Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 2266 - Chương 2266: Nội Ứng Ngoại Hợp

Chương 2266: Nội ứng ngoại hợp Chương 2266: Nội ứng ngoại hợp

Đối với yêu cầu này của Bạch Thanh Nhã, Bạch Nhạc không khỏi có chút đành chịu.

- Được rồi, Thanh Nhã tỷ nói thế nào, ta liền làm như thế nào, hôm nay ta bồi Thanh Nhã tỷ, muốn đi đâu đều được.

Bên này Bạch Nhạc vừa đáp ứng, Tô Nhan lập tức giúp đỡ Bạch Thanh Nhã rửa mặt, thay quần áo, cùng theo Bạch Nhạc đi ra Bạch phủ, hướng đến chỗ náo nhiệt nhất trong thành.

Án theo yêu cầu của Bạch Thanh Nhã, Bạch Nhạc thu liễm khí tức, hiện vẻ không chút thu hút, cũng không mang theo bất cứ người nào, chỉ có mình hắn và Bạch Thanh Nhã mà thôi.

Cơ hồ đồng thời điểm Bạch Nhạc và Bạch Thanh Nhã rời khỏi Bạch phủ, Tô Nhan cũng truyền tin cho đám người Bạch Cốt phu nhân, để Tiểu Bạch Long cõng lên mấy người khoái tốc phi hành về hướng Đạo Lăng Sơn.

.. .

Nắng chiều đẹp vô cùng, chỉ tiếc gần hoàng hôn.

Cảnh tà dương này, phảng phất như là Đạo Lăng Thiên Tông hiện thời, cũng là phản chiếu chân thật nhất tâm trạng trong lòng Văn Trạch lúc này.

Thậm chí hắn không biết mình đã đi ra như thế nào.

Chỉ biết sợi dây căng chặt trong lòng cuối cùng cũng đứt.

Hắn thật không chống đỡ nỗi nữa, Đạo Lăng Thiên Tông và Vân Mộng Chân hiện tại căn bản đã không cách nào mang đến cho hắn chút xíu cảm giác an toàn nào.

Áp lực vô hình đó khiến hắn căn bản thở không nổi.

So với lần trước, giờ đây thái độ Bạch Cốt phu nhân càng thêm cường ngạnh, đã không cho hắn chút dư địa nào để quay vần.

Trầm mặc hồi lâu, lúc đi ra từ trong phòng, hắn rốt cục vẫn thỏa hiệp.

Xét từ góc độ nào đó mà nói, lựa chọn này càng giống như bội phản tông môn.

Nhưng hắn đã không còn lựa chọn khác.

Chủ động đưa Tiên Ấn cho Bạch Nhạc tham ngộ vẫn tốt hơn là khiến toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông gặp nạn, ngay đến cả chút mặt mũi sau cùng đều mất sạch.

Vô luận là ai, thiếu nợ, rốt cục vẫn phải trả!

... ...

Sắc trời tối dần.

Đệ tử trông chừng trước thánh địa đột nhiên phát ra một tiếng kinh hô, lập tức nâng cao giới bị.

- Cút ra!

Trong mắt chớp qua một mạt sát cơ khủng bố, bước ra trước một bước, khí tức khủng bố bất thần đè áp đi ra, những đệ tử bình thường này làm sao gánh chịu được uy áp từ Bất Tử Thanh Vương, chớp mắt liền quỳ rạp xuống hết cả, chẳng thể làm ra nửa điểm kháng cự nào.

- Bất Tử Thanh Vương!

Lập tức, trưởng lão phụ trách thủ vệ thánh địa bị kinh động, nhưng mà mới vừa lộ diện liền nhận ra Bất Tử Thanh Vương, trong lòng không khỏi hoảng hốt!

- Nếu đã nhận ra bản vương, vậy thì ngoan ngoãn nhường đường ra, bản vương chỉ đến vì Tiên Ấn, không muốn giết người.

