Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 357 - Chương: 357

Chương: 357

Nội dung trên tờ giấy không đầu không đuôi, dường như ẩn chứa chút ẩn dụ như có như không, nhìn kỹ lại chỉ khiến người ta cảm thấy quỷ dị, ngay cả một vị đại học kiến thức uyên bác như Morris đọc đi đọc lại mấy chữ đó nhiều lần cũng không thể nhìn ra manh mối nhỏ nhất.

Chư vương vẫn lạc là gì? Thị tộc bị bỏ rơi là gì? Người trong đống tro tàn và "sự che chở" được nhắc đến nhiều lần trong những đoạn văn đó lại là gì?

Duncan nhíu mày, ánh mắt đảo qua vết mực bị ngâm trong nước hơi nhòe nhoẹt, một vài chữ trên ghi chép mơ hồ gợi nhớ tới điều gì, nhưng khó mà hình thành một dòng suy nghĩ mạch lạc. Anh chỉ mơ hồ cảm thấy... đây hình như cũng không đơn thuần là lời nói khùng điên, đó có vẻ giống như một đoạn trong bản ghi chép tôn giáo, dường như đang nói về điều gì đó liên quan đến “Thời đại biển sâu” hiện nay.

Hoặc, đó là sự việc trước Thời đại biển sâu.

“Đây là nét chữ của Quạ Đen sao?” Fanna chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía Nemo đang đứng ở một bên.

"Là bút tích của hắn," Nemo ngồi xổm xuống đọc một lượt và gật đầu rất chắc chắn: "Hắn luôn kéo dài nét cuối cùng ở cuối câu, tật xấu này không ai khác có."

"Hắn tín ngưỡng điều gì?" Fanna lại hỏi: "Ngoài tín ngưỡng chính giáo, hắn có tiếp xúc với bất kỳ sự chỉ dẫn tinh thần nào khác không? Không nhất thiết là tín ngưỡng dị đoan - các hội đoàn màu xám như tổ chức đoàn thể bí mật và hội ẩn tu học thuật cũng tính.”

"Hắn là một tín đồ sùng đạo của Thần chết, từ nhỏ đã vậy, ngoài giáo đường của Bartok ra, thì chưa bao giờ thấy hắn đến hội nghị nào khác," Nemo vừa suy nghĩ vừa nói: "Còn về những thứ tương tự như tổ chức đoàn thể và hội ẩn tu học thuật... điều đó thì càng không thể. Với đầu óc của hắn sao có thể tham gia được vào những chuyện như vậy? Một gã mà ngay cả trường trung học công lập ở thành khu hạ đều phải bổ túc đến ba năm mới có thể tốt nghiệp, cho dù hắn có muốn tham gia vào những hội ẩn tu đó thì người ta cũng không cần!”

"... Một tín đồ chính giáo sùng đạo chưa bao giờ tiếp xúc với sự chỉ dẫn tinh thần nào khác ngoài tín ngưỡng Chính thần... chuyện này thú vị rồi đây," Fanna nhìn vào tờ giấy trong tay Morris, cong ngón tay chống dưới cằm suy tư: "Phương thức tường thuật phía trên rõ ràng mang bóng dáng của thời đại thành bang cổ điển hoặc thời đại bóng tối lúc đầu, hơn nữa còn là 'thể thánh thư' điển hình. Thứ loại này không phải một người ngay cả tốt nghiệp trung học công lập đều gắng gượng qua tự dưng có thể tưởng tượng ra được — Hơn nữa 'Quạ Đen' còn đặt nó sát bên người, điều này chứng tỏ hắn rất quan tâm đến những điều ghi trên tờ giấy này."

Duncan không nói gì, anh vẫn im lặng suy nghĩ, lúc này đột nhiên phản ứng lại: “Cho nên, thứ này rất có thể là hắn đã chép lại từ đâu đó.”

“Chép lại?” Nemo sửng sốt một chút, sau đó cũng phản ứng lại: “Ý của ngài là, Quạ Đen có thể đã đi lạc đến nơi nào đó, mà những thứ trên tờ giấy này... là ‘manh mối’ hắn chép được ở nơi đó?”

“Có lẽ, cả bản thân hắn cũng không biết những thứ mình chép được đây có ý nghĩa gì, nhưng đây là thông tin đáng ngờ nhất và đáng chú ý nhất mà hắn thấy được ở nơi đó,” Duncan chậm rãi gật đầu: “Mà bất hạnh là, có lẽ chính lúc hắn chép lại những thứ này đã dẫn đến họa sát thân."

