Chu Đông Dương không hề do dự nói thẳng:
- Vậy viên Uẩn Tinh đan này coi như là bản quan bán cho ngươi, chi bằng ngươi đột phá trước, chúng ta lại tính tiếp.
Không phải là Chu Đông Dương rộng lượng mà ông ta biết rõ nhất định phải trả cái giá rất đắt.
Hơn nữa, Chu Đông Dương không tin rằng Yến Bắc Thần sẽ để yên cho Bạch Nhạc đột phá. Phải biết linh dược trợ giúp đột phá Tinh Cung rất ít, nếu bỏ qua cơ hội lần này thì Yến Bắc Thần muốn nữa sẽ khó khăn hơn nhiều.
Sự kiêu ngạo khi là truyền nhân Ma Quân của đối phương, cho dù biết rõ sẽ gặp nguy hiểm, e là hắn cũng sẽ bước vào.
Sau khi Bạch Nhạc cân nhắc trong lòng, thì hắn cũng hiểu đây có lẽ là ranh giới cuối cùng của Chu Đông Dương nên cũng không tiếp tục do dự nữa, lập tức đồng ý:
- Được! Vậy cứ làm như thế đi.
Trên mặt Chu Đông Dương vui mừng thấy rõ, lập tức nói:
- Đã như vậy, bản quan trở về chuẩn bị trước, nửa tháng sau sẽ tổ chức hội đấu giá.
Bạch Nhạc gật đầu, nhẹ giọng đáp:
- Được! Còn chuyện bày trận, phủ chủ nhớ đừng để lộ ra tí tiếng gió nào, nếu để cho Mâu Kình Thần phát hiện được, sợ rằng sẽ có thêm chuyện xấu.
- Yên tâm, ta hiểu!
Chu Đông Dương cho Bạch Nhạc một ánh mắt yên tâm rồi cáo từ.
Chu Đông Dương rời đi, cuối cùng Hà Diêu cũng không nhịn được nữa, mở miệng hỏi:
- Bạch Nhạc, bây giờ có phải con nên nói cho ta biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi không?
Trong một thời gian ngắn như vậy mà Hà Diêu đã nhận được lượng tin tức quá lớn, lớn đến nỗi khiến ông không đủ khả năng để tiếp nhận nó.
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một lúc rồi mới chậm rãi đáp:
- Tông chủ, đệ tử không hề lừa gạt ngài, lần này đệ từ trở về chính là để tham gia sát hạch tông môn. Đệ tử sẽ dốc hết sức để giúp bản tông lấy được vị trí thứ nhất.
Dừng một chút, Bạch Nhạc mới tiếp tục nói:
- Nhưng từ sau chuyện này đệ tử sẽ rời khỏi tông môn.
Bạch Nhạc không hề có ý lừa gạt với Hà Diêu, hắn từ từ giải thích:
- Chắc tông chủ biết chuyện đại hội đạo môn đúng không? Bản tông không có tư cách tham gia đại hội đạo môn, cho nên cho dù thế nào, đệ tử nhất định cũng phải rời đi.
Nhắc đến đại hội đạo môn, đột nhiên trong lòng Hà Diêu nhảy lên, há miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
Hà Diêu đương nhiên biết đại hội đạo môn, ông cũng biết cho dù làm như thế nào Linh Tê Kiếm Tông cũng không có tư cách tham dự.
Bạch Nhạc thật sự quá xuất sắc, xuất sắc đến độ bây giờ Linh Tê Kiếm Tông không đủ khả năng giữ hắn nữa.
Hà Diêu biết rất rõ đại hội đạo môn đối với thiên tài như Bạch Nhạc có ý nghĩa thế nào. Cho dù vì lòng ích kì, ông cũng không thể kêu Bạch Nhạc từ bỏ đại hội đạo môn mà ở lại Linh Tê Kiếm tông.
Bây giờ nghĩ lại, kỳ thật lần này Bạch Nhạc trở về đã an bài xong chuyện rời đi rồi.
Mở lại truyền thừa Thiên Tâm phong, nhận Lục Hi Nhi làm đệ tử, thậm chí không tiếc đặt mình vào tình cảnh nguy hiểm cũng phải đến thành Duyễn Châu gạt bỏ nguy hiểm cho bản tông. Từng chuyện từng chuyện đều biểu thị rằng Bạch Nhạc đã làm tốt khâu chuẩn bị trước khi rời đi.
Hà Diêu ngồi trên ghế, trầm mặc hồi lâu, sau đó lại cười khổ. Ông thở dài một hơi:
- Ta hiểu, con muốn chọn Bắc Đẩu Tinh Cung hay Đông Hải Tiên Đảo.
Bạch Nhạc lắc đầu, đáp:
- Đều không phải. Ngài biết đó, trước khi trở về đệ tử đã trở thành phủ chủ Thanh Châu, về sau với con mà nói thì Thanh Châu mới là căn cơ, trước đó con cũng đã đạt thành ước định với Thất Tinh Tông, sẽ lấy danh nghĩa Thất Tinh Tông tham gia đại hội đạo môn.
Hà Diêu nghe lời này, thần sắc đã hoà hoãn đi mấy phần, quan hệ của Linh Tê Kiếm Tông với Bắc Đẩu Tinh Cung và Đông Hải Tiên Đảo đều không tốt. Nếu Bạch Nhạc bái nhập một trong hai tông môn này, tâm lý ông khó mà tiếp nhận được. Nhưng nếu rời khỏi Duyễn Châu thì sẽ dễ dàng tiếp nhận hơn nhiều.
Hà Diêu nghĩ tới điều gì đó, hỏi Bạch Nhạc:
- Chuyện con vừa nói với Chu chủ phủ thì sao?
Bạch Nhạc gật đầu rồi nói:
- Đệ tử sẽ toàn lực ứng phó. Nếu việc này có thể thành, con cũng sẽ lấy danh nghĩa Linh Tê Kiếm Tông để đưa tin cho Lăng Thiên Tông.
Có rất nhiều chuyện Bạch Nhạc sẽ không giấu diếm Hà Diêu, nhưng chỉ duy nhất chuyện này, hắn tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa chữ.
Dù chỉ một chút thôi cũng đủ để Hà Diêu suy đoán được, cần phải ngăn chặn triệt để.
Nhắc đến việc này, hai mắt Hà Diêu lập tức tỏa sáng, hạ giọng nói:
- Đúng vậy. Nếu có thể hoàn thành việc này, sẽ có khả năng thăng cấp cho bản tông lên địa cấp tông môn. Đến lúc đó, con không cần đi Thất Tinh Tông cũng có thể tham gia đại hội đạo môn rồi.
Bạch Nhạc nhìn vẻ mặt kích động của Hà Diêu, không nỡ đả kích sự tích cực ấy chỉ đành phải gật đầu đáp:
- Tông chủ yên tâm, đệ tử sẽ toàn lực ứng phó.
Trên đời này không gì không lọt ra ngoài tí tiếng gió, hơn nữa Hà Diêu đến Duyễn Châu cũng không hề có ý muốn che giấu ai, rất nhanh tin tức đã truyền đến tai đệ tử Đông Hải Tiên Đảo, trực tiếp nói cho Mâu Kình Thần biết:
- Mâu sư huynh, đệ vừa mới nhận được tin, tông chủ Linh Tê Kiếm Tông Hà Diêu đã tới thành Duyễn Châu, bây giờ đang ở Lục phủ.