Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 333 - Chương: 333

Chương: 333

Nhảy bổ sảng khoái, ngưng tụ gió lạnh từ phương bắc và sức mạnh to lớn của sấm sét từ gió bão, mang theo một loại cảm giác thích thú khi giải phóng áp lực, thân thể Fanna nhảy lên thật cao, trong đôi tay nắm hờ đã hiện ra một lưỡi kiếm băng lạnh, đồng thời chém xuống trong ánh sáng lạnh lẽo từ vết thương của thế giới.

Không khí bị xé toạc, luồng khí lưu vùng phụ cận sinh ra nhiệt độ cao và biến dạng dưới xung kích kịch liệt; khi lưỡi kiếm rơi xuống một nửa thậm chí còn bắt đầu lộ ra kết cấu của plasma, giống như ngọn lửa hừng hực quấn quanh lưỡi kiếm băng lạnh ngưng tụ; Kỳ cảnh băng hỏa quyện nhau như vậy quỷ dị và đẹp mắt đến nỗi tín đồ tà giáo hình dáng như ác ma đó phải sửng sốt thấy rõ.

Đối với thần quan Nhân Diệt mà nói, đây vốn là một lần đánh lén thành công. Hắn đã sớm phát hiện ra vị khách không mời mà đến, đồng thời lợi dụng lực lượng của ma chú để che giấu khí tức của bản thân; thân thể ác ma cộng sinh cao độ thậm chí có thể khiến hắn hoàn toàn ngừng thở và nhịp tim trong thời gian ngắn — Tuy nhiên, sự che giấu vốn hoàn hảo không khuyết điểm này không biết vì sao lại bị bại lộ, dẫn tới sự cảnh giác của mục tiêu.

Bây giờ mục tiêu vốn là con mồi đã biến thành mãnh thú phản kích dũng mãnh — hơn nữa lực lượng của mãnh thú còn lớn hơn hắn dự đoán.

Lưỡi kiếm khổng lồ kéo theo lực lượng khổng lồ nện xuống, trong lúc cấp bách thần quan Nhân Diệt hoàn toàn không kịp phản kích, chỉ dốc hết toàn lực phát ra một tiếng hú quái dị sắc bén. Trong tiếng hú nén một lời nguyền mạnh mẽ, từng lớp khung xương đen và tấm khiên tựa như nham thạch ngay lập tức chặn đường hạ xuống của Fanna từ mọi hướng. Đồng thời, ác ma biển sâu được tạo thành từ mảnh xương xẩu xếp chồng lên nhau cũng chặn trước mặt chủ nhân của mình do khế ước thúc giục, há miệng xông về hướng Fanna, chuẩn bị khạc ra hơi thở có tính ăn mòn mạnh.

Cho đến lúc này, hình thái của con ác ma hài cốt mới hoàn toàn ngưng tụ rõ nét từ trong bóng tối — Đó bất ngờ lại là một con chó săn biển sâu, thể tích lớn hơn A Cẩu một vòng.

Fanna không hề có ý định giảm tốc độ hay né tránh.

"Bùm!"

Một tiếng nổ lớn phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm, xen kẽ với một loạt tiếng ồn xé rách sắc bén chói tai khiến người ta ê răng.

Fanna nhảy bổ lần này, đã đập vỡ rào chắn năng lượng và khiên đá thần quan biển sâu triệu hồi ra, liên đới hơi thở ăn mòn chó săn biển sâu khạc ra và nửa đầu chó của ác ma biển sâu, thành những mảnh vụn bay đầy trời.

Sóng xung kích quét qua con hẻm như một cơn gió mạnh, thổi sạch bụi bặm và khói mù trong chớp mắt, con chó săn biển sâu chỉ còn nửa cái đầu thét gào bay ngược ra ngoài, xiềng xích cộng sinh kéo theo thần quan Nhân Diệt cũng bay đi mười mấy mét, bọn họ cùng lăn cuồn cuộn trên mặt đất, hồi lâu mới dừng lại, sau đó giãy giụa đứng dậy.

Thần quan dị đoan thân thể méo mó và biến dị toàn thân run rẩy dữ dội, chấn động từ ác ma cộng sinh lúc bị trọng thương khiến hắn khó có thể suy nghĩ — Thân thể hình thù quái dị khom xuống trong bóng tối, trong một lúc thậm chí không thể phân biệt được ai là ác ma, ai từng là con người giữa hắn và con chó săn biển sâu bên cạnh.

Mà con chó săn biển sâu bên cạnh hắn cũng loạng choạng đứng dậy, tuy đã bị chém rớt nửa cái đầu, nhưng sinh lực mạnh mẽ của ác ma vẫn chống đỡ cho nó khỏi chết, nó xông về hướng Fanna phát ra tiếng gầm nhẹ hỗn độn, nhưng những mảnh xương bị tổn thương trên thân vẫn không ngừng rơi xuống lốp đốp.

