Thâm Hải Dư Tẫn (Dịch)

Chương 359 - Chương: 359

Chương: 359

Bạch Tượng Mộc Hào vẫn đang di chuyển về phía trước trong sương mù, động lực dâng trào phát ra từ lõi hơi nước thúc đẩy hệ thống đẩy khổng lồ và hiệu quả của nó, cho phép nó nhanh chóng băng qua vùng hải vực bị sương mù bao phủ này.

Sắc trời không biết lúc nào đã trở nên tối hơn, gió lạnh trên biển càng làm cho người ta cảm thấy khó chịu, Lawrence siết chặt áo khoác, cảm thấy thời gian hóng gió trên boong hôm nay đã đủ lâu, liền quay người trở lại đài chỉ huy.

Một vị mục sư trẻ tuổi mặc áo choàng sọc xanh nền đen viền bạc đang cầu nguyện bên cạnh máy móc, đồng thời khẽ lắc lư hương trong tay, khiến khói mù vương trên vài chiếc đài điều khiển. Sau khi nhìn thấy thuyền trưởng, anh ta dừng lại, lễ phép gật đầu gửi lời hỏi thăm Lawrence.

Anh ta là Johnson, mục sư theo tàu chuyến hành trình này. Lawrence và vị thần quan trẻ tuổi này không hề quen biết nhau — Trên thực tế, hầu hết các thuyền trưởng đảm nhận nhiệm vụ vận chuyển "vật phẩm dị thường" đều thường phải đối mặt với các Thần Chức giả xa lạ. Mục sư trên tàu của họ do giáo đường thành bang trực tiếp chỉ định và thường xuyên thay đổi. Một mục sư theo tàu thông thường sẽ chỉ hoàn thành hai đến ba nhiệm vụ di chuyển cùng với con tàu. Mà quy chế thay thế này đương nhiên cũng là vì lý do an toàn.

Suy cho cùng, những con tàu vận chuyển hàng hóa nguy hiểm không thể tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng bởi lực lượng siêu phàm. Mà với tư cách là "bình phong che chở siêu phàm" của cả con tàu, mục sư theo tàu sẽ chịu gần như tất cả áp lực do sự can thiệp của siêu phàm mang tới. Trong đó bao gồm sự ô nhiễm của vật phẩm trên tàu mang tới, cũng như áp lực tinh thần mà các thành viên phi hành đoàn trên tàu sinh ra trong quá trình di chuyển - Thậm chí sự ảnh hưởng đến hiện thực sinh ra từ giấc mơ của mỗi thành viên phi hành đoàn vào ban đêm. Tất cả đều sẽ phản hồi trong những lời cầu nguyện và nghi thức hàng ngày của mục sư.

Mục sư theo tàu cũng là người phàm, chịu áp lực dưới ảnh hưởng siêu phàm đặc định sau thời gian dài, tất yếu sẽ bị đồng hóa và ảnh hưởng, sau mấy lần hành hướng viễn dương, họ sẽ mất đi cảm ứng bén nhạy đối với ô nhiễm siêu phàm, thậm chí có thể trở thành đường rạn cho không gian thứ xâm phạm. Cho nên dưới tình huống bình thường, các mục sư đi lại theo tàu phải quay trở lại trên bờ sau một thời gian, để tiến hành thanh tẩy và trùng tu linh tính trong một thời gian trong các giáo đường được chỉ định riêng biệt. Sau đó, phần lớn trong số họ có thể hồi phục và được sắp xếp đến các con tàu khác để tiếp tục đảm nhiệm chức mục sư theo tàu; còn một số người để lại những mối nguy hiểm tiềm ẩn về tinh thần thì chỉ có thể tránh xa biển cả, tiếp tục phục vụ cho giáo hội với tư cách là thần quan trên đất liền đến hết quãng đời còn lại.

Vì vậy, theo một nghĩa nào đó, những mục sư đáng kính này... cũng là vật tiêu hao trong ngành hàng hải.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại... ai không phải là vật tiêu hao trong ngành hàng hải chứ?

“Johnson tiên sinh, tình hình máy móc thế nào?” Lawrence gật đầu với mục sư trẻ tuổi trước mặt, quan tâm hỏi.

“Vận hành tốt lành, ngài thuyền trưởng,” Mục sư trẻ nói, giọng rất ôn hòa: “Tôi vừa xuống buồng máy ở tầng dưới, toàn bộ hệ thống động lực và đường ống hơi nước đều bình thường cả.”

Lawrence hài lòng gật đầu, rồi lại tùy ý trò chuyện vài câu với vị mục sư trẻ tuổi, sau đó đi đến trước khung cửa sổ rộng phía trước đài chỉ huy, nhìn ra khung cảnh bên ngoài.

Boong tàu mờ tối, sắc trời bên ngoài có chút âm u, bầu trời bị bao phủ bởi những đám mây hỗn độn mờ ảo, ánh sáng khuếch tán lơ lửng giữa những đám mây, yếu ớt rơi xuống mặt biển — Sắc trời không tốt lắm, nhưng ở đây đã không còn xa Hàn Sương, hẳn là không đến nỗi bị mắc kẹt bởi các tình huống xấu như gió bão trước khi đến thành bang.

