Chương 175: Chương 175
Chương 175: Chương 175Chương 175: Chương 175
Ở phía bên này, sau khi nhìn Lâm Mạt Mạt chạy vào hành lang, Lâm Trình mới quay đầu rời đi.
Rời khỏi khu dân cư cũ mà Lâm Mạt Mạt và Lưu Thúy Phương sinh sống, Lâm Trình đi thẳng đến nhà chính của nhà họ Lâm.
Nhà họ Lâm.
Nghe nói Lâm Trình sẽ đến, ông cụ Lâm ban đầu rất vui mừng không thôi, vui vẻ thay áo thun anh Bạch Tuộc ra cửa lớn đứng đợi từ rất sớm.
Kết quả, chỉ thấy có một mình Lâm Trình trở về, không nhìn thấy Lâm Mạt Mạt đâu, sắc mặt của ông cụ Lâm lập tức suy sụp với tốc độ dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
"Sao chỉ có mình con, Tiểu Mạt Mạt nhà chúng ta đâu rồi?" Ông cụ Lâm không cam lòng, lại nhìn thoáng vào phía sau xe của Lâm Trình, thực sự không thấy bóng dáng của Lâm Mạt Mạt đâu.
"Con bé đang ở với bà của mình rồi." Lâm Trình trả lời.
Nghe vậy, ông cụ Lâm không vui bẹp miệng, lại ghét bỏ mà nhìn Lâm Trình một cái, nói thâm: "Vậy con trở về làm gì?"
"Lấy sổ hộ khẩu." Lâm Trình nói.
Ông cụ Lâm có chút ngạc nhiên: "Sổ hộ khẩu?"
Lâm Trình gật đầu tiếp tục nói: "Để đăng ký hộ khẩu cho Mạt Mạt."
Sau khi ông cụ Lâm hồi phục sức khỏe, một lần nữa tiếp quản mọi chuyện của nhà họ Lâm, ngoài việc trừng phạt dạy dỗ hai đứa con trai của mình một trận, đuổi một nhà ba ruột của Lâm Trình ra khỏi nhà họ Lâm, ông cụ còn làm một chuyện khác nữa, đó là đuổi cả nhà Lâm Chấn Hoành và cả nhà Lâm Chấn Minh ra khỏi sổ hộ khẩu của nhà họ Lâm, để bọn họ "tự lập môn hộ...
Toàn bộ nhà họ Lâm, chỉ còn một mình Lâm Trình có tên trong sổ.
Đó cũng là kết quả của ông cụ Lâm kiên trì.
Lúc này, nghe tin Lâm Trình đến để lấy sổ hộ khẩu, ông cụ Lâm vui vẻ.
"Đúng đúng đúng, suýt quên chuyện này luôn rồi, đúng là nên đăng ký sổ hộ khẩu cho Mạt Mạt." Hơn nữa càng nhanh càng tốt.
Ông cụ Lâm liên tục gật đầu.
Mặc dù Lâm Trình không dẫn chắt nữ bảo bối mà ông cụ Lâm luôn ngày nhớ đêm mong trở về, nhưng nghĩ đến việc Lâm Mạt Mạt rất nhanh sẽ có tên trong sổ hộ khẩu nhà mình, ông cụ Lâm chớp mắt lại vui vẻ trở lại. Ông cụ Lâm không kìm được mà đưa Lâm Trình đến thư phòng, lấy sổ hộ khẩu của nhà Lâm trong ngăn tủ ra đưa cho Lâm Trình.
"Khi nào con dẫn con bé đi đăng ký hộ khẩu?”
"Ngày mai." Lâm Trình trả lời.
Nghe vậy, ông cụ Lâm gật đầu rồi lại phấn chấn bừng nói: "Vậy thì đúng lúc, ngày mai ông sẽ cho nhà bếp chuẩn bị một bàn lớn đầy đồ ăn mà Tiểu Mạt Mạt thích."
Sau khi nghiêm túc quan sát ba kỳ phát sóng trực tiếp, ông cụ Lâm đã hiểu biết sương sương Lâm Mạt Mạt thích ăn món nào, không thích ăn món nào.
"Đúng rồi, còn phải chuẩn bị thêm một ít món tráng miệng, Tiểu Mạt Mạt rất thích."
"Phòng của Tiểu Mạt Mạt đã được dọn dẹp xong rồi, tối nay ông sẽ cho người mang một số thú nhồi bông Cậu Bé Bọt Biển đến nữa."
"Chỉ có hoa ở chỗ đồi nhỏ sau vườn là vẫn chưa lớn..."
Ông cụ Lâm vuốt cằm, đã bắt đầu tính toán việc chào đón chắt nữ về nhà.
Nhưng mà, câu nói giây tiếp theo của Lâm Trình đã làm ông cụ Lâm như bị tạt một thau nước lạnh.
"Không cần chuẩn bị."
"Con...
"Tạm thời con không có ý định đưa con bé đến đây." Lâm Trình nói ngắn gọn.
"Tại sao?" ông cụ Lâm nhăn mày, trầm giọng hỏi: "Ông là ông cố của con bé, sau này đây cũng sẽ là nhà của Mạt Mạt trong, sao ông cố lại không thể gặp cháu chắt của mình được?”
Lâm Trình và ông cụ Lâm đối mặt hai giây, sau đó Lâm Trình mới lên tiếng: "Tình hình hiện giờ, nhà họ Lâm không thích hợp với Mạt Mạt.'
Lâm Trình nói rất bình nhưng ông cụ Lâm cảm nhận được hàm ý trong đó.
Ông cụ biết hàm ý trong câu nói của Lâm Trình - trong mấy năm ông cụ dưỡng bệnh, nấy năm mà hai đứa con trai ông cụ trở nên tự tung tự tác làm bậy, Lâm Trình sống ở nhà họ Lâm không tốt đẹp gì, đương nhiên nơi đây sẽ không để lại kỷ niệm tốt gì cho Lâm Trình.
Bây giờ, một nhà chú Hai của Lâm Trình đang tìm mọi cách để ở lại nhà chính của nhà họ Lâm, cha của Lâm Trình lúc không có việc cũng sẽ đến đây, mục đích của bọn họ chỉ đơn giản là thèm khát gia sản nhà họ Lâm.
Thật sự là không phải tốt lành gì cho cam.
Biểu cảm của ông cụ Lâm trở nên buồn bã, ông cụ thở dài, tự trách mình: "Là do ông đã quá nhân từ với bọn nó.'