Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 169 - Chương 169: Chương 169

Chương 169: Chương 169 Chương 169: Chương 169Chương 169: Chương 169

Mở thẻ ra, trên đó vẫn có 6 mục thông tin:

[Địa chỉ gia đình]: Phòng 307, tâng 4, số 23 đường Tây Lâm, khu phố điện ảnh (Căn hộ được chủ nhà địa phương xây dựng đặc biệt để cho thuê, một căn hộ có tổng cộng 6 hộ gia đình thuê, sử dụng chung phòng khách, nhà bếp và phòng vệ sinh. )

[Nghề nghiệp của bối]: Diễn viên phụ.

[Thu nhập gia đình]: 0-10 vạn tệ (Thu nhập hàng ngày khoảng 0-500 tệ). |

[Phương tiện di chuyển]: Xe điện cho thuê.

[Tình hình tài chính]: Trong nhà tạm thời không có tiền tiết kiệm cố định, tiền thuê nhà là 35 tệ/ngày, vì vô tình làm hỏng đạo cụ của đoàn phim, nên nợ 3000 tệ, cần trả trong vòng hai tuần; tổng chỉ tiêu cứng trong một tuần là 1. 745 tệ.

[Số tiền sử dụng trong tuần này]: 150 tệ.

Lâm Trình đọc xong thông tin trên thẻ mà sắc mặt cũng không thay đổi, nhưng khi thấy hai chữ "diễn viên" mắt Lâm Mạt Mạt lập tức sáng lên.

"Ba ba." Lâm Mạt Mạt lắc lắc tay áo của Lâm Trình, vô cùng chờ mong hỏi: "Diễn viên quần chúng có nghĩa là diễn viên đóng vai phụ cho các diễn viên khác phải không, ba ba?"

"Ừ, cũng có thể nói vậy," chính xác hơn là vai phụ của vai phụ...

"Vậy nên, chúng ta cũng có thể đóng rất nhiều phim phải không?" Lâm Mạt Mạt hỏi tiếp. Trong mắt bé, chỉ cần có thể đóng phim, thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền.

Nhìn Lâm Mạt Mạt tràn đầy vui vẻ như vậy, Lâm Trình gật đầu cũng không nhắc bé nhìn vào nhiệm vụ 1. 745 tệ và chỉ có 150 tệ tiên sinh hoạt.

Sau khi sắp xếp xong nhiệm vụ, tổ đạo diễn rời đi.

Tổ đạo diễn rời đi chưa được bao lâu, xe đón Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt cũng đã đến.

Nhìn vào chiếc xe tuân nào cũng luôn đưa mình trở về, Lâm Mạt Mạt cố gắng che giấu sự thất vọng và không nỡ trên mặt.

Lâm Mạt Mạt buông tay Lâm Trình ra, cúi đầu lặng lẽ ngồi lên xe của Chu Kỳ.

Khi Lâm Mạt Mạt chuẩn bị vẫy tay chào Lâm Trình, nói "Tạm biệt ba ba" thì thấy Lâm Trình cũng bước lên xe. ...

đóng vai phụ cho các diễn viên khác phải không, ba ba?”

"Ừ, cũng có thể nói vậy," chính xác hơn là vai phụ của vai phụ...

"Vậy nên, chúng ta cũng có thể đóng rất nhiều phim phải không?" Lâm Mạt Mạt hỏi tiếp. Trong mắt bé, chỉ cần có thể đóng phim, thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Nhìn Lâm Mạt Mạt tràn đầy vui vẻ như vậy, Lâm Trình gật đầu cũng không nhắc bé nhìn vào nhiệm vụ 1. 745 tệ và chỉ có 150 tệ tiên sinh hoạt.

Sau khi sắp xếp xong nhiệm vụ, tổ đạo diễn rời đi.

Tổ đạo diễn rời đi chưa được bao lâu, xe đón Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt cũng đã đến.

Nhìn vào chiếc xe tuân nào cũng luôn đưa mình trở về, Lâm Mạt Mạt cố gắng che giấu sự thất vọng và không nỡ trên mặt.

Lâm Mạt Mạt buông tay Lâm Trình ra, cúi đầu lặng lẽ ngồi lên xe của Chu Kỳ.

Khi Lâm Mạt Mạt chuẩn bị vẫy tay chào Lâm Trình, nói "Tạm biệt ba ba" thì thấy Lâm Trình cũng bước lên xe

Nhìn thấy Lâm Trình ngồi trên xe, Lâm Mạt Mạt chớp mắt, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn anh.

Chu Kỳ ngồi ở hàng ghế trước thấy thế cũng tỏ ra ngạc nhiên.

“Anh Trình, anh... 2

"Không phải muốn đưa Mạt Mạt về nhà sao?" Lâm Trình hỏi.

"Đúng vậy." Chu Kỳ gật đầu nói tiếp,'Nhưng mà..."

Không đợi Chu Kỳ nói xong, Lâm Trình đã nói: 'Đi thôi, đi chung.”

"Anh Trình cũng muốn đưa Mạt Mạt vê nhà à?" Chu Kỳ ngạc nhiên hỏi, nhưng sau khi nghĩ lại, cậu cũng không cảm thấy lạ - dù sao thì trong quá trình ghi hình chương trình, mối quan hệ giữa Lâm Trình và Lâm Mạt Mạt rất tốt, sau một thời gian ở chung chăm sóc bé, cũng đã có tình cảm, không muốn tách ra cũng là chuyện bình thường.

Lâm Mạt Mạt cũng nghĩ như Chu Kỳ, đơn giản nghĩ Lâm Trình chỉ muốn đưa bé về nhà, trong lòng bé rất phấn khích.

"Ba ba, ba thật sự muốn đưa con về nhà ạ?"

"Ừ.' Lâm Trình gật đầu nhìn vẻ mặt không thể che giấu sự vui vẻ nhảy nhót của Lâm Mạt Mạt, nụ cười trên mặt Lâm Trình càng sâu hơn vài phần.

Anh giơ tay xoa đầu Lâm Mạt Mạt, nói tiếp: "Đi thăm bà con, cảm ơn bà ấy đã dạy dỗ Mạt Mạt tốt như vậy."

Nghe Lâm Trình nói vậy, Lâm Mạt Mạt sửng sốt.

Ý thức được hình như ba ba đang khen mình, Lâm Mạt Mạt cảm thấy hơi xấu hổ, nhỏ giọng nói: "Cũng không tốt lắm đâu ạ”"

Nhưng mà, từ khoé môi cong cong, ánh mắt lấp lánh của bé, cũng có thể thấy được lúc này bé đang rất vui vẻ.
Bình Luận (0)
Comment