Lawrence đột nhiên cau mày, nhìn về phía một thuyền viên ngồi ở một chỗ cách đó không xa trước đài điều khiển: “Bên phía Hàn Sương vẫn chưa đáp lại tín hiệu của chúng ta sao?”

"Chưa," Thuyền viên phụ trách giám sát hệ thống điện báo lắc đầu, y đeo tai nghe trên đầu, một tay cầm bút chì, trên một chiếc máy nhỏ trước mặt thì bật đèn màu cam: “Cũng chưa nhận được phản hồi của tín hiệu – Nhưng từ vị trí hiện tại, chúng ta đã đến khoảng cách có thể liên lạc trực tiếp với bến cảng của Hàn Sương."

“… Không đúng lắm,” Lão thuyền trưởng cuối cùng cảm thấy một chút bất an, ông ta lại ngẩng đầu nhìn về phương xa, biểu cảm dần trở nên nghiêm trọng: “Thời gian này, vị trí này, chúng ta hẳn đã có thể nhìn thấy bờ biển của Hàn Sương rồi..."

Ông ta đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía đại phó của mình: “Xác nhận lại tuyến đường chưa?”

"Vừa mới xác nhận qua, vị trí của chúng ta không sai."

Lawrence cau mày, một lúc sau, ông ta đột nhiên hít sâu một hơi: “Ta tự mình đi xác nhận lại một chuyến, chuẩn bị phòng quan sát sao.”

Nghe thuyền trưởng nói vậy, đại phó hiển nhiên có chút do dự, nhưng y còn chưa kịp nói gì, mục sư theo tàu trẻ tuổi Johnson đã đi tới, nói với Lawrence: "Thuyền trưởng, tuổi tác của ngài đã không còn quá thích hợp để tiến vào phòng quan sát sao nữa..."

Lawrence quay đầu liếc mục sư trẻ tuổi, nhưng không nói gì.

Ông ta biết ý của đối phương — Tiến vào phòng quan sát sao cần phải chịu đựng ô nhiễm nhất định, ánh sáng và bóng tối bắt nguồn từ biển sâu tĩnh mịch và tầng Linh giới kép sẽ tạo áp lực lên tâm trí người ta, mà với tư cách là một thuyền trưởng già đã phiêu bạt trên biển cả vô biên hơn nửa đời người, tâm trí của ông ta từ lâu đã không còn bình thường và trọn vẹn như khi còn trẻ, trong quá trình quan sát chòm sao rất có thể sẽ đánh mất chính mình.

Nhưng rất nhiều khi, chỉ những thuyền trưởng lớn tuổi mới đủ kinh nghiệm nhìn ra đầu mối rõ ràng con tàu chệch hướng từ những thay đổi tinh vi của ánh sao - Đây là điều mà những nhân viên điều hướng hàng hải trẻ có tâm trí vững vàng không thể làm được.

“Ta sẽ mau sớm hoàn thành,” Nhìn nhau vài giây, Lawrence cuối cùng lên tiếng, trên mặt lộ ra vẻ rất nghiêm túc: “Ta nghi rằng con tàu đã đi chệch hướng, nhưng trong phòng quan sát sao bên đó có sự sai lệch, ta có kinh nghiệm về việc hiệu chỉnh."

Xác định được thái độ kiên quyết của Lawrence, mục sư theo tàu cũng chỉ biết thở dài lui sang một bên: “… Ngài là thuyền trưởng, thuyền trưởng là luật pháp trên tàu — Tôi sẽ chuẩn bị sự bảo vệ cho ngài.”

Lawrence gật đầu, rồi lại quay đầu liếc nhìn về hướng mũi tàu.

Ở hướng dự kiến có thể nhìn thấy bờ biển của Hàn Sương, vẫn chỉ có biển bao la vô tận và sương mù vô biên không bến bờ.

Ông ta thu ánh mắt lại và đi về phía hành lang dẫn đến phòng quan sát sao.

Rời khỏi đài chỉ huy, đi qua một hành lang, bước lên một cầu thang kéo dài đến tầng dưới của Bạch Tượng Mộc Hào. Sau khi đi qua một vài khoang tàu thông nhau và một vài cánh cửa ở giữa, nơi đó sẽ là vị trí của phòng quan sát sao.

Tại tầng dưới cùng của khoang tàu.

Lawrence đứng ở trước cửa, mục sư theo tàu Johnson bắt đầu bận rộn. Thần Chức giả trẻ tuổi cho thêm hương liệu đặc chế và dầu thánh vào lư hương, vừa niệm tụng kinh văn tối nghĩa khó hiểu, vừa lắc lắc sợi xích trong tay, khiến mùi xông hương dần tràn ngập quanh người Lawrence; sau đó lại lấy ra một con dao nghi thức nhỏ có khắc nhiều phù văn bão tố, dùng nó rạch qua không khí trước mặt Lawrence, để tượng trưng cho sự che chở của Nữ thần bão tố Gormona ban xuống nơi đây.

