Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 354 - Chương: 354

Chương: 354

Nemo Wilkins đột nhiên cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, giống như có một lực lượng vô hình nào đó quét qua tâm trí của ông ta, lại giống như đột nhiên tỉnh lại từ trong một giấc ngủ chưa sâu kỳ dị. Trong lúc tỉnh ngủ muộn màng, ông ta đột nhiên ngẩng đầu lên, mang một chút lo lắng và cảnh giác nhìn về phía lão tiên sinh từ đầu đến cuối luôn mang vẻ ngoài ôn hòa, trông nho nhã và vô hại đó.

Morris đáp lại “người cung cấp thông tin” bằng một nụ cười thân thiện và lịch sự.

Nhưng mà, Nemo lại đột nhiên toát ra một tầng mồ hôi lạnh, đến giờ ông ta mới nhớ lại, từ thời khắc tiến vào mật đạo này, ánh mắt của ông già này dường như vẫn luôn dừng ở trên người mình, một loại lực lượng tựa như lùng sục tâm trí, lần mò qua ký ức từ đầu đến cuối luôn quấn lấy đầu óc mình, ông ta luôn vô thức trả lời mỗi một vấn đề của những vị khách không mời mà đến này, thậm chí suýt thì vạch trần tuốt tình hình của những điểm liên lạc khác trong thành bang!

Cho dù những vị khách không mời này cầm trong tay tín vật của Thuyền trưởng Tirian và biết ám hiệu, bản thân cũng không nên bất cẩn như vậy! Dù sao hôm nay những người này đột nhiên xuất hiện, dựa theo quy củ, bản thân nên thăm dò thêm đối với bọn họ mới phải!

Đương nhiên, sự thay đổi biểu cảm đột ngột trên khuôn mặt của "người cung cấp thông tin" này không giấu được mắt Fanna. Người sau bước lên phía trước một bước, trong vẻ nghiêm túc mang sự chân thành: “Wilkins tiên sinh, thả lỏng một chút, chúng tôi không phải là kẻ địch — tín vật và ám hiệu chúng tôi mang theo xác thực đều đến từ ngài Tirian, chỉ là cân nhắc đến sự an toàn cần thiết, mới rồi đã tiến hành một số khảo sát đối với ông.”

“Khảo sát... khảo sát gì?” Nemo nhìn mấy người trước mặt với vẻ mặt cảnh giác: “Mấy người... rốt cuộc có lai lịch thế nào?”

"Nói một cách đơn giản, chúng tôi nghi ngờ rằng một hiện tượng ô nhiễm nhận thức với phạm vi bao phủ rất lớn đã bắt đầu lan rộng ở thành bang, sự ô nhiễm này sẽ khiến con người vô thức sinh ra những ký ức sai lầm, mất đi nhận thức chính xác về thế giới hiện thực, thậm chí trở thành đồng phạm của dị đoan lúc nào không hay. Chúng tôi không thể chắc chắn liệu những người cung cấp thông tin ngài Tirian để lại trong thành phố có đáng tin cậy hay không, cho nên chỉ có thể tiến hành khảo sát." Fanna giải thích với vẻ mặt nghiêm túc, sau đó chuyển chủ đề: "Còn về lai lịch của chúng tôi... ông không nhận được tin tức gì từ ngài Tirian sao?"

"Thuyền trưởng không có giải thích cặn kẽ, ngài ấy chỉ nói rằng có một vài người có thể tin tưởng được," Nemo thận trọng trả lời: "Hãy thứ lỗi cho sự nghi ngờ của tôi - trước đây ngài ấy sẽ không thực hiện những sắp xếp khó hiểu như thế này."

Morris suy nghĩ một chút, mới hiểu ra, nhìn về phía Duncan: "Ồ, đó chắc có lẽ bởi do không có sự cho phép rõ ràng của ngài, nên hắn không dám tùy tiện tiết lộ thân phận của mấy người chúng ta?"

Cho phép? Thuyền trưởng Tirian không dám tùy tiện tiết lộ thân phận?

Nghe Morris nói, biểu cảm của Nemo nhất thời có chút cổ quái, ông ta theo bản năng nhìn về phía quái nhân mặc đồ đen băng vải cả người, rõ ràng muốn hỏi gì đó nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.

Duncan ngược lại không suy nghĩ nhiều, chỉ khẽ gật đầu: "Nếu đã xác nhận người cung cấp thông tin không có vấn đề gì, vậy thì không cần phải che giấu."

Nói rồi, anh nhìn Nemo, chỉ chỉ vào mình: “Ta là cha của Tirian.”

Mật thám của Sea Mist tên là Nemo Wilkins sửng sốt vài giây, sau đó không biết như thế nào đem suy nghĩ trong đầu rút ra, đột nhiên trợn to hai mắt: "Không được sỉ nhục thuyền trưởng!"

