Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 261 - Chương: 261

Chương: 261

Nina đang định chạy lên tầng hai để báo cho hay, Duncan đã xuất hiện ở cầu thang.

Anh nghe thấy tiếng động từ tầng dưới vọng lên.

“Duncan tiên sinh,” Morris đi tới trước cầu thang, ngẩng đầu nhìn lên “thuyền trưởng” đang nhìn xuống: “Tôi tìm thấy ký hiệu ngài đưa tôi xem trong một quyển tài liệu lịch sử về Vương quốc Crete cổ đại... ít nhất là vô cùng tương đồng.”

Duncan chú ý tới tia máu nhạt nơi đáy mắt, cùng mí mắt hơi sưng vù của Morris, dễ nhận thấy lão học giả vì tra tìm những tài liệu này đã tốn rất nhiều tâm sức, nhưng trong mắt ông ta lại mang màu sắc hưng phấn, trạng thái tinh thần rõ ràng phấn khởi lạ thường — Đây là thần thái khi đắm chìm trong nghiên cứu và cuối cùng đạt được điều gì đó mới có.

Duncan liếc nhìn đám người Nina và Alice ở tầng dưới, khẽ gật đầu: "Mấy đứa trông coi cửa tiệm."

Sau đó anh nhìn về phía Morris: “Lên lầu nói chuyện đi.”

Lão tiên sinh bước lên cầu thang với cuốn sách lớn dưới cánh tay, những bậc thang bằng gỗ cũ kỹ kêu lên cót két, ông ta đi theo Duncan đến phòng ngủ chính trên tầng hai - đây là lần đầu tiên ông ta đến nơi này.

Xét theo tiêu chuẩn chỗ ở của một bóng ma không gian thứ, căn phòng ngủ này có vẻ giản dị, nhưng xét đến "sở thích" đặc biệt "đóng vai người phàm" của Duncan tiên sinh, căn phòng giản dị này lại có vẻ khá bình thường.

Morris cẩn thận kiểm soát hành động của mình, không làm bất cứ sự nhìn trộm dư thừa trong khi thỏa mãn trí tò mò, Duncan thì kéo hai chiếc ghế từ bên cạnh tới, ra hiệu cho lão tiên sinh đặt cuốn sách lớn lên bàn cạnh cửa sổ.

"Kể tôi nghe về phát hiện của ông đi," Duncan nói sau khi ngồi xuống: "Ký hiệu đó rốt cuộc đại biểu cho điều gì?"

"Về ý nghĩa của nó... tạm thời vẫn chưa có đầu mối, tôi chỉ tìm được nguồn gốc có khả năng nhất của nó," Morris định thần lại, mở quyển tài liệu lịch sử có vẻ đáng giá ra, tìm đến trang kẹp thẻ đánh dấu bên trong: "Ngài để ý vị trí này chưa? Nó xuất hiện ở đây."

Duncan khẽ cau mày, anh nhìn thấy trang đó là một bức tranh, một bức tranh minh họa vẽ tay khá tinh xảo, thứ hiện ra hẳn là một phần của tòa kiến trúc lớn, trông giống như cửa chính của một cung điện, mà ký hiệu có đường viền hình lục giác và cấu trúc chữ thập vỡ tan thì xuất hiện trong bức phù điêu chạm nổi phía trên cửa chính, chiếm vị trí trung tâm của toàn bộ bức tranh.

Về phần nội dung của hình chạm nổi... có vẻ như chỉ là một số hoa văn nhìn không ra yd nghĩa.

Như Morris mới nói lúc ở dưới lầu, ký hiệu này ở một chỗ rất không dễ thấy — nó chỉ là một phần trang trí nhỏ của một bức tranh minh họa, thậm chí còn không chiếm một phần mười tỷ lệ của toàn bức tranh, cũng không được đánh dấu cụ thể.

Thật khó cho Morris lại có thể tìm thấy cuốn sách này trong đống sách tài liệu lịch sử, rồi lại tìm được một góc như vậy từ cuốn sách này.

"Tôi có chút ấn tượng mơ hồ, hẳn đã thấy qua từ rất lâu, rất lâu trước kia, cảm tạ sự ban phúc của Thần Trí Tuệ, cho tới hôm nay phần ‘ấn tượng’ này vẫn có thể phát huy tác dụng, để tôi tìm được ‘thứ’ này,” Morris giải thích: “Bức tranh minh họa này là một bản phỏng theo, bản thảo gốc của nó xuất hiện trong một tài liệu lịch sự về nghiên cứu di tích kiến trúc của Vương quốc Crete cổ đại, hiện tại phần tài liệu lịch sử đó không có ở Phổ Lan Đức, nhưng tôi tin rằng một số bạn bè giới học thuật của tôi hẳn có thể giúp đỡ...