Fanna đi về phía trước mặt không chút biểu cảm, thuận tay ném bỏ trường kiếm băng lạnh đã chia năm xẻ bảy bởi lực trùng kích.

Thứ này vốn có đặc tính một lần sử dụng, tạo ra chỉ để nhảy bổ tuyệt đẹp toàn điểm, bây giờ sứ mệnh của nó đã hoàn thành.

Thần quan Nhân Diệt ở phía đối diện gắng gượng ngẩng đầu lên, dốc sức khôi phục sự tỉnh táo, miệng phát ra tiếng thì thầm tối nghĩa và khó hiểu của ác ma.

Lực lượng của ma chú ngưng tụ thành hình dạng, một khối vật chất xoắn mang lực lượng hủ bại, do hỗn tạp hài cốt và nham thạch tạo thành, nổi lên từ trong không khí trước mặt hắn, đồng thời gào thét đập về phía Fanna như một quả đạn đại bác.

Fanna vừa giơ tay, cứng rắn bắt được quả "đạn đại bác" này, bất chấp một làn khói nhỏ nhanh chống bốc lên từ lòng bàn tay, nàng ta bước nhanh về phía trước không chút chậm lại, tay còn lại bắt lấy nửa cái đầu của con chó săn biển sâu dường như hơi ngẩn ra, tiện tay nhét quả "đạn bay hủ bại" này vào trong lỗ hổng ở cổ ác ma lộ ra do mất đầu.

Con ác ma biển sâu vùng vẫy dữ dội theo bản năng, nhưng lực lượng đủ để lật đổ xe tăng hơi nước đó lại không thể lay chuyển được cánh tay của Fanna, nửa đầu còn lại của nó bị chính nó xé toạc trong lúc giằng co, còn "đạn bay hủ bại" do lực lượng tự thân nó mới triệu hồi ra đã bị Fanna dùng sức nhét vào trong bụng của chính nó — Từng lớp khung xương trong cơ thể con ác ma phát ra tiếng nứt toác giòn giã và liên tục, sau đó nhanh chóng lấp đầy những tia sáng.

Fanna giơ chân, đá bay con ác ma sắp nổ tung, rồi tiện tay chộp lấy thần quan Nhân Diệt bên cạnh, nâng người đó lên như một tấm khiên.

Người sau hoàn toàn không phản ứng kịp chuyện gì đã xảy ra trong cuộc giao tranh nhanh chóng nhưng mãnh liệt như ánh chớp và tia đá lửa này.

Bùm một tiếng, con chó săn biển sâu bị đá bay phát nổ dữ dội giữa không trung, những mảnh hài cốt văng tứ tung trong con hẻm như mảnh đạn pháo. Thần quan Nhân Diệt trong tay Fanna ngay lập tức bị đập thành một cái sàng.

Nhưng hắn vẫn không chết, chỉ co rút và cuộn tròn trong cơn đau nhói dữ dội.

Toàn bộ quá trình giao thủ diễn ra hết sức ngắn ngủi.

"Ác ma cộng sinh của ngươi đã chết, căn cứ vào mức độ biến dị của thân thể này của ngươi, hiện tại tuổi thọ của ngươi còn lại khoảng chừng sáu phút," Fanna tùy tiện ném thần quan tà giáo xuống đất, nhấc chân giẫm lên vị trí đầu mờ ảo của hắn: "Ta biết đám người các ngươi cho dù giữ lại nhân chứng sống cũng tuyệt đối sẽ không khai ra nửa lời, nhưng ta vẫn quyết định thử một lần — Ngươi có ba phút để nói ra di ngôn, điều này sẽ quyết định ngươi chết như thế nào trong ba phút còn lại."

Ở phía bên kia, Alice đứng ở lối vào con hẻm, thậm chí không phản ứng gì – nàng ta chỉ mở to mắt nhìn Fanna đánh một trận ì xèo với kẻ địch đột nhiên nhô ra, tiện thể đập tan thứ xấu xí trông giống họ hàng xa của A Cẩu, sau đó kẻ tập kích hình như sắp ngủm.

Mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng rõ ràng Fanna rất mạnh.

Thế là, tiểu thư con rối trở nên hưng phấn và vỗ tay thật mạnh: "Fanna tiểu thư, cô thật lợi hại!"

Mà chỉ trong thoáng chốc này, nàng ta dường như đã quên rằng thực ra vẫn còn mấy “sợi” đang lơ lửng dưới ánh đèn đường nằm chéo đối diện.

Không khí gần lối vào con hẻm vặn vẹo.

Kẻ tập kích thứ hai trốn trong bóng tối.

Giao thủ giữa Fanna và thần quan Nhân Diệt diễn ra quá nhanh, diễn biến của sự việc trong con hẻm đã vượt ra ngoài phán đoán của kẻ tập kích, đồng bọn của thần quan Nhân Diệt đó căn bản không kịp cứu viện — Bây giờ, tín đồ tà giáo thứ hai ẩn náu vừa mới đến, nhưng lại không đến đúng lúc.

