Sau khi trải qua một thời gian thích nghi trên tàu, Nina đã quen với việc đối mặt với những khó khăn nhỏ trong quá trình đọc sách và học tập — bao gồm nhưng không giới hạn ở bóng đen nổi lên từ Linh giới, ác ma trong biển sâu tĩnh mịch xuất hiện cùng những biến đổi khác thường của bản thân cuốn sách; lại thêm sự khổ luyện trong suốt thời gian qua, cô cũng đã đạt được tiến bộ vượt bậc trong việc kiểm soát lực lượng của bản thân.
Biểu hiện cụ thể là ngay cả khi cô giơ chân đá ở nhiệt độ 6000°C, đều có thể đảm bảo rằng sẽ không khiến chăn đệm trên giường bên cạnh bốc lửa.
Ánh sáng chói lọi đột ngột lướt qua, ác ma đến từ tầng sâu thế giới dưới uy năng của mặt trời trong nháy mắt hóa thành tro bụi, thậm chí không kịp để lại mùi cháy trong không khí – mà chỉ có mùi ấm áp sau khi mặt trời giữa trưa sưởi ấm chăn đệm.
Con chó săn biển sâu cuối cùng bị cuốn sách thu hút tới ở lại một mình trơ trọi giữa phòng, mặc dù thân là một con ác ma biển sâu hỗn độn ngu xuẩn, chỉ dựa vào bản năng để hành động, nhưng sinh vật đáng sợ này dường như vẫn rơi vào ngỡ ngàng trong thời gian ngắn, nó dường như không hiểu tại sao đột nhiên mất đi hai đồng bọn — Bây giờ, phía trước nó là A Cẩu đang được Shirley giữ bằng dây xích, cúi người gầm gừ, trong khi phía sau là Nina đang từng bước đi tới, bao phủ trong ánh sáng rực rỡ như mặt trời chói chang.
Uy áp kinh khủng đến từ phía sau hơn xa "đồng loại" có vẻ không tầm thường trước mặt.
Con ác ma biển sâu vô thức quay đầu lại, bắt gặp một ánh mắt rực lửa như mặt trời.
Nina hơi cúi đầu, mái tóc của cô đã hoàn toàn nhuộm một tầng ánh sáng vàng rực, ánh sáng chói mắt từ thất kiếu của cô tản ra, dưới thân xác nhân loại bùng lên uy năng của mặt trời chói chang viễn cổ, cô nhìn chằm chằm con ác ma, xương cốt trên thân thể của ác ma trực tiếp bốc cháy trong ánh mắt cô.
Shirley sợ hãi, cô ta chưa từng thấy dáng vẻ Nina tức giận bao giờ, thậm chí còn tưởng rằng người bạn trong ngày thường vẫn luôn tỏa nắng khoáng đạt này căn bản không có lúc nào tức giận, nhưng bây giờ cô ta biết mình đã cực kỳ sai lầm - Nina bây giờ rõ ràng đang rất tức giận.
Lửa giận của cô bốc lên hệt như quầng mặt trời, dù đã kiềm chế hơi nóng thoát ra, nhưng những tia sáng kia vẫn chói lòa như thể có thể đốt cháy linh hồn con người.
Khi Shirley ngày càng căng thẳng và cuối cùng không thể không nói, Nina cuối cùng cũng lên tiếng — Cô mở miệng, ngọn lửa plasma nóng bỏng thoát ra từ khóe miệng, giọng nói nghe như tiếng nổ:
"Bài tập của tôi!" Giọng cô thậm chí còn chứa đầy bi phẫn: "Bài thi của tôi! Sách tham khảo của tôi! Với cả bài tập của Shirley nữa! Tất cả đều đã bị mấy con chó này cào rách rồi!"
Mặt trời phẫn nộ khiến cả ác ma đều khiếp sợ mất đi năng lực hành động. Shirley nghe vậy càng thêm kinh ngạc, thậm chí gần như cười thành tiếng: "Thật sao? Bài tập của tôi cũng không còn?"