“Đi lạc vào một nơi nào đó…” Fanna chậm rãi đứng lên, khoanh hai tay trước ngực, trầm ngâm nói: “Vậy thì nơi này đối với 'Quạ Đen' nhất định là hoàn toàn xa lạ, vả lại hoàn cảnh có lẽ cũng tương đối quỷ dị, đến nỗi đương sự không thể phán đoán được mình đang ở nơi nào trong thời gian ngắn, mà chỉ có thể vội vàng ghi lại những gì mình nhìn thấy trước mắt để làm manh mối. Mặt khác, có thể sau khi hắn sao chép không lâu thì đã bị phát hiện và sát hại, do đó không kịp thăm dò xung quanh – bằng không hắn sẽ có cơ hội ghi chép càng nhiều thông tin đặc thù hơn, để miêu tả cảnh vật chung quanh mà mình nhìn thấy."

Nói rồi, nàng ta lại cúi đầu liếc nhìn di thì bị chết đuối đó, khẽ nhíu mày.

"Rốt cuộc hắn đã đi đến nơi nào? Rồi làm sao lại bị đưa trở về? Thi thể ướt sũng, khi vận chuyển đến nhất định sẽ để lại dấu vết mới phải..."

Nemo ngẩng đầu, đảo mắt nhìn quanh.

Trong hành lang đường thoát nước khô ráo, không nhìn thấy bất kỳ dấu vết thi thể từng bị kéo lê để lại.

"Có lẽ chúng ta nên đi sâu vào tuyến đường Quạ Đen thường tuần tra để tìm thử, hắn có thể lưu lại dấu vết trước khi đi lạc vào nơi đó," Morris nói rồi, ngẩng đầu nhìn về chỗ sâu trong hành lang phía trước: "Bình thường hắn hay đi hướng này sao?"

"Phải," Nemo gật đầu: "Hành lang này thông hướng thành khu thượng, tuy nhiên ở giữa có một đoạn đường ánh sáng không ổn định, thỉnh thoảng bị bóng tối bao phủ, mặc dù trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn có khả năng xuất hiện một số... thứ không mấy tốt lành, cho nên cần phải thường xuyên tuần tra, kịp thời phát hiện những bóng mờ vừa mới sinh sôi."

“Vậy qua đó xem thử đi, mau sớm đến đó có lẽ còn có thể tìm được manh mối,” Duncan gật đầu: “Nếu như bên đó thật có thứ gì chạy ra, vừa khéo giải quyết luôn thể.”

Không ai phản đối.

Nhóm người tạm thời từ biệt di thể của Quạ Đen, chuẩn bị thăm dò sâu hơn vào bên trong hành lang đường thoát nước. Mà trước khi đi qua di thể của chàng trai trẻ, Nemo và lão quỷ không hẹn mà cùng cúi đầu xuống.

“Ở đây đợi bọn ta, bọn ta sẽ quay lại đón ngươi.” Nemo nói.

Lão Quỷ cúi người xuống, không biết từ đâu lấy ra một lá bùa hộ mệnh hình tam giác, nhét vào trong ngực Quạ Đen: “Đừng chạy lung tung, nhóc con.”

Duncan yên lặng quan sát cảnh này, đợi Nemo và lão Quỷ nói lời tạm biệt xong mới quay người dẫn đội đi về phía trước.

"Sau khi trở về chúng ta sẽ kể cho Thuyền trưởng Tirian nghe những chuyện đã xảy ra ở đây," Trên đường đi, Fanna đột ngột nói: "Người trẻ tuổi đó sẽ không chết đi một cách không rõ ràng như vậy."

"Cảm ơn," Nemo thấp giọng nói, hiển nhiên tâm tình của ông ta rất không tốt, sự chán nản cùng mất mát kéo dài: "Thằng nhóc đó... đời này thực ra cũng chưa làm được gì lớn lao, nhưng lần này được Thuyền trưởng Tirian và Thuyền trưởng Duncan ghi nhớ, nhìn chung cũng coi như là một loại vinh dự rồi."

“Hắn có người nhà không?” Morris cũng phá vỡ sự im lặng và nhẹ nhàng hỏi.

"Người nhà? Sớm đã không có, hắn lớn lên trong cô nhi viện, lúc mười mấy tuổi thì rời khỏi cô nhi viện và theo tôi học việc," Nemo lắc đầu: "Nghe viện trưởng cô nhi viện nói, đứa trẻ đó được nhặt ở ven đường, trong một thùng rác ở góc phố, khi vừa mới nhặt về từ đầu đến chân thật sự chỉ dài bằng một Quạ Đen…”

“Vứt bỏ trẻ sơ sinh,” Lão Quỷ lầm bầm, giọng nói có vẻ tức giận: “Khi Nữ vương vẫn còn, sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra - vứt bỏ trẻ sơ sinh thuộc loại phải tống vào ngục! Kết quả con người bây giờ đều sa đọa đến mức có thể ném đứa trẻ vào thùng rác... Đứa trẻ đó cũng coi như mạng lớn, lúc mới từ cô nhi viện đến chỗ bọn ta hắn gầy lắm, mười mấy tuổi mà trông như một con khỉ, khi đó cả ngày lão cứ lo hắn trải qua một mùa đông sẽ bị cảm lạnh và chết, nhưng hắn vẫn sống được... sống được rồi…”

Ông lão đột nhiên dừng lại, dường như có chút bế tắc, sau đó cảm khái lắc đầu: “Đến sau cùng vẫn không sống nổi.”