Một tay chấp kiếm, Bất Tử Thanh Vương lạnh lùng mở miệng nói.

- Sao ngươi biết Tiên Ấn ở chỗ này?

Trong lòng trưởng lão kia đột nhiên hơi lạnh, khó mà tin tưởng hỏi.

Trước kia Tiên Ấn thực ra nằm ở trong tàng kinh các, chỉ là bởi vì lần trước Bạch Nhạc đã tới một lần vì Tiên Ấn, để đảm bảo an toàn, Vân Mộng Chân đích thân hạ lệnh, chuyển dời Tiên Ấn vào trong thánh địa, việc này được làm cực kỳ bí ẩn, trừ vài vị trưởng lão chủ chốt nhất trong tông môn ra thì căn bản không còn ai khác biết được.

Dù là hắn cũng bởi vì phải phụ trách thủ hộ thánh địa nên mới biết mà thôi.

Thế mà giờ đây, Bất Tử Thanh Vương lại đi thẳng đến thánh địa, hiển nhiên sớm đã biết được vị trí xác thực của Tiên Ấn, hỏi sao hắn không kinh hãi cho được?

- Ngươi hỏi quá nhiều, bản vương cho ngươi thời gian ba nhịp thở, tránh ra, hoặc là chết!

Trong mắt chớp động hàn mang, Bất Tử Thanh Vương lành lạnh mở miệng nói.

..... .

- Địch tập, địch tập! ! !"

Vô số tín phù bay ra, toàn bộ Đạo Lăng Thiên Tông lập tức như ong vỡ tổ, triệt để loạn lên.

Nhất thời, thậm chí căn bản không biết đối phương đến cùng tới bao nhiêu người, toàn bộ tông môn đều đang tra xét kẻ xâm nhập.

Chỉ có một ít trưởng lão biết rõ nội tình vội chạy tới thánh địa và Thánh Nữ Phong.

Ầm ầm!

Cửa động phủ rốt cục mở ra, Vân Mộng Chân mới vừa lộ diện, liền đã có không ít trưởng lão tụ tập trước cửa, sốt sắng hồi bẩm.

- Thánh Nữ! Hiện tại hai người Bất Tử Thanh Vương, Dạ Nhận đã xông vào thánh địa, người chúng ta căn bản không ngăn được, tình thế vô cùng nguy cấp, còn mong Thánh Nữ sớm làm ra định đoạt!

Đè ép tay xuống, ý bảo đối phương không cần phải nói gì thêm, Vân Mộng Chân nhíu mày, lạnh lùng mở miệng nói:

- Nếu đã đến, hà tất dấu đầu lộ đuôi, đi ra đi.

Ngao ô!

Gần như đồng thời điểm Vân Mộng Chân mở miệng, Tiểu Bạch Long ở trong mây bỗng chợt lộ ra thân hình, phát sinh một tiếng long ngâm, đắc ý đối đầu với Vân Mộng Chân!

Bay xuống từ trên thân Tiểu Bạch Long, Bạch Cốt phu nhân khẽ khom lưng nói:

- Gặp qua Thánh Nữ!

- Thì ra là Bạch Cốt giáo chủ!

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn Bạch Cốt phu nhân một cái, Vân Mộng Chân hờ hững nói:

- Giáo chủ đúng là lớn mật, Bạch Nhạc còn chưa tới, lại đã dám một mình đến Đạo Lăng Sơn ta làm càn, chẳng lẽ thật tưởng ta không dám giết người?

Lấy thực lực Vân Mộng Chân, lại ở trên Đạo Lăng Sơn, thần niệm chỉ cần hơi hơi đảo qua, tự nhiên liền có thể phát hiện tung tích của Bạch Cốt phu nhân và Tiểu Bạch Long, đồng thời cũng có thể phát giác, Bạch Nhạc còn chưa chạy tới.

Bình Luận (0)
Comment