Người quản lý kho lưu trữ hồ sơ là một linh mục già cao tuổi lưng còng, mái tóc trắng lưa thưa rối bù, trên đầu đội một bộ thấu kính phức tạp tạo thành từ đồng thau làm gọng và thủy tinh làm tròng kính, trên người còn tỏa ra mùi dầu máy.
Vị linh mục già này đang ngồi sau một chiếc bàn tròn tối màu, sử dụng bộ thấu kính tập trung nghiên cứu một tạo vật cơ giới trông giống như khối rubik, với sự trợ giúp của một số công cụ tinh xảo, ông ta đã tháo rời khối rubik thành một đống bộ phận, vầng ánh sáng từ đèn khí chiếu vào các bộ phận đó làm chúng lấp lánh ánh sáng.
Khi Fanna đến gần, thân hình cao lớn của nàng ta chặn đứng ánh sáng từ bên cạnh, lúc này vị linh mục già mới ngẩng đầu lên, dùng ngón tay dời thấu kính trước mắt ra và lộ ra nụ cười sau khi nhìn thấy rõ người tới: "Ồ, ra là Thẩm phán quan các hạ — Hôm nay ngài cần giúp gì sao?"
“Cho hỏi hồ sơ ghi chép về các loại thiên tai ở thành bang vào khoảng năm 1889 nằm ở chỗ nào?” Fanna gật đầu, gửi lời hỏi thăm tới vị linh mục già rồi mở miệng hỏi.
"Hồ sơ ghi chép thiên tai của năm 1889?" Lão linh mục vừa lẩm bẩm, vừa gõ gõ mặt bàn tròn rộng lớn, dưới bàn lập tức truyền đến tiếng máy móc ma sát nhẹ nhàng, sau đó một tấm ván rút xuống phía dưới, một đài cơ giới gồm rất nhiều tay quay, mặt số kỹ thuật số và lẫy từ bên trong nhô lên.
Theo tiếng cọt kẹt của hoạt động cơ khí, lão linh mục bắt đầu vận hành cỗ máy tinh xảo này với sự trợ giúp của lẫy và mặt số kỹ thuật số một cách quen tay, sau khi nhập thông tin cần thiết vào, Fanna nghe thấy tiếng gầm gừ nhẹ đặc trưng lúc vận hành máy móc cỡ lớn, nàng ta cảm thấy sàn nhà dưới chân khẽ rung chuyển, vô số bánh răng và thanh truyền đang vận hành vui thích dưới sự thúc đẩy của lõi hơi nước, tiếp đó, nàng ta liền nghe thấy tiếng "ting" giòn giã từ thiết bị máy móc trước mặt lão linh mục truyền tới, một tờ giấy được in xong nhả ra khỏi máy theo sau đó.
"Từ con đường này đi về phía trước, đến kệ sách hàng thứ ba rẽ trái, đi tới cuối cùng rẽ phải, một kệ sách đã được thắp sáng, chính là hàng có đèn sáng đó. Nội dung rất phức tạp, cho nên tất cả các sự cố được gọi là thiên tai đều được ghi lại trong hồ sơ lưu trữ, bao gồm các sự cố hơi nước làm người khác bị thương nhỏ nhất, nếu cần hỗ trợ thì cứ rung chuông."
Lão linh mục vừa nói, vừa đưa tờ giấy tới — ông ta đang cầm tờ giấy bằng tay giả, bàn tay và cẳng tay làm bằng đồng thau có kết cấu máy móc tinh xảo, thông qua cửa sổ trong suốt trên mu bàn tay, còn có thể nhìn thấy bộ truyền bánh răng vận hành tích tắc bên trong.
Fanna nghĩ, đây có thể là một cựu chiến binh thủ vệ đã nghỉ hưu từ tiền tuyến trở về — trong bộ phận dân sự của Giáo hội Bão Tố, loại cựu chiến binh này cũng không phải hiếm thấy.
Thân thể của họ đã bị hủy hoại, họ đã chứng minh tín ngưỡng và lòng trung thành của mình bằng máu đào và sự hy sinh, sự phụ trợ của cơ quan hơi nước hoặc tay chân giả ma pháp cho phép họ tiếp tục phục vụ cho Tòa thánh, mà tất cả các cương vị tiếp xúc với hồ sơ lưu trữ là chốn về cuối cùng của một số cựu chiến binh trong đó.
Ở một khía cạnh nào đó đây đương nhiên là sự ưu ái dành cho chiến sĩ, ngành văn thư tương đối nhàn hạ cùng điều kiện hậu đãi vốn thích hợp để “dưỡng lão”, nhưng ở một góc độ khác, đây kỳ thực cũng là một cách “dụng tài” cực tốt - thân thể của những cựu chiến binh này có lẽ không còn thích hợp để tiếp tục chiến đấu với dị đoan, nhưng ý chí của họ vẫn rất bền vững và kiên cố, mà công việc trông chừng sổ sách và hồ sơ lưu trữ... luôn đòi hỏi một ý chí bền vững và kiên cố.
