng bảo mạng duy nhất của hắn, bằng không, với loại cường hành đột phá thực lực như hắn, đối mặt Bạch Nhạc, căn bản không đủ tự tin có thể ngăn lại một kiếm!

- Hắn không dám đuổi vào Ung châu!

Dọc trên đường đi, đây là tia hi vọng duy nhất mà hắn có thể gửi gắm.

Không thể không nói, tốc độ Hoàng Phong lão tổ đúng thật nhanh vượt quá tưởng tượng của Bạch Nhạc, đặc biệt là dưới uy hiếp tử vong, cơ hồ khiến hắn bức ép ra hết thảy tiềm lực.

Từ Duyện châu đến Ung châu, khoảng cách tính ra cũng không quá xa.

Lấy thực lực cường giả thần linh, chẳng qua chỉ chừng nửa canh giờ, Hoàng Phong lão tổ đã trốn vào trong cảnh nội Ung châu.

Nhưng khiến hắn tuyệt vọng chính là, tên điên Bạch Nhạc kia căn bản không hề có ý buông tha, cường hành một đường đuổi vào trong Ung châu!

Lúc này, Hoàng Phong lão tổ mới thực sự bị dọa cho hồn phi phách tán.

- Cứu mạng, bệ hạ, Lệ tiên sinh, cứu mạng a!

Truyền Tin Phù liên tiếp bay ra, nỗi sợ hãi trong lòng Hoàng Phong lão tổ càng lúc càng mãnh liệt.

Một đường đuổi trốn, hắn đã sắp gắng gượng đến cực hạn, trong khi khoảng cách giữa hắn và Bạch Nhạc lại đang không ngừng rụt nhỏ, hắn có một loại dự cảm vô cùng mãnh liệt, nếu không có người hỗ trợ, cùng lắm chỉ sau chừng một nén hương, Bạch Nhạc tất sẽ đuổi kịp.

.....

- Cái gì?

Cùng lúc, trong vương thành, Càn Đế thu được tín phù, sắc mặt không khỏi đại biến.

Bạch Nhạc lại đã đuổi vào trong Ung châu, tin tức này là điều hắn vạn vạn không nghĩ tới, sau thoáng nháy mắt hoảng sợ, tiếp sau là kinh hỉ bất giác thăng lên.

- Kéo chặt hắn, không tiếc bất cứ giá nào, kéo chặt hắn!

Không chút do dự, Càn Đế tức tốc hạ lệnh cho Hoàng Phong lão tổ, đồng thời khoái tốc chạy tới thần điện nơi tứ phương yêu thần đang ở.

Bình Luận (0)
Comment