Bạch Nhạc lắc đầu, khẽ đáp:
- Lần này đệ tử đến Thanh Châu cũng coi như là có cơ duyên.
Bạch Nhạc không vội giải thích chuyện này, hắn trầm giọng nói.
- Khoan hãy nói chuyện này, Tông chủ, Từ trưởng lão, trên đường đệ tử trở về đã gặp được hai tỷ muội, tình cờ biết được một số chuyện, e là có liên quan đến môn phái chúng ta.
Chuyện liên quan đến bản thân hắn thì khó có thể giải thích trong chốc lát, nhưng có thể đám cao thủ Ma Đạo này muốn nhắm vào Linh Tê kiếm tông, đây là chuyện vô cùng cấp bách.
Từ Phong bị Bạch Nhạc xoay đến mức chóng mặt, xua tay hỏi:
- Hai tỷ muội gì đó có liên quan với môn phái chúng ta sao?
- Ngươi cứ từ từ nói cho rõ ràng.
Bạch Nhạc gật đầu, sắp xếp suy nghĩ một chút, lúc này mới nói khái quát về chuyện mình gặp tỷ muội Lục gia, lại kể hết đầu đuôi chuyện mình biết được cao thủ Ma Đạo muốn nhắm vào Linh Tê kiếm tông từ trong miệng Mã Văn Cử như thế nào.
Lúc đầu cho dù là Từ Phong hay Hà Diêu đều không quá coi trọng chuyện này, còn cho rằng chỉ là Bạch Nhạc tốt bụng đưa hai nữ nhân trở về mà thôi, lại không nói đối phương có quan hệ gì với Tiêu Hành Nhất hay không, chỉ dựa vào thực lực và thân phận hiện giờ của Bạch Nhạc cũng đủ để đưa người vào trong môn phái, nhưng nghe đến cuối cùng, hai người đều không khỏi biến sắc.
Vẻ mặt Từ Phong hơi khó coi, liền hỏi:
- Thế người đâu rồi, sao con không đưa họ trở về?
Bạch Nhạc lắc đầu giải thích.
- Trong trường hợp đó, diệt khẩu mới là ưu tiên hàng đầu, nếu không một khi để tin tức bị tiết lộ ra ngoài, đối phương đã có chuẩn bị thì càng bất lợi cho môn phái chúng ta!
- Chỉ là mấy tên tiểu nhân, giết bọn họ cũng được.
Hà Diêu xua tay, khẽ cau mày lại rồi suy tư một hồi, lúc này mới chậm rãi nói:
- Bạch Nhạc, người là ngươi mang về nên ngươi phải phụ trách chuyện này, nhất định phải hỏi rõ ràng, rốt cuộc Lục gia đó đã xảy ra chuyện gì. Nếu cần thiết, ngươi có thể tự mình đi một chuyến, xem xem đối phương có lai lịch gì.
Từ Phong lo lắng cho an nguy của Bạch Nhạc, trầm giọng nói.
- Tông chủ, chuyện này rất nghiêm trọng, hay là để ta đi đi.
Hà Diêu lắc đầu rồi trầm giọng nói:
- Không được! Thân phận của ông quá nhạy cảm, một khi ông rời khỏi môn phái, e là rất nhanh sẽ bị người ta nhận ra, trái lại sẽ bứt dây động rừng. Còn Bạch Nhạc dẫu sao cũng chỉ là đệ tử chân truyền của môn phái chúng ta, hai năm nay lại không có ở trong môn phái nên đối phương sẽ không chú ý đến nó. Huống hồ với thực lực hiện giờ của nó cũng đã đủ để tự bảo vệ mình.
Nếu như Bạch Nhạc vẫn chỉ ở Linh Phủ sơ kỳ trung kỳ, cũng chưa chắc Hà Diêu dám sắp xếp như vậy, nhưng thực lực Linh Phủ đỉnh phong lại cho hắn có tự tin rất lớn.
Phải biết rằng trong toàn bộ Linh Tê kiếm tông, trên thực tế cũng chỉ có mình ông là cường giả Tinh Cung cảnh, những người còn lại cùng lắm là Linh Phủ cảnh đỉnh phong mà thôi.
- Đệ tử tuân lệnh.
Bạch Nhạc không chút do dự, lập tức đồng ý ngay.
So với những người khác, hiển nhiên Bạch Nhạc tự tin với chính mình hơn, nói không hề khoa trương bây giờ trong toàn bộ Linh Tê kiếm tông, e rằng cũng không có ai dám nói thực lực của mình mạnh hơn Bạch Nhạc, cho dù là vị Tông chủ có thực lực Tinh Cung cảnh trước mặt này, nếu thực sự muốn ra tay, e là phải đánh một trận thì mới biết được ai thắng ai thua.
Hà Diêu nhìn Bạch Nhạc, lại trầm giọng nói.
- Người của Ma Đạo đều xảo quyệt độc ác, ngươi phải cẩn thận.
Bạch Nhạc nhẹ nhàng mỉm cười trả lời.
- Người yên tâm, cho dù không đánh được, nhưng đệ tử vẫn có tự tin có thể chạy.
- Ngươi vừa mới trở về, trước tiên ở trong môn phái nghỉ ngơi vài ngày đã, sau đó rồi hẵng xuất phát. Chỉ còn hơn hai tháng nữa là tới khảo hạch môn phái, chúng ta phải sớm chuẩn bị.
- Tông chủ yên tâm, đệ tử đã hiểu.
Bạch Nhạc khẽ cúi người đáp lời.
...
- Ngươi nói gì?
Tiêu Hành Nhất đột nhiên đứng dậy, không dám tin nhìn thẳng vào Lục Yên Nhiên và hỏi.
Lục Yên Nhiên lặng lẽ rơi nước mắt, khẽ trả lời:
- Quả thật chuyện trước đây là Lục gia ta có lỗi với huynh, Yên Nhiên cũng hiểu được trong lòng biểu ca rất oán hận., nhưng mà, cho dù có ân oán rất lớn, dẫu sao chúng ta cũng là người một nhà mà.
Nói đến đây, Lục Yên Nhiên lập tức cúi đầu vái Tiêu Hành Nhất:
- Yên Nhiên không dám cầu xin biểu ca có thể tha thứ cho Lục gia, hận thù của Lục gia đương nhiên cũng nên do người của Lục gia báo thù! Chỉ là dẫu sao Hi Nhi vẫn còn nhỏ, ta hy vọng biểu ca có thể nể mặt huyết mạch tình thân, cho Hi Nhi ở lại, cho muội ấy gia nhập Linh Tê kiếm tông. Cho dù không thể báo thù, thì cũng có thể giữ lại một chút huyết mạch cho Lục gia!
- ...
Tiêu Hành Nhất nghe những lời này thì nhất thời im lặng, trong lòng hắn cũng rất phức tạp.
Năm đó Tiêu gia kết thù với người khác, trong lúc bất đắc dĩ đã cầu cứu Lục gia, nhưng Lục gia lại không muốn đắc tội với đối phương, mặc dù Tiêu Hành Nhất đã quỳ gối suốt ba ngày ba đêm trước cửa Lục gia, nhưng cuối cùng Lục gia không hề ra tay giúp đỡ, dẫn đến Tiêu gia hoàn toàn thất thế, rồi sụp đổ.