Trong lòng Fanna hiện lên vẻ kính trọng, nàng ta tiếp nhận tờ giấy bằng cả hai tay, hơi cúi đầu nói: "Cảm ơn."
"Đọc xong nhớ thu sách lại, sách không có trong danh sách cũng đừng đụng vào," Lão linh mục phẩy tay: "Nơi này có rất nhiều sách đặt đã lâu, đừng tùy tiện quấy rầy chúng."
Nói xong, ông ta quay lại với "công việc" của mình, không tiếp tục để ý đến Fanna nữa.
Fanna cũng không để tâm đến, chỉ cầm tờ giấy có in danh mục sách đi vào sâu trong kho lưu trữ hồ sơ, những kệ sách cao đến mức phải miêu tả là "hoành tráng" được sắp xếp ngay ngắn hai bên nàng ta, nối tiếp nhau nối liền với chóp mái vòm của kho lưu trữ, tựa như những vệ binh cổ đại đang xếp hàng, nhìn xuống bóng người nhỏ bé bên dưới. Những ngọn đèn điện sáng choang và đèn khí được bố trí xen kẽ giữa các kệ sách thông qua tính toán chính xác, khiến nơi này luôn sáng rực rỡ, ngay cả những kệ sách thâm sâu nhất, ở giữa cũng không còn một bóng mờ u tối.
Fanna tìm thấy kệ sách mà lão linh mục đã đề cập đến — một hàng bóng đèn nhỏ sáng lên trên kệ sách, cho biết những tập hồ sơ mà nàng ta có thể giở xem.
Hồ sơ được đặt không hề thấp, nhưng may mắn thay, Fanna rất cao, vì vậy nàng ta có thể lấy sách xuống mà không cần dùng thang, điều này khiến nàng ta cảm thấy thư thả.
Đẩy một chiếc thang chạy tới chạy lui trong kho sách khổng lồ như vậy cũng không phải là một công việc dễ dàng.
Nàng ta nhẹ nhàng thở ra một hơi, tìm điểm xuất phát của hồ sơ trên kệ sách, rút lấy tập hồ sơ được đánh số, bắt đầu lật nhanh.
Thứ nàng ta muốn tìm rất đơn giản, chính là trận hỏa hoạn mười một năm trước, hoặc là vụ cháy lớn được cho là tai nạn do rò rỉ nhà máy.
Trên thực tế, đây không phải là lần đầu tiên nàng ta điều tra chuyện này — với tư cách là một thẩm phán quan, nàng ta vốn có ba phần nhạy cảm với tất cả "hiện tượng bất thường", trong đó cũng bao gồm cả những chuyện đã xảy ra với chính nàng ta; sau khi biết trận hỏa hoạn khi còn bé chỉ có mình nhớ, nàng ta đã bí mật điều tra một số tài liệu năm đó, nhưng những điều tra sơ bộ đó cũng không thu hoạch được gì nhiều.
Khi đó, nàng ta đã nhanh chóng gác lại chuyện này.
Bởi vì dù thế nào, lúc gặp sự cố lần đó nàng ta cũng chỉ mới mười hai tuổi, nàng ta không phải là tín đồ của nữ thần, cũng không có đầu óc xuất chúng gì hết, trong đầu một đứa trẻ hoảng hốt lo sợ và hít phải khói độc xuất hiện một số ký ức sai lầm cũng không phải là chuyện không thể, nàng ta quả thật không cần thiết phải quá xoáy sâu vào chuyện này, cho nên sau khi tham khảo một số hồ sơ công khai, nàng ta đã buông chuyện này xuống.
Nhưng bây giờ, nàng ta đột nhiên phát hiện ra rằng vẫn có người ở thành bang Phổ Lan Đức đã trải qua trận hỏa hoạn trong ký ức của mình.
Những nghi ngờ và vô số suy đoán từng bị bỏ lại phía sau lập tức trào dâng, "sự cảnh giác nghề nghiệp" của nàng ta với tư cách là một thẩm phán quan vang dội điên cuồng trong tâm trí.
Chính vì sự cảnh giác nghề nghiệp mà nàng ta đã từ chối đề nghị "quay lại cửa tiệm đồ cổ" của Hải Đế vào thời điểm đó, đồng thời ung dung đợi cho đến hôm nay, trực tiếp đến kho lưu trữ hồ sơ được nữ thần chiếu cố đến để điều tra những tài liệu ban đầu không được công khai ra bên ngoài.
Lý do rất đơn giản, trong vụ việc này có một bầu không khí nguy hiểm – xóa đi một trận hỏa hoạn nghe có vẻ dễ dàng, nhưng trên thực tế lại phải liên quan đến nhận thức và ký ức của hàng ngàn hàng vạn người, hơn nữa vụ việc này đồng thời còn liên quan đến hoạt động phá hoại năm đó của một số lượng lớn tín đồ dị đoan, nếu như tất cả những chuyện này thật sự do một "bàn tay đen đứng sau" nào đó thực hiện, vậy thì kẻ đứng sau này tuyệt đối sẽ không ngồi yên nhìn người khác phát hiện ra chân tướng.