Nhưng cô ta đã phản ứng ngay trong giây tiếp theo, nhanh chóng ngăn Nina đang chuẩn bị tung ra một cước trả thù vì bài tập: "A, đợi đã! Giữ lại mạng con ác ma này trước! A Cẩu có chuyện muốn hỏi!"
Nina lúc này đã nhấc chân lên, nhưng nghe thấy bạn gào lên vẫn dừng lại theo bản năng, liếc mắt nhìn Shirley: "Còn có chuyện gì đáng để hỏi nữa — Không phải chỉ là ác ma biển sâu nhân lúc người khác đọc sách chạy tới phá đám thôi sao? Trên tàu cũng đã giết chết mấy con rồi mà..."
“Nhưng bây giờ đang là ban ngày!” Shirley kêu lên.
Nina sững người một lúc, rồi chợt nhận ra.
Hiện tại đang là ban ngày, mặc dù bên ngoài sương mù dày đặc, sắc trời cũng trở nên tối đen như mực, nhưng xét về mặt thời gian, hiện tại đang là ban ngày — thời gian Dị tượng 001 vẫn đang bao trùm thế giới.
Thành bang trong thời gian này là an toàn, đọc sách sẽ không thu hút kẻ xâm phạm từ trong bóng tối — Tại sao những con ác ma biển sâu này lại xuất hiện?
Ánh mắt (6000°C) của Nina ngay lập tức rơi vào trên người con chó săn biển sâu cuối cùng.
Tắm mình trong ánh sáng rực rỡ của Hằng tinh ở khoảng cách rất gần, xương cốt cả người con ác ma bắt đầu tỏa ra làn khói xanh — nó vùng vẫy theo bản năng, dường như còn muốn mở ra một vết nứt quay trở lại biển sâu tĩnh mịch, nhưng cuộc chạy trốn theo bản năng này đã lập tức bị gián đoạn.
A Cẩu đã can thiệp vào vết nứt vừa mới xuất hiện, vẫn chưa hình thành bên người con ác ma.
“Hỏi ra được điều gì sao?” Nina thu lại một ít lực lượng của bản thân, tò mò nhìn về phía A Cẩu: “Không phải anh nói ác ma biển sâu bình thường đều không có trí tuệ, căn bản không cách nào giao tiếp sao?”
"Không có não thì đúng là không có não, nhưng nếu thật sự muốn điều tra vẫn có thể tra ra được một ít — chúng có trí nhớ, hơn nữa trong tư duy hỗn độn thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện một số mảnh vỡ liên tục," A Cẩu lắc lư đầu, đầu óc dường như có chút ong ong vì vừa rồi húc đầu với một con chó săn biển sâu khác: "Yên tâm, ác ma biển sâu có cách thức 'trao đổi' của ác ma biển sâu."
“Cách thức trao đổi thế nào?” Nina và Shirley đồng thanh hỏi.
"... Không mỹ quan lắm," A Cẩu lẩm bẩm, rồi chậm rãi đi về phía con chó săn biển sâu đã dần ngừng vùng vẫy dưới ánh mặt trời thiêu đốt, sau đó, nó lại ngẩng đầu liếc nhìn Shirley: "Nhắm mắt lại, Shirley."
Shirley ngẩn ra một lúc, sau đó nghe theo nhắm mắt lại.
Một loạt tiếng gầm gừ, vùng vẫy ngắn ngủi, tiếp đó là tiếng mảnh xương bị xé, nghiền nát và nhai, giữa những âm thanh răng rắc ken két khiến người ta ê răng, sự vùng vẫy dữ dội của một con ác ma chỉ kéo dài trong giây lát.
