Tham Gia Gameshow, Mạo Danh Baba Hóa Tình Thân (Dịch Full)

Chương 176 - Chương 176: Chương 176

Chương 176: Chương 176 Chương 176: Chương 176Chương 176: Chương 176

Nói xong, ông cụ Lâm nhìn Lâm Trình, nói: "Cháu yên tâm, cha cháu và cả chú Hai cháu, ông...'

Chưa chờ ông nói xong, Lâm Trình đã nhanh chóng cắt lời: "Cháu sẽ xử lý bọn họ."

"Cháu..."

Ông cụ Lâm muốn nói thêm gì đó, nhưng Lâm Trình không nhiều lời nữa.

"Yên tâm, cháu sẽ không để con ông làm hại con cháu."

Nói xong câu cuối cùng, Lâm Trình cầm sổ hộ khẩu, quay lưng rời đi.

Phía sau, vẻ mặt ông Lâm vỡ ra từng chút mội. ...

"Ông nghe thử xem, thằng nhóc thúi đó nói gì vậy hảI"

Ông cụ Lâm bị câu nói của Lâm Trình chọc tức, chỉ vào hướng Lâm Trình rời đi, nói quản gia Chu ở phía sau: "Cái gì mà gọi là con tôi làm hại con nó, hả?! Tôi thấy nó chắc chắn là muốn chọc tức chẳng tôi."

"Ý của đại thiếu gia chắc là muốn bảo vệ tiểu thư thật tốt mà thôi" Quản gia Chu vừa xấu hổ vừa khuyên giải.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại, câu nói của đại thiếu gia, hình như logic cũng không có vấn đề gì?

Hơn nữa bất kể là cha của Lâm Trình Lâm Chấn Hoành, hay người con thứ hai của nhà họ Lâm-Lâm Chấn Minh đi nữa, thì cả hai người đã đấu đá nhau nhiều năm, mục tiêu đều là gia sản của nhà họ Lâm.

Mấy năm qua, hai vợ chồng Lâm Chấn Minh luôn ở sau lưng làm ra những thủ đoạn nhỏ nhằm vào Lâm Trình, cùng với thái độ của Lâm Chấn Hoành khi biết Diệp Vân bạc đãi Lâm Trình nhưng lại không ngăn cản, lý do căn bản là chẳng qua là ông cụ Lâm thích Lâm Trình hơn, bọn họ lo lắng cuối cùng tài sản nhà họ Lâm sẽ rơi vào tay Lâm Trình.

Bây giờ, việc Lâm Mạt Mạt xuất hiện có thể sẽ một lần nữa phá vỡ sự cân bằng mà hai người đó tự cho là ổn.

Những người đó có thể làm ra những chuyện mà không cần quan tâm đến máu mủ hay không, thì đúng là khó nói.

Ông cụ Lâm cũng hiểu điều này, chỉ là...

"Tôi sẽ sắp xếp để bọn chúng ở xa một chút, vừa hay nhắm mắt làm ngơ." ông cụ Lâm nói thầm.

Quản gia Chu ở một bên không nói gì, dù sao cũng là con mình, ông cụ Lâm đích thật là đã đối xử quá nhân từ với hai người Lâm Chấn Hoành và Lâm Chấn Minh, nếu không cũng sẽ không làm hai người kia tung hoành lâu như vậy.

Ở điểm này, thủ đoạn của ông cụ Lâm không bằng sự quyết đoán của Lâm Trình.

Từ những gì ông biết, sau khi đại thiếu gia tiếp quản một số sản nghiệp của nhà họ Lâm, chỉ trong vòng hơn một tuần ngắn ngủi, đã giải quyết sạch sẽ quyền hạn dưới tay Lâm Chấn Hoành và Lâm Chấn Minh.

"Chuyện này, ngài cứ yên tâm giao cho đại thiếu gia xử lý đi, đại thiếu gia tự có cân nhắc." Quản gia Chu nói.

Nhìn Lâm Trình hiện giờ bảo vệ con gái mình như vậy, đúng là đã tốt hơn rất nhiều, trong lòng quản gia Chu cũng thay lão gia mình cảm thấy vui mừng.

"Tôi chỉ muốn sớm nghe Tiểu Mạt Mạt của nhà chúng ta gọi tôi một tiếng ông cố mà thôi, ai mà quan tâm nó..." Ông cụ Lâm lại nhỏ giọng nói một câu.

Bởi vì không thể gặp được Lâm Mạt Mạt, ông cụ Lâm cũng chỉ có thể lục tìm mấy đoạn video ngắn của Lâm Mạt Mạt để giải khát tạm thời.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Trình lái xe đến khu dân cư cũ nơi Lâm Mạt Mạt và Lưu Thúy Phương đang sống. Lúc này, hai người bọn họ đã sắp xếp đồ đạc xong xuôi, đứng đợi ở ngã tư đường, vô cùng mong chờ nhìn về con đường lớn đầy ắp xe cộ.

Lưu Thúy Phương đã cố gắng hết sức để mình trông gọn gàng sạch sẽ nhất, còn Lâm Mạt Mạt mặc bộ quần áo đẹp nhất của mình, tóc tai buộc gọn, rất có tinh thần.

Khi nhìn thấy một chiếc xe dừng trước mặt mình, trong lòng Lâm Mạt Mạt vừa căng thẳng vừa mong chờ.

Chỉ khi nhìn thấy Lâm Trình bước xuống xe, lòng bàn tay của Lâm Mạt Mạt mới thả lỏng.

Trong lòng bé vẫn còn một chút lo lắng, sợ Lâm Trình có thể sẽ đổi ý, không muốn nuôi bé nữa, hôm nay anh sẽ không đến.

Chỉ có một chút thôi...

Lâm Trình gật đầu với Lưu Thúy Phương, sau khi chào hỏi, anh cúi đầu nhìn Lâm Mạt Mạt hôm nay "yên tĩnh" quá mức, lúc này, bé đang mở to đôi mắt long lanh lấp lánh nhìn anh, mỉm cười, nhưng lại không nói lời nào.

Lâm Trình giơ tay, búng nhẹ vào trán Lâm Mạt Mạt, mở miệng nói: "Không gọi ba ba luôn à?”

Nghe vậy, Lâm Mạt Mạt mới lớn tiếng gọi: "Ba bai"

Nụ cười trên mặt Lâm Trình rạng rỡ hơn vài phần, anh xoa xoa đầu Lâm Mạt Mạt, nói: "Chúng ta đi thôi."
Bình Luận (0)
Comment