Chương 168: Chương 168
Chương 168: Chương 168Chương 168: Chương 168
Trên xe, Lâm Trình nhìn dáng vẻ khoe khoang đắc ý của Lâm Mạt Mạt, âm thâm cảm thấy buồn cười, trong lòng cũng không cảm thấy hối 1tiếc vì hôm qua đã mang chiếc xe này đi sửa. ....
Nhờ sự trợ giúp của chiếc xe minibus này, tốc độ giao hàng của Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt nhanh hơn rất nhiều. Chưa đến 9 giờ tối, hai người đã giao xong toàn bộ đơn hàng.
Ngày hôm sau, khi đã quen thuộc đường xá, tốc độ của hai người lại càng nhanh hơn một chút.
Sau khi hoàn thành hết đơn hàng, trở về quán nhỏ, mới hơn 8 giờ tối.
Trên đường về nhà, Lâm Mạt Mạt ngồi trong xe, không thể chờ đợi mà đã bắt đầu tính toán trong cuốn sổ nhỏ của mình.
"Hôm nay chúng ta đã mua thực phẩm nguyên liệu hết 1350 tệ, buổi trưa có 11 bàn khách, tổng cộng thu được 1573 tệ, bán được 134 suất cơm tối, tức là 1340 tệ..."
"Ba bat"
"Đã tính xong chưa?” Lâm Trình cúi đầu nhìn Lâm Mạt Mạt, hỏi.
"Dạ dạ." Lâm Mạt Mạt gật đầu sau đó còn có hơi phấn khích nói: "Tính xong rồi, hôm nay, sau khi trừ hết tất cả chi phí, chúng ta đã kiếm được 960 tệ!"
Đây là ngày mà bọn họ kiếm được nhiều nhất trong tuần này, Lâm Mạt Mạt không bao giờ nghĩ trong một ngày mà mình có thể kiếm được nhiều tiên như vậy.
Khác với sự phấn khích của Lâm Mạt Mạt, Lâm Trình nghe thấy số tiên này thì lại rất bình tĩnh.
"Xuống xe thôi." Đỗ xe vào con hẻm nhỏ, Lâm Trình vỗ nhẹ đầu Lâm Mạt Mạt, nhắc nhở bé.
"Dạ dạ." Lâm Mạt Mạt theo sau Lâm Trình xuống xe.
Nhưng mà, trên đường trở về cửa hàng, Lâm Mạt Mạt vẫn như cũ không ngừng lẩm bẩm lầm bầm: "Chỉ cần từ bây giờ mỗi ngày chúng ta đều kiếm được 960 tệ thì tốt quá, một tuần chúng ta có thể kiếm được 6720 tệ, một tháng là 28800 tệ, một năm thì sẽ là...
Không đợi Lâm Mạt Mạt tính xong tổng thu nhập trong một năm của bọn họ, bé đã nhìn thấy tổ đạo diễn đứng trước cửa hàng bọn họ.
Nhìn thấy tổ đạo diễn, biểu cảm vui vẻ trên mặt của Lâm Mạt Mạt cứng lại, bé theo bản năng lùi lại hai bước. Ở phía bên nay khi nhìn thấy Lâm Mạt Mạt trốn như vậy, đạo diễn cảm thấy hơi lạ, nhưng rất nhanh đã kiểm soát lại biểu cảm trên mặt, mỉm cười hỏi Lâm Mạt Mạt: "Sao vậy? Mới một tuần không gặp, Mạt Mạt đã quên mọi người ở đây rôi sao?"
"Không phải..." Lâm Mạt Mạt lắc đầu: vừa rồi bé chỉ là bất ngờ khi nhìn thấy người của chương trình mà thôi, ý thức được một tuần ghi hình của bọn họ đã kết thúc.
Lâm Mạt Mạt không muốn ghi hình kết thúc như vậy...
Nghe câu trả lời của Lâm Mạt Mạt, đạo diễn lại cười, tiếp tục nói với hai người Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt: "Chúc mừng ba ba và con gái đã hoàn thành xong thử thách một tuần trải nghiệm cuộc sống một cách suôn sẻ."
"Tuần này, bé cưng có vui không?" Đạo diễn hỏi.
Lâm Mạt Mạt gật đầu: "Vui ạ."
"Vậy nhiệm vụ của cả hai đã hoàn thành chưa nào?"
Lâm Mạt Mạt tiếp tục gật đầu đưa số tiền đã tính toán xong cho đạo diễn.
"Tổng cộng là 3. 678 tệ, vượt quá yêu cầu 200 của nhiệm vụ là hơn một nghìn tệ ạ." Lâm Mạt Mạt nói.
Còn khoản tiền hơn 4000 tệ sửa xe, Lâm Trình đã thông minh tính vào chi phí mở cửa hàng và chi tiêu hàng ngày của bọn họ, và tất nhiên Lâm Mạt Mạt không thể nào nhận ra điều đó.
"Chúc mừng hai người đã hoàn thành nhiệm vụ thành công." đạo diễn nói với Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt.
"Vậy, tiếp theo, ba ba và con gái hãy rút thăm cuộc sống tuần tới nào." đạo diễn nói tiếp.
Khi câu nói của đạo diễn kết thúc, nhân viên lại đưa chiếc hộp rút thăm quen thuộc đến trước mặt hai cha con.
Nhà họ Lâm.
Nhìn hình ảnh trực tiếp trên màn hình, ông cụ Lâm hỏi Chu Minh ở bên cạnh: "Tuần này có những lựa chọn gì?"
"Tuần này có tổng cộng 8 lựa chọn, bao gồm công nhân xã hội, phóng viên thực tập của đài truyền hình, nhân viên chăm sóc động vật trong vườn bách thú, chuyên viên phân tích chứng khoán, diễn viên lòng tiếng, nhân viên thử giường khách sạn, diễn viên phụ, và chủ cửa hàng bán đàn piano." Chu Minh trả lời.
Trong trường hợp rút thăm thực sự, vì lo lắng các minh tinh sẽ bị "lật xa" nếu chọn trúng một "nền tảng gia đình" không tốt, lân này, chương trình không bày ra những lựa chọn quá tệ.
Nghe Chu Minh nói vậy, ông Lâm gật đầu tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình trực tiếp. Trên màn hình, lân này đến lượt Lâm Mạt Mạt rút thăm. Chỉ thấy Lâm Mạt Mạt căng thẳng tìm trong hộp một lúc mới rút được một tấm thẻ.