Lại một lúc sau, Shirley thử mở mắt ra, chỉ thấy trên sàn ở chính giữa căn phòng chỉ còn lại một đống bụi đen nhỏ đang nhanh chóng tan biến. A Cẩu đang đứng cạnh đống bụi, còn Nina thì có chút sững sờ đứng đối diện, thật lâu sau, ánh nắng chói chang trên người mới dần tiêu tán, cô kêu lên thán phục: "Oa —"
Shirley đoán được chuyện gì đã xảy ra sau khi mình nhắm mắt lại vừa rồi, cô ta liếc nhìn A Cẩu với vẻ mặt hơi phức tạp: "Thật ra... ta cũng không..."
"Cô sẽ gặp ác mộng, ta hiểu cô," A Cẩu lắc đầu, sau đó nghiến răng và nhổ sang một bên có chút ghê tởm: "Phì."
"Ngươi cấn răng rồi à?"
"Loại ác ma đến chữ cũng không biết này nhai vào giống như đá, cả một câu hoàn chỉnh cũng ép không ra - thật là tệ hại khi tên này cũng chạy ra theo đuổi tri thức." A Cẩu chán ghét phỉ nhổ đồng loại mù chữ của mình, biểu dương sự tự tin và kiêu hãnh của mình với tư cách là một con chó có văn hóa, sau đó cúi đầu xuống, dường như đang tiếp thu một cách nghiêm túc thông tin mà mình vừa “trao đổi”.
Sau một lúc lâu, nó hơi nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Shirley và Nina: "Lạ nhỉ... ký ức còn sót lại của con chó săn biển sâu này cho thấy... nó chưa từng bị Dị tượng 001 áp chế..."
Shirley và Nina kinh ngạc ngơ ngác nhìn nhau.
"Nhưng bây giờ... rõ ràng đang là ban ngày..."
Shirley bất chợt lẩm bẩm, từ từ đi đến bên cửa sổ, thò đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sương mù càng lúc càng dày đặc đã bao phủ khắp các con phố. Sương mù dày đặc cùng với những đám mây trên cao giống như những lớp màn che phủ Hàn Sương. Trong màn sương dày đặc này, sắc trời đã âm u như chạng vạng, ở chỗ xa thậm chí không thể nhìn thấy mặt tiền của tòa nhà bên kia đường.
Nhưng trên bầu trời vẫn còn một vùng sáng, đó là nơi có mặt trời - Thực sự là ban ngày, thực sự là Dị tượng 001.
"Nina, nhìn này," Shirley chỉ lên bầu trời: "Mặt trời ở ngay kia..."
Cô chợt khựng lại.
Sâu trong tầng sương mù dày đặc, vùng hào quang sáng ngời đó lặng lẽ run rẩy vài lần, tiếp đó lan ra xung quanh như phản chiếu trong nước.
Dường như, ngay từ đầu đó không phải là mặt trời gì — Đó chỉ là một dư ảnh thị giác còn sót lại trên vùng trời thành bang khi bức màn che kéo lên.
Trên bầu trời Hàn Sương, mặt trời đã biến mất.
...
Đồng thời, khu vực trung tâm thành bang nằm sâu dưới lòng đất ngay bên dưới mỏ vàng sôi, trong Đường thủy thứ hai phủ đầy bụi cổ xưa.
Sương mù trong thành phố không hề lan xuống lòng đất, một số bất thường trên bề mặt cũng sẽ không ảnh hưởng đến hành động của đội thám hiểm — Trong thế giới dưới lòng đất sâu thẳm và hoang vắng, bộ đội thủ vệ của giáo hội đang khẩn trương gia cố cứ điểm đẩy tới mới thành lập của họ một cách có trật tự.