Duncan: "..."

Bầu không khí tại hiện trường nhất thời có chút khó xử. Fanna và Morris cũng không khỏi gác tay lên trán. Chỉ có Alice quay đầu nhìn trái nhìn phải, dường như không phản ứng kịp, nghiêm túc nói với người cung cấp thông tin: "Là thật đấy..."

Nemo rõ ràng còn muốn nói lời gì đó, nhưng lần này trước khi ông ta mở miệng nói Morris đột nhiên tiến lên một bước, vỗ vỗ vào vai ông ta: "Người trẻ tuổi, suy nghĩ kỹ rồi hãy nói — 'Trung tướng sắt thép' Tirian vĩ đại cũng có cha mà."

Đến lúc này, Nemo Wilkins mới đột nhiên nhận thấy sự tế nhị trong bầu không khí, đồng thời bừng tỉnh khỏi cuộc trò chuyện vừa rồi. Ngay sau đó, ông ta liền nhớ lại những truyền thuyết cổ xưa về gia tộc Abnomar, về người nhà của Thuyền trưởng Tirian, về Thất Hương Hào, về vong hồn lang thang trong không gian thứ - Khi ông ta ngẩng đầu lên nhìn về phía Duncan lần nữa, ánh mắt rõ ràng không được bình thường.

“Ta từ không gian thứ trở về,” Duncan nhìn ông ta, bình tĩnh nói: “Tới giúp Tirian giải quyết một chút phiền phức.”

Nemo suy nghĩ một lúc, đảo mắt và ngã ngửa.

Tuy nhiên, Fanna bên cạnh dường như đã sớm có chuẩn bị, không đợi người cung cấp thông tin ngã xuống, nàng ta đã dùng một tay tóm lấy cánh tay của ông ta, ngay sau đó tay còn lại móc lấy cả lọ tinh dầu tinh thần ra, bật nút chai đổ thẳng vào lỗ mũi của Nemo.

Người cung cấp thông tin về cơ bản lao thẳng ra ngoài.

“A... a... ắt xì! Ắt xì!” Nemo đã hoàn toàn tỉnh táo lại, khoang mũi tràn ngập mùi thuốc mỡ nồng nặc, ông ta hắt xì hơi mấy cái khó khăn lắm mới ngừng lại được, nước mắt nước mũi giàn giụa ngẩng đầu lên, vừa sụt sịt mũi vừa khẩn trương nói: “Tôi... Tôi...”

“Xin lỗi — Tôi quên mất, người bình thường có thể chất kém hơn người thủ vệ.” Fanna có chút ngượng ngùng giấu đi lọ thủy tinh trong tay: “Nhưng hãy yên tâm, thứ này không có hại đối với thân thể.”

Nemo lấy khăn tay từ trong túi ra, vừa lau nước mắt nước mũi trên mặt vừa trấn tĩnh lại, ánh mắt sợ hãi và do dự nhìn về phía Duncan: "Thật... thật là ngài sao? Vậy... vậy có điều gì tôi có thể vì ngài..."

“Ông đang ra sức vì ta đấy thôi,” Duncan xua tay: “Đừng căng thẳng như vậy, chỉ cần nói cho ta biết thêm về tình hình của thành bang Hàn Sương là được rồi.”

"Được... được," Nemo gật đầu lia lịa, sau đó lại hắt xì vài cái nữa mới yên lặng lại: "Vậy ngài còn muốn hỏi thêm điều gì nữa?"

"Hiện tại ông có giữ liên lạc với những người cung cấp thông tin khác trong thành phố không?" Duncan hỏi: "Các người thường liên lạc bằng phương thức nào? Sẽ tập trung trong hệ thống đường thoát nước này, hay sử dụng đường giây bí mật hơn?"

“Chúng tôi hiếm khi tụ tập,” Nemo vừa nói vừa xoa xoa mũi: “Chủ yếu là vì lý do an toàn — Dù sao, rất nhiều thành viên trong chúng tôi có quan hệ mật thiết với thành khu thượng, họ cần phải ẩn dật nhiều hơn mới được. Hầu hết thời gian, chúng tôi đều trao đổi thông tin thông qua các đường giây bí mật khác nhau. Chẳng hạn như, ám hiệu trên báo chí, các điểm liên lạc cụ thể, hoặc dựa vào một số 'người đưa tin' để tiến hành liên lạc một chiều.

"Trên thực tế, ngay cả bản thân chúng tôi cũng không biết trong thành phố rốt cuộc có bao nhiêu 'người mình'. Hầu hết những người cung cấp tin chỉ biết cấp trên, cấp dưới liên lạc với mình hoặc một số ít 'đồng bào' ở cùng khu vực với mình. Danh sách đầy đủ chỉ nằm trong tay Thuyền trưởng Tirian và ngài Aiden. Tầng thứ của tôi có thể coi là 'đầu nối', danh sách nhân viên nắm trong tay cũng coi như nhiều hơn đôi chút, nhưng cũng không quá mười người..."

