Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 497 - Chương 497 - Hóa Đá (2)

Chương 497 - Hóa đá (2)
Chương 497 - Hóa đá (2)

Khăng khăng, chính hắn lại không có gì dị thường, đây tuyệt đối không phải vận khí, mà là bởi vì... Thông Thiên Ma Công!

Thông Thiên Ma Công thôn phệ tất cả lực lượng!

Theo như lời Thông Thiên Ma Quân, tất cả lực lượng trên thế gian này đều có thể bị cắn nuốt, vô luận trong địa cung này có gì quỷ dị, suy cho cùng cũng chẳng qua là một loại lực lượng xâm thực, vô luận lực lượng đó ẩn bí cỡ nào, nhưng sau khi tiến vào trong cơ thể Bạch Nhạc, lập tức đều sẽ bị Thông Thiên Ma Công thôn phệ hóa giải.

Cũng chính bởi vậy, Bạch Nhạc mới không xuất hiện nửa điểm dị thường.

- Công tử, cứu ta!

Tức thì, Tô Nhan nắm chặt lấy tay Bạch Nhạc, tựa hồ sợ Bạch Nhạc vứt bỏ nàng.

Dù nàng không rõ ràng tại sao Thông Thiên Ma Công có thể làm được điểm này, nhưng nàng nhớ được, huyết ấn trong cơ thể nàng trước đây là do Bạch Nhạc dùng Thông Thiên Ma Công hóa giải giúp.

Bây giờ nếu Bạch Nhạc đã không việc gì, vậy hẳn rất có thể cũng hóa giải được.

Đây là hi vọng duy nhất của nàng, như là người chết chìm bắt được phao cứu mạng.

- Đừng vội, để ta thử xem!

Cảm nhận được Tô Nhan sợ hãi, Bạch Nhạc khẽ khàng ôm Tô Nhan vào trong lòng, nhẹ giọng an ủi.

Ôm Tô Nhan vào trong ngực, lúc này Bạch Nhạc mới phát giác, há chỉ mỗi cánh tay, lúc này cả người Tô Nhan sớm đã cứng ngắc.

Bị Bạch Nhạc ôm vào trong ngực, sợ hãi trong lòng Tô Nhan tựa hồ mới giảm đi mấy phần, chỉ là thân thể vẫn cứ run lên nhè nhẹ, khó mà ức chế cho được.

Đáy lòng trầm xuống, Thông Thiên Ma Công đột nhiên vận chuyển, chậm rãi tuôn vào trong người Tô Nhan.

Ma khí mới vọt vào trong cơ thể Tô Nhan, Bạch Nhạc liền cảm thấy tắc nghẽn, hệt như ma khí căn bản không phải đang rót vào kinh mạch nhân thể, mà là đang rót vào trong đá vậy.

- Thôn Thiên!

Cảm nhận được áp lực, Bạch Nhạc khẽ nhíu mày, trực tiếp thi triển Thôn Thiên Quyết, cường hành thôn phệ lực lượng trong cơ thể Tô Nhan.

Nháy mắt, sự bá đạo của Thôn Thiên Quyết triệt để thể hiện ra, thoáng chốc, cảm giác tắc nghẽn khi nãy liền tan biến, làn da nơi tay dần mềm xuống.

Chỉ là sắc mặt Tô Nhan lại càng thêm tái nhợt.

Nhận thấy biến hóa này, Bạch Nhạc không thể không thu tay.

Hắn có thể cảm giác được rõ ràng, trực tiếp thi triển Thôn Thiên Quyết, Thông Thiên Ma Công liền sẽ cắn nuốt hết thảy, căn bản không chịu sự khống chế từ hắn. Không chỉ mỗi lực lượng quỷ dị khiến Tô Nhan hóa đá, mà cả sinh cơ của nàng cũng bị thôn phệ!