Đi cùng với sự vặn vẹo của không khí, một bóng người thấp bé nhưng cường tráng xuất hiện vùng gần Alice, hắn vội vã chạy đến, nhưng chỉ thấy Fanna ở sâu trong con hẻm đã giẫm lên đầu của thần quan Nhân Diệt kia.

Tên tín đồ tà giáo này sửng sốt một lúc, ngẩng đầu liếc nhìn cảnh tượng tàn khốc bên trong, rồi lại liếc nhìn người phụ nữ tóc vàng bên cạnh vừa phản ứng lại, đang ném ánh mắt tò mò tới.

Giây tiếp theo, người đàn ông thấp bé cường tráng quay đầu bỏ chạy, không chút do dự.

Nhưng hắn mới đi được hai bước, liền nghe phía sau truyền đến một giọng nói: "Này! Ngươi đợi đã!"

Hắn đột nhiên cảm thấy như thể có thứ gì đó đang kéo mình — lực kéo tác động lên tất cả các khớp xương của hắn, khiến hắn đứng yên như thể bị kéo bởi một lực rất lớn.

Tên tín đồ tà giáo này vừa kinh ngạc vừa sợ hãi quay đầu lại, hắn nhìn thấy trong không khí bên cạnh mình có khói đen bốc lên, ác ma biển sâu cộng sinh với mình dường như muốn giùng giằng hiện thân phản kích, nhưng lại giống như bị thứ gì đó đè giữ trong bóng tối, luôn không cách nào thành hình. Hắn lại tiếp tục quay đầu, thì nhìn thấy người phụ nữ có mái tóc dài màu vàng kim, mặc váy đầm dài đó đang nhìn mình, đưa tay giữa không khung, giống như cầm thứ gì đó vô hình.

"Ngươi khoan hẵng đi," Alice nắm lấy "sợi", nhìn chằm chằm tên tín đồ tà giáo đang định chạy trốn, cố gắng làm cho nét mặt của mình trở nên có sức đe dọa hơn một chút: "Thuyền trưởng nói rồi, loại người các ngươi đều là kẻ xấu, không được tùy tiện thả đi – các ngươi sẽ đi làm hại người khác."

Cách đó không xa, giáo đồ Nhân Diệt vừa mới chạy ra khỏi con hẻm đang ngừng lại giữa không trung với tư thế quỷ dị đáng buồn cười, đầu đã quay ngược ra sau một góc đáng sợ, hắn kinh hãi nhìn người phụ nữ tóc vàng kim ở đầu hẻm, trong ý chí sinh tồn theo bản năng, hắn dường như có chút thoát khỏi cảm giác “lôi kéo”, thế là lập tức dùng hết sức lắc lắc cổ tay.

Một tờ giấy phù văn chuẩn bị từ trước tuột xuống khỏi ống tay áo của hắn.

"Chọn sống... mà cắn..."

Hắn chật vật phát ra âm thanh, trong cổ họng lại xen lẫn tiếng thì thầm tối nghĩa và khó hiểu của ác ma, ma chú dự trữ trước được kích hoạt, tờ giấy phù văn trước khi rơi xuống đất liền bốc cháy thành ngọn lửa, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu công kích theo mệnh lệnh của chủ nhân.

Trong một phạm vi nhất định, tất cả những người sống.

Tờ giấy phù văn nhanh chóng bị đốt cháy sạch trong ngọn lửa, không phát sinh bất cứ điều gì.

Tín đồ tà giáo mở to mắt nhìn cảnh này với vẻ kinh hoàng và không thể tin được.

Alice cách đó không xa cũng mở to hai mắt, khó hiểu nhìn cảnh này.

Nàng ta không thở, tim cũng không đập.

Hơn nữa cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng nàng ta nhanh chóng nhận ra một cách muộn màng — tín đồ vừa rồi dường như muốn tự sát.

Nàng ta có chút sợ hãi, liền dùng sức giật giật “sợi” trong tay: “Thuyền trưởng từng nói, đi ra ngoài, mình phải tự bảo vệ mình.”

Cơ thể của tín đồ tà giáo hoàn toàn cứng đờ trong nháy mắt, chút "tự do" vừa mới đấu tranh đạt được lúc này đã hoàn toàn bị tước đoạt, ngay cả cổ tay và môi đều không thể cử động được nữa, một cảm giác tê dại kỳ lạ bắt đầu dần dần lan tỏa, hắn cảm thấy toàn thân mình đang nhanh chóng trở nên cứng đờ, trở nên lạnh lẽo, trở nên... không còn giống như thân thể máu thịt nữa.

Thế giới trong mắt hắn tối sầm lại.

Nhưng trong giây tiếp theo, trong bóng tối dường như xuất hiện thứ gì đó.

Một giọng nói trầm thấp và trống rỗng, như thể phát ra trực tiếp từ khoang ngực, truyền vào tai hắn —

"A, người hầu mới tới rồi."

Bình Luận (0)
Comment