Xe đi bộ địa hình bằng hơi nước như con nhện trượt qua hành lang đường thoát nước thoáng rộng, đèn rọi công suất cao quét mọi góc tối trong hành lang, những khẩu đại bác nhiều nòng trên các tháp pháo ở hai bên vỏ "người nhện" hơi điều chỉnh góc độ, luôn cảnh giác những bóng đen có thể ẩn nấp trong những ngã ba đen tối. Các tu sĩ Yên Ắng mặc áo choàng đen lặng lẽ cầu nguyện trong boong-ke ở ngã tư đường, nghỉ ngơi dưỡng sức cho bước tiến tiếp theo. Những người thủ vệ thâm niên tinh nhuệ thì canh giữ các trạm gác và cửa ở các giao lộ. Họ đeo đèn xách ở thắt lưng, một tay cầm thủ trượng và tay kia nắm chặt khẩu súng săn hoặc khẩu súng lục ổ quay cỡ lớn đã được sửa đổi đặc biệt.
*Boong-ke là công sự để ẩn nấp và chiến đấu, được bố trí trong trận địa phòng ngự hoặc tại các cứ điểm.
*Công sự là công nghệ xây dựng pháo đài dùng để đảm bảo an toàn cho người và phương tiện vật chất, kho tàng, bảo đảm chỉ huy ổn định, nâng cao hiệu quả sử dụng vũ khí và phương tiện kỹ thuật quân sự, chống các phương tiện sát thương của địch.
Đường thủy thứ hai đã bị bóng tối ngự trị quá lâu — Thực hiện các nhiệm vụ thăm dò ở nơi tối tăm này thực ra nói là muốn "điều tra" gì đó, ngược lại chẳng thà nói là đang tuyên chiến với một vương quốc đáng sợ đang dần méo mó và biến dạng.
Kẻ địch có thể là bất cứ thứ gì, kẻ địch chính là bản thân bóng tối.
Tại một ngã ba ở phía xa truyền đến tiếng rít gào quái dị, xen lẫn với tiếng ngọ nguậy, bò đi của một loại chi to lớn nào đó. Hai chiếc xe đi bộ địa hình bằng hơi nước đang canh gác cứ điểm tại ngã tư lập tức phản ứng lại, bốn viên đạn chớp cực mạnh từ đằng trước cơ thể nhện ném bắn ra, tiếp đó, những người thủ vệ trên xe đi bộ địa hình điều khiển khẩu pháo xoay chỉ về hướng phát ra tiếng động lạ và bắn ra một loạt đạn càn quét — Giữa tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc, bóng tối bành trướng thêm ra dữ dội, hình như có thứ gì đó đã bị thương và sắp hiện ra nguyên hình từ bóng tối.
Mười hai tu sĩ Yên Ắng mặc áo choàng đen từ phía sau công sự che chắn đứng dậy, đồng thời giơ cao Thánh điển trong tay lên, chỉ cánh tay băng vải về phía bóng tối xa xa, đồng thanh hét lên.
Trong bóng tối, những ngọn lửa nhợt nhạt bốc cháy, phối hợp với làn đạn do xe đi bộ địa hình bằng hơi nước bắn ra, thiêu rụi những thứ được tạo ra bởi bóng tối vô hình thành tro bụi.
Bóng tối xao động trở về bình lặng, ngã ba đường dần dần chuyển từ bóng tối đen kịt sang mờ tối, rồi lại chuyển đến ánh sáng — Ánh đèn lan đến giao lộ như thường, chiếu sáng tình hình nơi đó.
Nơi đó không có gì cả, chỉ để lại những hố đạn lớn nhỏ trên tường.
Cùng mùi hôi thối thoang thoảng, tan nhanh trong không khí.
Agatha rời mắt khỏi ngã ba phía xa.
Một ngã ba đường nữa đã được thu phục, bộ đội thủ vệ đã xua tan một mảnh bóng tối khác trong thế giới dưới lòng đất này — Nhưng so với toàn bộ Đường thủy thứ hai khổng lồ, nơi này chỉ là một góc nhỏ bé mà thôi.
Cô ta đến đây không phải để giải quyết những "ngã ba đường" đó.
"Đưa ta đến cánh cửa đó."
Người gác cổng khẽ quay đầu nói với bộ hạ bên cạnh.