Hoa tiêu hàng hải của Bạch Tượng Mộc Hào sau khi nghe được tin tức cũng vội vàng chạy tới. Người này là một thanh niên sắc mặt hơi tái nhợt, hình như có chút bất an. Sau khi thấy thuyền trưởng muốn tự mình tiến vào phòng quan sát tinh tú để xác nhận tuyến đường, y đã lo lắng đến nỗi gần như túm lấy nút áo trên quần áo.

“Thả lỏng người một chút,” Lawrence chú ý tới phản ứng của hoa tiêu, trên mặt lộ ra nụ cười, ngược lại an ủi người thanh niên này: “Không hẳn là lỗi của cậu, Linh giới và biển sâu tĩnh mịch tràn ngập biến hóa khó lường, thấu kính Linh giới không phải lúc nào cũng đáng tin cậy, tinh tượng thay đổi thuộc về tình huống bình thường – Kinh nghiệm của cậu chưa đủ, điều này rất bình thường."

"Tôi... Tôi đã xác nhận nhiều lần, tuyến đường của chúng ta không có vấn đề," Hoa tiêu tuổi trẻ nói theo bản năng: "Nhưng mà..."

Lawrence xua tay: “Ta sẽ làm rõ chuyện ra làm sao.”

“Thuyền trưởng, chúc phúc đã hoàn thành,” Ngay lúc này, giọng nói của mục sư theo tày từ bên cạnh vang lên: “Ngài có thể vào phòng quan sát sao rồi — Nhưng xin nhớ kỹ, đừng ở quá lâu, đừng nhìn quá lâu. Mười lăm phút sau, nếu ngài vẫn chưa ra, tôi sẽ vào trong tìm ngài."

“Mười phút là đủ rồi.” Lawrence chỉnh lại quần áo, tỏ ra bình tĩnh nói.

Sau đó ông ta nhẹ nhàng thở ra một hơi, cất bước đi đến trước cánh cửa kim loại khắc họa phù văn bão tố và khảm nạm sợi chỉ bạc thần thánh, đẩy cửa bước vào.

Một khoang ánh đèn lờ mờ hiện ra trong tầm nhìn.

Lawrence tiện tay đóng cánh cửa kim loại sau lưng lại, kiểm tra sơ bộ tình hình trong phòng quan sát sao.

Căn phòng này không có cửa sổ, cánh cửa kim loại là lối ra vào duy nhất, toàn bộ căn phòng không có bất kỳ thiết bị dư thừa nào, đồ đạc duy nhất là một thiết bị hình trụ có đường kính khoảng một mét đặt ở trung tâm của căn phòng.

Nó trông giống như một tế đàn, nhưng xung quanh bệ hình trụ của nó lại phân bố một số lượng lớn các tay quay, thanh truyền và thiết bị mặt kính; bên cạnh nó có một cái bục nhỏ cho người đứng, đó là vị trí dành cho nhân viên điều hướng; trong khi trên đỉnh của thiết bị hình trụ là một bộ phận trong suốt lõm vào bên trong.

Đó là một thấu kính thủy tinh được hỗ trợ bởi một bộ giá đỡ thanh truyền hết sức phức tạp. Thấu kính thủy tinh có hình cái bát, bên trong nhìn trống rỗng — Nhưng khi tầm nhìn tập trung vào nó, dường như có thể nhìn thấy sóng ánh sáng trong thấu kính.

Sóng ánh sáng dường như chứa đầy nước biển.

Lawrence bước đến bục nhỏ bên cạnh thiết bị hình trụ, nhìn vào thấu kính trước mặt.

Một con tàu đang di chuyển trên biển cả mênh mông, trên mặt biển hầu như không có vật phẩm tham chiếu nào, thành bang là những hòn đảo biệt lập, một khi đi qua điểm đến, người đi trên biển sẽ bị lạc trong biển cả vô tận — Thế thì nhân viên điều hướng hàng hải sẽ trở thành học vấn rất quan trọng.

Dị tượng 001 - Mặt trời là một vật đánh dấu rất hữu ích trên bầu trời, sử dụng mặt trời để xác định phương vị của con tàu tất nhiên là một trong những kỹ năng điều hướng, nhưng không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy mặt trời trên bầu trời. Hơn nữa, chỉ dựa vào mặt trời, đôi khi cũng không thể cung cấp đầy đủ độ chính xác trong định vị tuyến đường. Khi gặp tình huống như vậy, phải làm thế nào để có thể phán đoán chính xác liệu bản thân có đang đi đúng tuyến đường hay không?

Đáp án đương nhiên là – ngắm nhìn các vì sao.

Quan sát sao, là một kỹ năng cần thiết cho các chuyến đi biển hiện đại.

Lawrence cúi đầu và từ từ hạ thấp cơ thể, nhấn chìm cả khuôn mặt vào cấu trúc lõm của thấu kính thủy tinh kích cỡ lớn.

Các vì sao ở một nơi rất rất sâu — Để nhìn thấy chúng, không chỉ cần thiết bị tinh vi, mà còn cần một trí óc minh mẫn.

Bình Luận (0)
Comment