Nếu cứ thế cắn nuốt, tuy vấn đề hóa đá có thể được giải quyết, nhưng e rằng sinh cơ Tô Nhan cũng bị hắn nuốt sạch, khó mà thoát khỏi cái chết.

Rốt cuộc Thông Thiên Ma Công không phải không gì không thể, nó có thể bảo vệ được Bạch Nhạc, nhưng căn bản không cách nào cứu Tô Nhan.

- Không được, chúng ta nhất định phải rời khỏi đây, như thế mới có hy vọng.

Trong lòng trầm xuống, Bạch Nhạc chậm rãi nói.

Cởi chuông phải cần người buộc chuông, chỉ có rời khỏi lăng tẩm Thanh Vương quỷ dị này thì mới có khả năng hóa giải tình trạng hóa đá trên người Tô Nhan.

- Công tử!

Bắt lấy tay Bạch Nhạc, khóe mắt Tô Nhan bất giác chảy xuống hai hàng lệ nóng:

- Công tử, ta không được biến thành binh dũng, cầu ngươi, nếu thực sự không được... vậy thì giết ta!

- Xin lỗi, là ta không tốt! Ta không nên để ngươi mạo hiểm tới đây.

Ôm lấy Tô Nhan, trong lòng Bạch Nhạc tràn đầy hối hận.

Nếu không phải hắn, Tô Nhan sẽ không tiến vào Địa Cung, càng sẽ không gặp phải nguy hiểm thế này.

- Công tử, đừng nói thế... Là ta tự nguyện tới, không liên quan gì tới ngươi!

Lắc đầu, Tô Nhan nhẹ giọng nói:

- Công tử, tiểu Nhan không sợ chết, thật đấy! Lúc ở Huyết Ảnh Ma Tông, kỳ thực ta đã sớm làm tốt chuẩn bị... Lúc Cổ Hiên đột phá, chính là lúc ta tính toán kết thúc sinh mệnh.

- Cũng may, ta gặp được công tử!

- Công tử, ngươi biết không? Thật ra... Tiểu Nhan khá là thích ngươi!

Nước mắt chậm rãi chảy xuống, Tô Nhan nhẹ giọng nói.

- ...

- Công tử, cầu ngươi, giết ta! Tiểu Nhan không muốn biến thành thạch dũng xấu xí kia, ta muốn lấy bộ dạng đẹp nhất lưu lại trong lòng công tử!

Nắm lấy tay Bạch Nhạc, tựa đầu trên vai hắn, Tô Nhan nhẹ giọng nói.

Thoáng chốc đó, trong lòng Bạch Nhạc như bị kim đâm, đau đến khó mà hít thở.

Bằng tâm mà luận, thật ra hắn không hề yêu Tô Nhan, trong đầu cũng chưa từng hiện lên ý nghĩ đó.

Nhưng mà, người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình?

Thời gian qua, hết thảy những gì Tô Nhan làm hắn đều thấy ở trong mắt, hắn thấy được Tô Nhan trả ra, cũng cảm nhận được phần yêu thích kia.

Lúc ở trong Thính Hương Thủy Tạ, hắn cũng quen với việc có Tô Nhan một mực đi cùng.

Khắc này, nghe được Tô Nhan nói những lời này, cảm giác đau lòng đó liền khiến Bạch Nhạc hít thở không thông.

Nhất thời, tựa hồ có một loại cảm giác sợ hãi nảy sinh trong lòng!

Bạch Nhạc đột nhiên phát hiện, hắn không thể nào chấp nhận được chuyện Tô Nhan rời đi, đặc biệt là rời đi theo cái cách như thế này.

- Đừng nói nhảm, Tô Nhan, chẳng phải ngươi đã nói muốn thề chết theo ta ư? Chỉ là chút trắc trở mà thôi, không lẽ ngươi đã định lùi bước?

Đẩy ra Tô Nhan, nhìn vào mắt nàng, Bạch Nhạc nghiêm túc mở miệng nói:

- Ta sẽ không để ngươi chết!

Bình Luận (0)
Comment