"Tất nhiên, dù không có bản thảo gốc, nội dung ghi chép trong quyển sách này cũng rất hữu ích. Nó nhắc tới bức tranh minh họa vẽ tay này mô tả một di tích thất lạc từng nằm ở vùng hải vực biên giới. Di tích đó nằm trên một hoang đảo không tên, mà hòn đảo này đã biến mất một cách bí ẩn trong sương mù dày đặc vào khoảng năm 223 lịch thành bang mới. Trước khi biến mất hoàn toàn, từng có một số đội thám hiểm đã thành công đặt chân lên đảo và khảo cứu hình dạng và niên đại của di tích, xác nhận rằng nó phải là sản vật thời kỳ Vương quốc Crete cổ đại. Đánh giá từ hoa văn và chạm trổ trên bề mặt kiến trúc, toàn bộ cơ sở hẳn là một loại kiến trúc quy mô lớn với cả ý nghĩa học thuật và tôn giáo..."

Morris vừa nói, vừa chỉ tay vào phần mô tả văn bản trên trang liền kề với hình minh họa, giữa trang hơi ố vàng, có thể thấy những chú thích do lão học giả từng viết xuống trong những năm đầu.

"Loại chạm nổi với các đường nét cứng rắn và thâm sâu cùng một số lượng lớn các yếu tố hình thoi trong hoa văn là nét đặc trưng trong kiến trúc của Vương quốc Crete cổ đại. Họ tôn sùng phong cách kiến trúc với các đường nét dày dặn và có lực. Phần nhiều chủ thể của các tòa kiến trúc cung điện của họ có đủ loại hình hộp chữ nhật hoặc hình kim tự tháp. Tòa kiến trúc này hoàn toàn phù hợp với những đặc trưng này..."

Một bên nghe lão tiên sinh Morris giải thích, ánh mắt của Duncan chậm rãi quét qua hình vẽ và câu chữ. Sự chú ý của anh lại rơi vào hoa văn hình lục giác ở chính giữa cửa chính phù điêu, chân mày hơi cau lại: "Liên quan tới ký hiệu này, không hề giải thích có tính mục tiêu."

"... Thật đáng tiếc, trong tài liệu lịch sử này chỉ là một phần giới thiệu sơ lược, không hề giải thích cặn kẽ các chi tiết liên quan đến di tích," Morris lắc đầu: "Nhưng đây lại là tình huống không thể tránh khỏi - Vương quốc Crete cổ đại cách nay đã 10.000 năm, di tích nó để lại ít lại càng ít, vả lại phần nhiều đã bị hư hại nghiêm trọng. Lại thêm sự mất mát hoặc 'ô nhiễm' của các loại tư liệu, kiến thức phân tích cho các thế hệ sau vốn dĩ rời rạc, chúng ta rất khó tìm được một bản chuyên nghiên cứu về một hoa văn nhất định trên một cánh cửa nào đó của vương quốc cổ đại…”

"Công trình học thuật hoặc tôn giáo, huy hiệu nằm ở lối vào..." Duncan xoa cằm suy tư: "Một đám 'khổ tu sĩ' của 10.000 năm sau, sao lại mang theo bùa hộ mệnh từ thời kỳ Vương quốc Crete cổ đại?"

Anh quay đầu nhìn sang Morris: "Ông cho rằng, có thể tồn tại 'Di tộc Crete' truyền thừa 10.000 năm không?"

*Di tộc: gia tộc của người chết

"... Có người từng nói, học giả nghiêm túc cẩn trọng không nên mù quáng phủ nhận bất kỳ khả năng nào, cho dù xác suất của nó cực kỳ nhỏ. Nhưng theo quan điểm của cá nhân tôi, tôi cho rằng điều này thực sự không thể."

Morris thận trọng nói trong khi suy nghĩ.

"Một đoàn thể tương tự như khổ tu sĩ, số lượng người có thể cực ít, hoạt động hết sức bí mật, trải qua sự hỗn loạn lớn sau sự sụp đổ của vương quốc cổ đại, trải qua năm thang phân tranh, trải qua chiến tranh thành bang cũ, truyền thừa đã tròn 10.000 năm, giữa chừng lại không tuyệt tự, cũng không bị phát hiện... Nếu như khả năng này cũng có thể thành lập, tôi càng bằng lòng tin rằng bọn họ là một đoàn thể bí giáo, bởi vì tình cờ phát hiện một số di tích của tài liệu lịch sử xưa cũ hoặc tương tự, dùng một ký hiệu nào đó của thời kỳ Crete như ký hiệu của mình — khả năng này thậm chí còn cao hơn.”

Duncan lắng nghe ý kiến của lão tiên sinh, ừm một tiếng không tỏ ý kiến, ánh mắt lại đảo qua chỗ tài liệu văn bản kia.