Nghe Nemo tự thuật, Fanna không khỏi khẽ gật đầu: "Hình thức ẩn nấp rất cẩn trọng mà lại hiệu quả, phần lớn tín đồ tà giáo lượn quanh những người thủ vệ cũng không chuyên nghiệp như vậy."

“Dù sao cũng đã do Tirian quản lý nửa thế kỷ rồi,” Duncan ở bên thản nhiên nói, sau đó lại nhìn về phía Nemo: “Điểm liên lạc này chỉ có mình ông thường trú sao?”

“Còn hai người nữa,” Nemo gật đầu: “Một người có tước hiệu là 'Quạ Đen', hắn lúc này hẳn là đang tuần tra các lối đi gần đó. Còn một lão, lão dành phần lớn thời gian trong phòng trực đường ống bỏ hoang — Ngay cả tôi cũng không biết tên thật của lão là gì, chúng tôi đều gọi lão là 'lão Quỷ'."

Duncan trao đổi ánh mắt với Fanna và Morris.

Nemo Wilkins trông có vẻ không bị sự ảnh hưởng can thiệp nhận thức, nhưng những người khác tiếp xúc với ông ta thì chưa chắc.

"Cũng đi chào hỏi một chút đi," Duncan gật đầu nói: "Phòng trực đường ống nằm ở đâu?"

"Ở ngay phía bên này," Nemo vừa nói vừa giơ ngón tay chỉ về phía ngã ba bên phải phía trước: "Là nơi nghỉ ngơi tạm thời của các nhân viên bảo trì Đường thủy thứ hai trước đây. Tôi dẫn mọi người đến đó."

Người cung cấp thông tin đi về phía trước, trên đường đi, ông ta bắt đầu giới thiệu tình hình của "lão Quỷ" cho đám người Duncan.

"... Năm nay lão đã ngoài bảy mươi, gần như là người lớn tuổi nhất trong chúng tôi. Ông nội tôi từng làm việc chung với lão ấy, khi đó vẫn là Thời đại nữ vương...

"Lão quỷ đầu óc không minh mẫn lắm, nhưng chỉ cần chuyện liên quan đến đường ống dẫn khí đốt và Đường thủy thứ hai, lão ấy chưa bao giờ phạm sai lầm. Đường ống dẫn khí đốt mà chúng tôi trang bị thêm ở chỗ này chính do lão ấy dẫn người thực hiện — Lén lút từ đường ống chính phía trên chiếm lấy đường phụ, còn phải đảm bảo an toàn, đồng thời không để bị người khác phát hiện, đây không phải là công việc mà người bình thường có thể đảm đương được...

"Lão quỷ rất ít khi lên mặt đất, lão dành phần lớn thời gian ở đây. Đôi lúc uống rượu lão sẽ ba hoa với chúng tôi về chuyện năm đó. Lão ấy nói rằng mười mấy năm trước lão là kỹ sư của công trình Đường thủy thứ hai. Khi đó Nữ vương thậm chí còn đích thân trao tặng huy chương cho lão — Nhưng nói thật, lời nói của lão không mấy câu đáng tin. Huy chương đó của lão tôi cũng từng thấy qua, nó chỉ là một miếng sắt không có gì bên trên, rõ ràng là nhặt được từ một xó xỉnh nào đó...

"Ài, năm đó chắc lão đã hít phải quá nhiều khí độc khi rút lui đến Đường thủy thứ hai - Tôi đã nói qua với mọi người rồi đúng không? Năm mươi năm trước, thời điểm đội cận vệ cuối cùng của Nữ vương rút lui và phong tỏa Đường thủy thứ hai, khi đó giếng thẳng đổ sập, một phần của khí độc từ tầng trên bay xuống, một vài người thợ trung thành với Nữ vương chạy tới bịt kín chỗ rò rỉ, lão Quỷ hình như là một trong số đó, nghe đâu từ đó trở đi đầu óc lão liền trở nên không bình thường."

"Lát nữa nếu lão đột nhiên rêu rao gì đó với mọi người về chuyện của Nữ vương, mọi người cũng đừng để ý... lão cũng phải không cố ý."

Theo lời lải nhải của Nemo Wilkins suốt quãng đường, đám người Duncan rất nhanh đã vượt qua ngã ba và đến một cánh cổng cửa rỉ sét gần ngã tư đường thoát nước.

Nemo gõ cửa, chào hỏi vào bên trong, sau đó đẩy cửa ra: "Lão Quỷ, có khách đến."

Ông ta vừa dứt lời, một giọng nói khàn khàn nhưng rất lớn từ trong cửa vọng ra —

"Hả, Nữ vương tới thị sát!?"

Bình Luận (0)
Comment