Bầu không khí trong đội vô cùng ảm đạm, ngay cả Alice vẫn luôn chậm chạp cũng cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt này, nàng ta bối rối ngẩng đầu nhìn xung quanh, cuối cùng do dự đi tới bên cạnh lão Quỷ, dường như muốn an ủi ông lão: "Ông... đừng buồn nữa."

Lão Quỷ ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn Alice đội tóc giả và đeo mạng che mặt, sau đó hít mũi một cái thật mạnh: "Nữ vương, chuyện này người phải quản..."

Alice hoang mang nhìn ông già trước mặt.

Nhưng chẳng mấy chốc, sự lúng túng của nàng ta đã bị cắt ngang - Đội ngũ đột nhiên dừng lại.

Hành lang phía trước bao trùm trong ánh sáng mờ tối, hai ngọn đèn khí dường như có chút hỏng hóc được gắn trên tường, ánh sáng yếu ớt phát ra gần như khó có thể xua tan hoàn toàn bóng tối ở chỗ sâu. Fanna ngẩng đầu nhìn chăm chú mặt đất ở nơi giao nhau giữa ánh sáng và bóng tối, nét mặt trở nên nghiêm túc từng chút một.

"Đằng kia... có một người đang ngã nằm đó."

Nàng ta hạ thấp giọng nói.

Một bóng dáng hơi có vẻ gầy gò ốm yếu ngã bất động bên cạnh rãnh nước ở rìa hành lang. Ngọn đèn khí yếu ớt ảm đạm do lưu thông kém tỏa ra một chút ánh sáng, chiếu lên chiếc áo khoác ngoài dày cộm màu xanh da trời quen thuộc.

Nhóm người đi đến bên thi thể trên đất, mà sau khi nhìn thấy khuôn mặt của đối phương, Duncan lại không ngạc nhiên chút nào — đó là Quạ Đen.

Tuy nhiên, không giống như mấy người Duncan dự đoán từ sớm, khoảnh khắc Nemo và lão Quỷ nhìn thấy khuôn mặt đó thì chỉ có sự kinh ngạc, thậm chí còn có chút hoảng sợ.

“Quạ Đen?!” Giọng nói của Nemo đều có chút run rẩy, ông ta trợn mắt há mồm nhìn người ngã trên đất, cả người vô thức lui về phía sau nửa bước: “Điều này... điều này làm sao...

“Là hàng giả.” Duncan bình tĩnh cắt ngang tiếng kêu lên của Nemo, chỉ từ cái nhìn đầu tiên, anh đã khẳng định được thi thể trước mắt này là hàng giả do “nguyên tố” hình thành — Bởi vì xung quanh “thi thể”, đã có một lượng nhỏ chất sền sệt màu đen bắt đầu xuất hiện, rõ ràng quá trình tan rã của nó đã bắt đầu.

Giữa hàng giả dường như cũng có điểm khác biệt. Mặc dù cùng do "nguyên tố" hình thành, nhưng một số hàng giả có thể hoạt động lâu đến mười ngày nửa tháng trong thành bang, một số khác lại phát sinh phân giải khi vận chuyển đến nghĩa trang. Mà "hàng giả" trước mắt đây... tốc độ phân giải của nó dường như nhanh hơn.

Từ lúc Quạ Đen mất tích đến giờ, tính tới tính lui cũng chỉ mới mấy tiếng trôi qua thôi.

Duncan đang nghĩ nhanh trong đầu —

Nếu Quạ Đen thực sự đi lạc vào một nơi nguy hiểm và kỳ quỷ dị đó — chẳng hạn như hang ổ của những giáo đồ Nhân Diệt — hơn nữa còn chép lại "lời tường thuật thể thánh thư" đáng ngờ ở nơi đó, thì việc sao chép nhắm vào hắn... hẳn cũng bắt đầu ở nơi đó.

Mà bây giờ, thể nhân bản của hắn nằm ở khu vực này, nơi hắn thường tuần tra.

Hướng tìm kiếm đã đúng.

Có lẽ, nguồn gốc của bản sao ở ngay gần đây!

Bình Luận (0)
Comment