- Không sai, Phật tông vốn đã khó mà đặt chân ở Trung Nguyên, nếu không nhờ bản tông chống đỡ, làm sao có thể có cục diện như bây giờ? Lúc này, bọn hắn nhất định phải ra một phần lực!
- Được rồi, dù Phật tông tới cứu viện lại thế nào? Hiện tại, ngay cả Tiểu Bạch Long đều đã đột phá thành Thần Long, hai vị cường giả thần linh đủ để kiềm chế Thánh Nữ và vị kia của Phật tông! Còn lại thì sao? Văn chân nhân, ngươi nói xem xem, Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên các ngươi có thể chống đỡ được công kích từ Ma tông không?
Quay đầu nhìn sang những trưởng lão khác, trưởng lão kia trầm giọng nói tiếp:
- Còn cả Thanh Vân Kỵ nữa, các ngươi cho rằng đệ tử bản tông chống đỡ được Thanh Vân Thiết Kỵ xung kích ư?
- ...
Những lời này vừa thốt lên, lập tức khiến cho tất cả mọi người đều không khỏi có chút lúng túng!
Chống đỡ được ư?
Làm sao có thể.
Cao thủ Ma tông nhiều vô số kể, còn cả người Chúng Tinh Tiểu Thế Giới, thậm chí là đám Dạ Nhận, Bất Tử Thanh Vương, nhiều cao thủ như vậy đánh lên Đạo Lăng Sơn, tình thế thậm chí còn hung mãnh hơn cả trước đây lúc Càn Đế và Lệ Tâm Vũ tới!
- Đi gặp Thánh Nữ!
Nghĩ rõ điểm này, chúng trưởng lão tức tốc làm ra quyết định.
- Đại thế đã vậy ra, so với tính mạng đệ tử bản tông, so với để cho bản tông tiếp diễn vạn năm, chút truyền thừa kia cứ cho hắn là được, hắn lại không phải muốn đoạt đi tiên ấn, chỉ là muốn tham ngộ chút mà thôi! Tiên Du Kiếm Cung và Thái Cực Đạo đều chủ động cho hắn, chúng ta cần gì phải gượng chống!
- Không sai, đi gặp Thánh Nữ! Không phải chúng ta sợ hắn, chỉ là tạm lánh phong mang mà thôi!
- ...
Nhìn vào phản ứng lúc này của những trưởng lão kia, không biết tại sao, trong lòng Văn Trạch ẩn ẩn sinh ra cảm giác bi ai.
Đạo Lăng thiên hạ a!
Đường đường Đạo Lăng Thiên Tông, chấp chưởng thiên hạ mấy nghìn năm, không ngờ giờ lại luân lạc tới bước này!
Khí khái Đạo Lăng đâu cả rồi?
Thế này thì có khác gì Tiên Du Kiếm Cung và Thái Cực Đạo đâu?
Hai tông kia chủ động lấy lòng Bạch Nhạc, vì kết thành liên minh mới làm ra nhượng bộ, nhưng Đạo Lăng Thiên Tông đây là bị bức a!
Chỉ là... Giờ đây, những lời này hắn đã căn bản không cách nào nói được ra khỏi miệng.
Bây giờ, những trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông kia ... Sớm đã sa đọa đến trong cốt tủy, thứ bọn hắn quan tâm chỉ là lợi ích bản thân, ham sống sợ chết, nơi nào còn là Đạo Lăng Thiên Tông Đạo Lăng bất bại trước đây.
..... .
Thánh Nữ Phong!
Dưới gốc bồ đề, Vân Mộng Chân bình tĩnh ngồi đó, nhìn đám trưởng lão vội vã chạy tới, đồng thời nghe được yêu cầu của đối phương.
Từ đầu đến cuối, sắc mặt Vân Mộng Chân không hề có chút biến hóa nào, hệt như, đối phương chỉ đang nói tới một chuyện nào đó chẳng liên quan gì tới nàng.
- Nói xong chưa?
Đợi chúng nhân an tĩnh lại, lúc này Vân Mộng Chân mới nhàn nhạt mở miệng nói.
- Thánh Nữ! Thế cục bây giờ chính là như vậy, tam đại thiên tông đã phân liệt, hiện tại, trừ Phật tông không biết có tới cứu viện hay không, bản tông thực sự đã tứ cố vô thân, với tình cảnh này, làm sao có thể ứng đối được với công kích từ Thanh châu! Còn mong Thánh Nữ nghĩ lại!
- Bởi vì đánh không lại, cho nên... Ý các ngươi là khuất phục?
Vân Mộng Chân thậm chí không đứng dậy từ trên bồ đoàn mà nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Vừa hỏi, lập tức khiến cho tất cả mọi người đều hiện vẻ lúng túng!
Có một số chuyện có thể làm, nhưng lại không thể nói.
Nói thẳng ra như vậy, ai vác nổi cái bêu danh này? !
- Thánh Nữ, không phải khuất phục, chỉ là tạm lánh phong mang! Huống hồ, kể ra, bổn tông kỳ thực vốn cũng có giao tình với Bạch Nhạc, để hắn tham ngộ tiên ấn một phen cũng không tính đại sự gì.
- A di đà phật!
Ngay khi chúng nhân tại trường còn đang nói chuyện, giữa trời bỗng chợt truyền đến một tiếng phật hiệu!
Khắc sau, có kim liên nở rộ, A Nan như chân phật, từng bước đạp lên kim liên, hạ xuống từ trên không trung.
- Ta nghe nói Đạo Lăng Thiên Tông gặp nạn, đặc ý chạy tới! Việc này, Phật tông ta sẽ không ngồi nhìn không quản, chư vị cứ yên tâm!
Vù vù!
Nháy mắt, chúng trưởng lão Đạo Lăng Thiên Tông không khỏi ồ lên xôn xao!
Vừa mới nói Phật tông chưa hẳn sẽ đến, kết quả A Nan lại đích thân chạy tới.
Điều này cố nhiên bằng với đánh mặt bọn hắn, nhưng quan trọng hơn là ... Thế há chẳng phải bằng với, thật phải khai chiến với Thanh châu? !
- Gặp qua Thánh Nữ!
Trong lúc nói chuyện, A Nan chắp tay trước ngực, hướng về phía Vân Mộng Chân hành lễ nói.
- Gặp qua pháp sư!
Chậm rãi đứng dậy, Vân Mộng Chân bình thản hoàn lễ.
Dù vậy, thần sắc Vân Mộng Chân vẫn chẳng hề có chút ba động nào.
- Bạch Nhạc tuy mạnh, nhưng rốt cục chưa bước lên con đường Cực Đạo Kiếm Tiên, không hề đáng sợ như trong tưởng tượng, ta tự hỏi lòng vẫn đủ sức ngăn hắn lại!
A Nan tự tin mở miệng nói.
Bản thân hắn vốn là đệ tử chân phật, cảnh giới hiện tại gần gần cũng chỉ kém mỗi Tứ Phương Yêu Thần, Bạch Nhạc còn chưa trở thành Cực Đạo Kiếm Tiên, quả thực không đủ để dọa sợ hắn.
Chuyện này can hệ lớn lắm, không chỉ gần gần là chuyện riêng của Đạo Lăng Thiên Tông mà thôi.