Những ký ức còn sót lại trong tâm trí của bản thân, những ký ức còn sót lại trong tâm trí của cô gái tên Nina đó... những "tàn tích" này rất có thể là sơ sót của kẻ chủ mưu đằng sau, hiện tại "người" ẩn phía sau màn đó có thể vẫn chưa phát hiện ra những sơ sót này, nhưng nếu hắn phát hiện ra... bản thân không sợ, nhưng Nina, chú của cô bé và cả cô gái tên Shirley đó đều là những người bình thường.
Vì vậy khi đó nàng ta đã từ chối đề nghị của Hải Đế, hơn nữa còn yêu cầu Hải Đế sau này không được đề cập đến vấn đề này nữa – Một mặt, nàng ta không muốn bứt giây động rừng, muốn triển khai điều tra dưới tình huống giấu kín, mặt khác để tránh liên lụy những người vô tội.
Trước khi nắm rõ thông tin nhất định, dứt khoát không được biểu lộ ra bất kỳ mối quan tâm quá mức cần thiết nào đến cửa tiệm đồ cổ đó.
Chậm rãi lật xem hồ sơ trên tay, cảm xúc Fanna không ngừng dao động.
Không biết vì sao, trong khi phát giác ra một bóng đen, nàng ta liền nảy sinh ảo giác bị ánh mắt không chỗ nào không có mặt rình mò và theo dõi. Cảm giác tệ hại bị người khác theo dõi trong bóng tối thật giống như gai ở lưng, khiến nàng ta có chút khó chịu.
Nàng ta đặt tập hồ sơ này xuống và đi lấy một tập khác bên cạnh.
Đồng thời, nàng ta cũng đang suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong thành bang thời gian gần đây.
Trước mắt các dị đoan mặt trời hoạt động trong thành bang đã bị bắt giữ rất nhiều, có vẻ như các hành động kiên quyết của phía thành bang đã ngăn chặn những dị đoan đó một cách hiệu quả, hoặc có thể là các đường giây mà bọn họ xâm nhập đã thực sự bị phá hủy hoàn toàn. Hiện tại nhìn chung dị đoan mặt trời trong thành đã giảm thiểu rất nhiều, các cơ sở giam cầm dị đoan của các đại giáo đường dưới lòng đất thực sự đã nhét đầy ắp.
Mà mục đích của những dị đoan mặt trời hoạt động trong thành bang đó đã sớm được tra rõ.
Tìm kiếm "mảnh vỡ mặt trời" đã xuất hiện trong thời gian ngắn cách đây 11 năm và hiện tại có thể vẫn đang ẩn náu ở đâu đó.
Mảnh vỡ mặt trời... hỏa hoạn mười một năm trước...
Cảnh tượng "ảo ảnh" mà Hải Đế đã nhìn thoáng thấy trong viện bảo tàng trước đó.
Fanna ngừng lật tập hồ sơ, một số manh mối mà nàng ta đã không chú ý đầy đủ khi trước đột nhiên kết nối với nhau, đồng thời trở nên nổi bật hơn khi nàng ta bắt đầu kiểm tra lại trận hỏa hoạn trong trí nhớ của mình.
"Những chuyện này phía sau có liên quan... trận hỏa hoạn mười một năm trước nhất định thật sự tồn tại..." Thẩm phán quan trẻ tuổi nhẹ nhàng thở ra một hơi, đồng thời, ánh mắt lơ đễnh đảo qua một số chữ trên hồ sơ:
“… Ngày X tháng X, khu phố XX, sự kiện sùng bái dị đoan ác tính, ba hộ dân lập tế đàn tại nhà, hiến tế máu tươi và khấn vái một loại tà vật nào đó chưa từng xuất hiện trong ghi chép, dẫn tới khủng hoảng và ác mộng cho hàng loạt cư dân kế cận. Sau đó nghi thức hiến tế đã được báo cáo và phá hủy, nhưng manh mối để lại tại hiện trường không thể chỉ ra bất kỳ Tà thần hay ác linh nào được biết đến...”
"Về mặt lý thuyết, nghi thức hiến tế không thể sinh ra bất kỳ tác dụng nào, đó hẳn là một thử nghiệm mù quáng của những kẻ ngu dốt và vô tri thực hiện vì những ham muốn ích kỷ của cá nhân, nhưng sự hoảng loạn và ác mộng tập thể của người dân địa phương đã thực sự xảy ra. Các cuộc điều tra sau đó đã xác thực rằng khu vực này khi đó quả thực từng chịu ảnh hưởng bởi lực lượng siêu phàm..."