Chương 177: Chương 177
Chương 177: Chương 177Chương 177: Chương 177
Lâm Trình đưa Lưu Thúy Phương và Lâm Mạt Mạt đến đồn công an, đăng ký sổ hộ khẩu của nhà họ Lâm.
Vì đã hẹn trước, nên vừa đến công an, Lâm Trình đã trực tiếp tìm đến cảnh sát phụ trách tiếp nhận hồ sơ của bọn họ.
Quá trình đăng ký sổ hộ khẩu không quá phức tạp. Lâm Trình đã nộp giấy chứng nhận quan hệ cha con giữa anh và Lâm Mạt Mạt, cùng với một số giấy tờ khác cần thiết cho việc đăng ký. Sau đó, Lưu Thúy Phương đã kể cho cảnh sát về chuyện bà nhặt được Lâm Mạt Mạt, cung cấp giấy tờ hộ khẩu trước đó của bé.
Cảnh sát kiểm tra và so sánh các giấy tờ trước mặt, sau khi xác nhận xong thì gật đầu. Sau đó, họ đặt một số câu hỏi về các vấn đề cơ bản.
Nghe Lâm Trình đề cập đến mấy chữ "ngoài ý muốn và "không rõ mẹ đẻ", cảnh sát liếc nhìn anh nhiều thêm một, nhưng nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
Trong giới thượng lưu, giới giải trí có rất nhiều chuyện lạ kỳ, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, anh ta sẽ không nhiều chuyện vê những chuyện đó. Miễn là các thủ tục và giấy tờ hợp lệ, đây đủ, đúng quy định, đủ điều kiện chấp nhận.
Khi nói vê tên của Lâm Mạt Mạt để đăng ký hộ khẩu, Lưu Thúy Phương do dự một chút, nói với Lâm Trình: "Nếu không thì cậu đặt lại một cái tên mới cho Mạt Mạt đi?"
Dù sao thì, cái tên Mạt Mạt này lúc trước xác thật có nghĩa là bọt biển trong đống rác, ngụ ý không quá tốt lành.
Lâm Trình lại lắc đầu nói: "Không cần đổi, gọi Mạt Mạt là được rồi, Mạt trong "hoạn nạn có nhau”.
"Vậy à?" Lưu Thúy Phương không có nhiều văn hóa, nhưng bà lại cảm thấy hiểu theo nghĩa mà Lâm Trình nói cũng không phải là không tốt, cho nên bà gật đầu.
"Nếu không có vấn đề gì, thì xác nhận lại các đơn xin và tài liệu này một lần nữa, sau đó ký tên." Cảnh sát đưa một số tài liệu cho Lâm Trình.
Sau khi Lâm Trình ký tên, cảnh sát đã đặt sổ hộ khẩu của nhà họ Lâm vào máy in.
Lúc lấy ra, trên đó đã có tên của Lâm Mạt Mạt.
Cảnh sát cúi đầu nhìn thoáng qua Lâm Mạt Mạt đang đứng sau bàn làm việc một cái - trong quá trình làm thủ tục định cư và thay đổi người giám hộ, cô bé nhỏ này từ đầu đến cuối vẫn luôn yên lặng, nhưng cứ nhìn chằm chằm vào công việc của anh ta không chớp mắt.
Nhìn thấy sự mong chờ giấu trong mắt Lâm Mạt Mạt, cảnh sát đã đưa sổ hộ khẩu vào tay Lâm Mạt Mạt. Lâm Mạt Mạt quay đầu nhìn Lâm Trình một cái, cho đến khi nhìn thấy anh gật đầu bé mới nói cảm ơn với vị cảnh sát trước mặt.
"Cảm ơn anh trai." Lâm Mạt Mạt vừa nói vừa cẩn thận nhận lấy sổ hộ khẩu nhà Lâm Trình trong tay cảnh sát, không đúng, bây giờ là sổ hộ khẩu của nhà bọn họ mới đúng. ...
Sau khi hoàn thành xong xuôi sổ hộ khẩu, Lâm Trình đã đưa Lưu Thúy Phương đến Cảnh Dật Uyển.
Lúc này, căn nhà ở Cảnh Dật Uyển đã được dọn dẹp sạch sẽ từ trong ra ngoài, đồ nội thất, đồ dùng hàng ngày và cả các vật tư sinh hoạt đều được chuẩn bị đầy đủ.
Ngoài ra, anh còn sắp xếp một người giúp việc riêng.
Nhìn căn nhà trước mắt còn tốt hơn những gì bà đã hình dung, Lưu Thúy Phương hơi há hốc mồm, liên tục tỏ vẻ không thể chấp nhận được sự đối xử tốt như vậy.
Nhưng mà, Lâm Trình lại tỏ vẻ không quan tâm.
Lâm Trình đưa cho Lưu Thúy Phương số điện thoại của mình, sau đó nói: "Nếu dì cần gì, có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào, nếu tôi không có mặt, dì cũng có thể liên lạc với trợ lý của tôi."
Dừng lại một chút, Lâm Trình lại nói với Lưu Thúy Phương: "Sau khi kết thúc đợt ghi hình tuần sau, tôi sẽ đưa Mạt Mạt đến đây."
Nghe được những lời này của Lâm Trình, Lưu Thúy Phương luôn câu nệ khó xử cuối cùng cũng không thể kìm nén được những giọt nước mắt xúc động.
Lúc đầu Lưu Thúy Phương còn cho rằng sau khi Lâm Trình đưa Lâm Mạt Mạt đi, duyên phận bà cháu của hai người cũng sẽ kết thúc như vậy, nhưng bây giờ, nghe Lâm Trình nói như vậy, lòng cảm kích của Lưu Thúy Phương đối với anh càng sâu sắc hơn rất nhiều.
Lau khô nước mắt trên mắt, Lưu Thúy Phương liên tục gật đầu nói với Lâm Trình: "Được được, tuần sau hai người trở về, dì sẽ nấu đồ ăn thật ngon chờ hai người về."
Sau khi nói xong, Lưu Thúy Phương nhìn Lâm Trình, hỏi: "Cháu thích ăn món gì? Hoặc là có món nào mà cháu không ăn được không? Dì sẽ nấu theo khẩu vị của cháu."