Mai Vĩnh Giang ngay lập tức bắt được điểm mấu chốt, không kìm được truy hỏi.
- Nếu thực sự có khả năng đó, vậy bây giờ chuyện nhắm vào Linh Tê Kiếm Tông...
Mâu Kình Thần lắc đầu, khẽ nói:
- Không cần thiết. Nếu hắn chưa chết, lại có thể làm gì? Ta có thể giết được Từ Phong ngay trước mặt hắn, ta không quan tâm hắn nghĩ thế nào, nếu hắn trở về, ta đổi tay là có thể trấn áp hắn, tại sao phải lo lắng?
...
Thiên Diệp Từ Bi kiếm.
Ba năm trước, trong cuộc thi của Linh Tê Kiếm Tông, Khổng Từ và Bạch Nhạc so kiếm với nhau, Thiên Diệp Từ Bi kiếm đã từng thua Bạch Nhạc một lần.
Nhưng điều đó không có nghĩa là Thiên Diệp Từ Bi Kiếm yếu, mà là cảm ngộ của Khổng Từ đối với Thiên Diệp Từ Bi Kiếm vào lúc đó vẫn chưa đủ mạnh.
Bản thân Thiên Diệp Từ Bi Kiếm được Khổng Từ tạo ra, cùng với sự tăng cao của thực lực, sự hiểu biết về Phật tính và kiếm đạo ngày càng sâu sắc, uy lực sẽ càng ngày càng mạnh. Lúc này cho dù là đối mặt với Bạch Nhạc, chỉ riêng so tài về kiếm đạo, Khổng Từ cũng có tự tin đánh một trận.
Đương nhiên trong lần xuất quan này, Bạch Nhạc đã tiến vào Tinh Cung, hơn nữa khảo hạch Tông môn cũng sắp diễn ra, dù sao thì Khổng Từ không phải là Lý Tử Vân, khát vọng chiến thắng cũng không mạnh như vậy, nên mới không đề cập với Bạch Nhạc.
Nhưng bây giờ hắn đã thi triển ra trong cuộc khảo hạch Tông môn này, có thể nói là vô cùng kinh diễm.
Sự dung hợp giữa Phật tính và kiếm đạo mang đến một loại sức mạnh sáng tạo giống như thiên kiêu.
Chỉ dựa vào điểm này, Khổng Từ đủ để chiếm một vị trí trong các thiên tài ở Duyễn Châu.
Thậm chí, nếu Khổng Từ không ở Linh Tê Kiếm Tông, mà là ở trong Địa Cấp tông môn như Bắc Đẩu Tinh Cung hoặc Đông Hải Tiên Đảo, có thể có được đủ tài nguyên, có lẽ lúc đó hắn đã có thể có thành tựu Tử Phủ, một khi tiến vào Tinh Cung sẽ là một nhân vật thiên kiêu.
Đáng tiếc, tài nguyên của Linh Tê Kiếm Tông không đủ để giúp hắn trở thành một vị thiên kiêu.
Thậm chí tới bây giờ, rõ ràng Khổng Từ đã bước lên Linh Phủ đỉnh phong, có thể đột phá bất cứ lúc nào, nhưng hắn vẫn chưa thể lấy được đan dược thích hợp để đột phá.
Chỉ trong một nén hương, Khổng Từ đã chiếm được đủ lợi thế.
Ngay cả khi đối phương là Quý Lương Xuyên – kẻ đã bái nhập Đông Hải Kiếm Tông.
Tuy nhiên, đúng lúc mọi người cho rằng Khổng Từ sẽ thắng trận chiến này thì trong tay Quý Lương Xuyên đột nhiên xuất hiện một bình ngọc, ngón tay hắn ta khẽ dùng lực, đột nhiên bóp nát bình ngọc để lộ ra viên đan dược ở bên trong.
Trong phút chốc, linh khí dày đặc lập tức tỏa ra ngoài khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
- Uẩn Tinh đan?
Vô số người đều kinh hãi hô lên, họ cũng đã đoán được ý đồ của Quý Lương Xuyên.
Đột phá ngay khi bắt đầu trận chiến.
Hắn đã không thể đánh bại được Khổng Từ với thực lực của Linh Phủ Cảnh, vì thế hắn chọn cách trực tiếp đột phá Tinh Cung ngay trong trận chiến này, như vậy có thể vững vàng trấn áp Khổng Từ, giành lấy phần thắng.
Đương nhiên, dù sao thì hắn cũng không phải là thiên tài như Mâu Kình Thần, việc cưỡng chế đột phá trong trận chiến như vậy chắc chắn sẽ không có sự chuẩn bị đầy đủ, cũng sẽ gây ra một số ảnh hưởng đến thực lực sau này của hắn, nhưng tổn thất như vậy lại là điều hắn hoàn toàn có thể chịu đựng được.
Lần này, sở dĩ hắn muốn tham gia khảo hạch Tông môn với thân phận là đệ tử của Lương Sơn Kiếm Tông chính là để chặn đứng tất cả mọi đường của Linh Tê Kiếm Tông, rồi loại bỏ Linh Tê Kiếm Tông khỏi Huyền Cấp tông môn.
Cho nên, ngay từ lúc bắt đầu hắn chọn ra tay, trên thực tế đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.
Cho dù thực lực của Khổng Từ quả thực vượt quá dự liệu của hắn, thì dựa vào Uẩn Tinh đan này hắn cũng có thể chuyển bại thành thắng.
Quý Lương Xuyên nhìn Uẩn Tinh đan trong tay, trên mặt hắn lập tức lộ ra nụ cười giễu cợt, khinh thường nói:
- Khổng Từ, ta thừa nhận ngươi rất mạnh. Nhưng thế thì sao chứ? Đây là khảo hạch Tông môn, thứ đại diện cho chúng ta chính là thực lực và nội tình của từng môn phái đó.
- Có lẽ ngươi thắng ta về thiên phú và thực lực, nhưng ta thì thắng ngươi viên Uẩn Tinh đan này. Ha ha ha ha!!!
Câu mỉa mai này Quý Lương Xuyên như một cái búa tạ, mạnh mẽ đập vào lòng Hà Diêu.
Hà Diêu trơ mắt nhìn Quý Lương Xuyên nuốt viên Uẩn Tinh Đan này vào bụng, khí huyết nghịch chuyển, ông không kiềm nổi mà trực tiếp phun ra một búng máu tươi.
- Tông chủ!
Mắt thấy Hà Diêu tức giận đến hộc máu, trong mắt của đệ tử Linh Tê Kiếm Tông xung quanh cũng không khỏi lộ ra vẻ đau thương.
Mặc dù Quý Lương Xuyên phách lối, nhưng lời nói của hắn ta thật sự đánh vào điểm yếu của Linh Tê Kiếm Tông.
Thực lực của tông môn yếu sẽ rất khó để bồi dưỡng được thiên tài thật sự, không phải là do những đệ tử này không đủ cố gắng, mà là tông môn vốn không thể nào cho bọn họ được tài nguyên cần thiết, chậm một bước chính là chậm nhiều bước, cuối cùng có thể sẽ bị người ta bỏ rơi đến mức không thấy bóng người.
Biểu hiện của Khổng Từ đã đủ kinh diễm, nhưng cuối cùng vẫn phải thua dưới viên Uẩn Tinh Đan này, đây là nỗi tuyệt vọng và bất lực cỡ nào?!