Trong tài liệu, một số đoạn rõ ràng là trích dẫn những ghi chép trong bản thảo tài liệu lịch sử gốc, ghi lại vắn tắt đôi vài lời của nhóm nhà thám hiểm hơn một nghìn năm trước để lại:

"... Nó nằm ngay ở trung tâm của hòn đảo, tòa kiến trúc chính và các tòa kiến trúc phụ xung quanh chiếm gần như toàn bộ hòn đảo, hòn đảo dường như được tạo ra chuyên biệt cho tòa kiến trúc này...

"... Chất liệu chủ thể của tòa kiến trúc trông giống như đá, nhưng còn cứng hơn đá, có màu trắng xám, sĩ binh dùng rìu phá băng cố gắng đục mở một trong những viên gạch của bức tường, tốn rất nhiều công sức mới thành công... Khi rìu phá băng và gạch tường va vào nhau thì tóe ra ánh lửa phóng đại, nơi gạch tường vỡ ra mang khuynh hướng cảm xúc màu xám bạc.

“Gần đảo còn có mấy hòn đảo nhỏ, tất cả đều rất hoang vắng, thảm thực vật thưa thớt, cả côn trùng cũng không thấy nhiều… không có công trình kiến trúc để lại, có lẽ đã từng có, nhưng quy mô quá nhỏ, đã bị thời gian nuốt chửng...

"... Vào chạng vạng tối ngày thứ ba, chiếc thuyền nhỏ lượn quanh đảo tuần tra, phát hiện thấy một điểm sụp đổ vốn nằm trên mặt nước đã bị nhấn lúc nào không hay, tuy nhiên không có bất kỳ dấu hiệu thủy triều dâng cao... vùng hải vực gần đó bắt đầu có sương mù, mục sư có dự cảm xấu, sau khi cầu nguyện với thần chết Bartok và tìm kiếm gợi ý, ông ta đã đề nghị chúng tôi lập tức tránh xa hòn đảo này."

Duncan nhìn thẳng vào phần cuối của đoạn trích dẫn này, thấy rằng tác giả của tài liệu lịch sử đã ghi chép thế này:

"Ngày thứ bảy sau khi đội ngũ thám hiểm rút lui, sương mù tan đi, một đội ngũ khác đã đến phụ cận vùng hải vực, nhưng đã không thể tìm thấy hòn đảo vô danh này."

Duncan không khỏi cảm thấy hơi tiếc nuối trong lòng.

“Cứ thế bị sương mù dày đặc nuốt chửng à…” Anh khẽ thở dài: “Nghe giống như kết quả của biên giới sụp đổ.”

"Trông rất giống — nhưng năm đó vẫn chưa có trang bị kỹ thuật hải đăng Thánh huy hoàn thiện, cũng không có đủ phương pháp quan sát chính xác, một số hiện tượng dị thường bao gồm cả sự sụp đổ của biên giới và hiện tượng 'sương mù thôn tính' rất dễ bị nhầm lẫn."

“Hiện tượng sương mù thôn tính…” Duncan hơi nhớ lại, sau đó trong đầu tìm được tri thức tương ứng — khoảng thời gian này anh vẫn đang bổ sung thường thức ở phương diện này thông qua sách vở: “Nếu thật sự là hiện tượng sương mù thôn tính, vậy thì hòn đảo này vẫn có khả năng xuất hiện lại thế giới trong một thời gian ngắn trong sương mù dày đặc tương tự vào ngày sau, nhưng có vẻ như, không có ghi chép nào về phương diện này được lưu truyền."

"Quả thật như vậy, nhưng cũng có thể là thông tin liên quan đã bị thất lạc."

Duncan ừ một tiếng, trong khi những ngón tay thì bất giác lướt qua hình minh họa, lướt qua ký hiệu chữ thập nho nhỏ vỡ vụn bên trên.

“Hình vẽ này… lẽ nào không có khả năng người sao chép ‘triển khải tự do’ chứ?” Anh đột nhiên lo lắng hỏi.

"Tôi cho rằng sẽ không," Morris lập tức trả lời: "Đây là tài liệu văn hiến vô cùng nghiêm cẩn, người vẽ ra các hình minh họa và người biên tập tài liệu gốc đều là những học giả có tên tuổi nghiêm ngặt. Khi để lại những tài liệu này, họ thà giữ nguyên những chỗ mơ hồ không rõ cho thế hệ sau, cũng sẽ không tự tiện thực hiện bất kỳ "điều chỉnh bổ sung" nào dưới tình huống thiếu chứng cứ, hay nói cách khác, cho dù có điều chỉnh, họ nhất định cũng sẽ chỉ rõ điều tương ứng trong chú thích."

"Xác thực đáng tin sao..."

Duncan khẽ lẩm bẩm trong suy nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment