Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824 - Kẻ Giết Người – Yến Bắc Thần (2)

Chương 824 - Kẻ giết người – Yến Bắc Thần (2)
Chương 824 - Kẻ giết người – Yến Bắc Thần (2)

Cho dù là tới xem náo nhiệt hay là biết một chút nội tình, lúc này họ đều bị hành vi lớn mật này trấn áp, nhất là những kẻ nhận ra lai lịch của Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, lúc này gần như đã sắp bị dọa cho ngốc luôn.

Vị này cũng không khỏi quá kiêu ngạo, quá điên cuồng rồi!!!

...

- Điện hạ, đã xảy ra chuyện!

Ngô Văn Uyên mới vừa ở lại phủ thành chủ, thậm chí còn chưa kịp quen thuộc hoàn cảnh chung quanh thì đã có người đến đây bẩm báo. Trong mắt hắn lộ ra vẻ không vui, lạnh lùng mắng:

- Vội cái gì, xảy ra chuyện gì thì cứ từ từ nói!

Hộ vệ kia vội vàng giải thích:

- Điện hạ, Yến Bắc Thần truyền nhân Ma Quân hiện thân rồi, đang ở trên tường thành cửa tây của Duyễn Châu.

- Truyền nhân Ma Quân?

Ngô Văn Uyên hơi ngẩn ra, trong mắt đột nhiên lộ ra một ánh sáng khiếp người:

- Ngươi nói là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân à?

- Vâng.

Ngô Văn Uyên thoáng ngẩn người, có chút không hiểu hỏi:

- Hắn ở trên tường thành làm gì?

- Hắn để lại hai đoạn Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao bị chặt gãy trên tường thành, còn lưu lại sáu chữ: “Kẻ giết người, Yến Bắc Thần”.

Hộ vệ kia dừng một chút, giải thích:

- Đã tìm người xác nhận, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao bị chặt gãy đó chính là binh khí của Đông Hải Mâu Kình Thần.

Trong nháy mắt, trong lòng Ngô Văn Uyên cũng không khỏi nổi lên một cơn sóng thần.

Nếu đã muốn tới Duyễn Châu nhậm chức thì trước khi tới, hắn đương nhiên đã biết một vài chuyện của Duyễn Châu. Cái tên Mâu Kình Thần này, càng là trọng điểm từng được hắn chú ý.

Nhưng ai mà ngờ được, chân trước hắn vừa mới đến Duyễn Châu, chân sau đã nghe truyền tới tin Mâu Kình Thần bỏ mạng, hơn nữa còn là bị truyền nhân Ma Quân tự tay giết chết.

Quan trọng nhất là, sau khi kẻ đó giết người xong lại vẫn dám đường hoàng xuất hiện ở Duyễn Châu Thành, đây đúng là khiêu khích trắng trợn mà!!!

- Đi!!!

Ngô Văn Uyên đạp mạnh một bước, lập tức bay lên, rồi trực tiếp bay về hướng cửa tây thành.

Nhìn bề ngoài, Mâu Kình Thần là thiên kiêu của Đông Hải Tiên Đảo, chuyện này dường như chỉ là mâu thuẫn của Đông Hải Tiên Đảo và Yến Bắc Thần, nhưng trên thực tế, đã đến rồi loại thân phận và thực lực này rồi, há lại còn đơn thuần là thù riêng nữa?!

Yến Bắc Thần gióng trống khua chiêng tuyên bố bản thân giết chết Mâu Kình Thần như vậy, không thể nào chỉ là vì trút giận, hoặc là vì sỉ nhục Mâu Kình Thần đã chết kia.

Đây là muốn gây nên sóng gió mà!!!

Một nhân vật nguy hiểm như thế, đối với tất cả người của Duyễn Châu mà nói, chính là một mối uy hiếp tiềm tàng.

Mà vị phủ chủ Duyễn Châu mới nhậm chức còn cố tình nhúng tay vào sự vụ Duyễn Châu như hắn, càng là kẻ đứng mũi chịu sào, trực tiếp bị cuốn vào đầu tiên.

Càng hỏng bét hơn chính là, Yến Bắc Thần vẫn không chịu bỏ đi... Thế này thì ngay cả lý do viện cớ Ngô Văn Uyên hắn cũng không có rồi!!!

Ngô Văn Uyên nháy mắt đã chạy tới trước cửa thành. Từ rất xa ngẩng đầu, hắn đã liếc thấy Yến Bắc Thần đạp trên Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, mà mặc dù còn cách rất xa, Ngô Văn Uyên cũng đã có thể cảm nhận được áp lực khủng khiếp toát ra từ trên người đối phương.

- Yến Bắc Thần!!!

Lúc Ngô Văn Uyên chậm rãi ngẩng đầu nhìn Bạch Nhạc, trên thực tế, Bạch Nhạc cũng đồng thời chú ý tới hắn ta.

Mặc dù không biết thân phận của đối phương, nhưng Bạch Nhạc cũng đồng thời ngửi thấy trên người đối phương tỏa ra hơi thở nguy hiểm.

Nếu như không phải biết Vệ Phạm Dạ tuyệt đối không có khả năng xuất hiện ở chỗ này, Bạch Nhạc quả thực cũng phải nghi ngờ đối phương chính là Vệ Phạm Dạ. Hắn lạnh lùng liếc đối phương, thản nhiên hỏi:

- Ngươi là ai?

Ngô Văn Uyên đứng lơ lửng trên không, một thân tử kim trường bào lộ vẻ cực kỳ chói mắt, hắn hơi nhướn mày, ngạo nghễ đáp:

- Thất hoàng tử của Vương thất Đại Càn, phủ chủ Duyễn Châu tân nhiệm – Ngô Văn Uyên.

Bạch Nhạc hơi nheo mắt, bình tĩnh nói:

- Chu Đông Dương chưa chết được bao lâu, thế mà đã có phủ chủ Duyễn Châu tân nhiệm rồi. Tốc độ của Vương thất Đại Càn lần này nhanh phết đấy!

- Nghe đồn lúc Chu Đông Dương còn sống, ngươi từng xuống tay với ông ta. Sao hả, bây giờ ngươi cũng muốn đánh cướp vị phủ chủ tân nhiệm là ta à? Ta còn có nhiều tiền hơn ông ta đấy!!!

Đối mặt với sự khinh thường của Bạch Nhạc, Ngô Văn Uyên cũng đáp trả không hề nhún nhường.

Dù biết rõ Mâu Kình Thần chết trên tay đối phương, nhưng Ngô Văn Uyên vẫn không hề sợ hãi.

Chỉ trong chớp mắt, không chỉ có Ngô Văn Uyên, mà toàn bộ người tu hành có tu vi trên Linh Phủ Cảnh trong Duyễn Châu Thành gần như đã đến hơn phân nửa.

Xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, nữa là chuyện có liên quan đến truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân cùng Mâu Kình Thần, thậm chí là vị phủ chủ Duyễn Châu mới nhậm chức này, thử hỏi có ai mà không muốn tới xem náo nhiệt?

Dù sao chỉ cần vị truyền nhân của Ma Quân này vẫn không bị điên thật thì hắn sẽ không có khả năng tùy tiện xuống tay với những người khác, thế thì chả phải lo gì đến vấn đề an toàn cả!!!

- Thật thú vị!!!

Bạch Nhạc nhìn về phía Ngô Văn Uyên, khóe miệng hơi nhếch lên:

- Sẽ có cơ hội, nhưng không phải bây giờ.

Bình Luận (0)
Comment